Ảnh: Sưu tầm
Hết rồi phận đẹp duyên ưa
Còn đâu hai buổi sớm trưa nặn nồng
Xuân xưa giờ đã giữa đông
Rét căm thân phận nên lòng hẩm hiu
Một thời cành ngọc nâng niu
Giờ thành xa lạ những chiều cô đơn
Một thời gắn bó keo sơn
Giờ cam xẻ nghé tủi hờn riêng anh
Trách trời xe mộng mong manh
Tình duyên run rủi nên đành xa nhau
Mất người yêu dạ thấm đau
Còn đây sừng sững dài lâu khối tình
Trong anh trọn vẹn bóng hình
Yêu em mãi mãi! một mình vẫn yêu
19/3/2019
Tú Sụn