BÃO

Những chồng mây xám xịt
Bầu trời co vòm chum
Vạn vật sao mờ mịt
Trong lòng bỗng tối um

Trời sao mà vô cớ
Bỗng dưng nổi cuồng phong
Đất run rẩy khiếp sợ
Người đớn đau trong lòng

Nỡ gieo chi cơn bão
Cho xác xơ tơi bời
Cho tâm hồn ảo não
Vạn giọt buồn rơi rơi

Ngày xưa cở Hoạn Thư
Cũng chưa bằng nay bão
Tất tâm can đứ đừ
Thân mệt nhoài lảo đảo
1/9/2017
Tú Sụn