Ảnh: Sưu tầm
Mỏng mảnh sương che nhạt lối mòn
Đầu cành no nhựa chực chồi non
Sen tàn bóng nước se se lạnh
Lác đác quanh hồ điểm chấm son
Sắp đến đông rồi thu sẽ đi
Rưng rưng lưu luyến buổi chia ly
Thu đi để lại lòng băng giá
Về chốn phồn hoa có nghĩ gì
Một khối tình câm ngậm tủi hờn
Trách mình không tỏ hết nguồn cơn
Nếu như từng ấy không lần lữa
Giờ đã sum vầy, hết cô đơn
Dông tố từ đây mãi tiêu điều
Giá rét đầu đông giữa cô liêu
Nấm mồ hoang lạnh chôn ký ức
Giữ mãi ngàn năm một niềm yêu
18/12/2018
Tú Sụn