BIỂN CHẾT

Ảnh: Sưu tầm


Thế là hết sóng ngầm thời dĩ vãng
Cũng không còn vị mặn của ngày nao
Tìm đâu ra bao âm sắc rì rào
Không còn nữa tự tình ngày thu đẹp
Khoảng bao la giờ đây như đã khép
Gió u buồn than thở suốt ngày đêm
Sóng bạc đầu giờ không thể bạc thêm
Bờ cát vắng vẫn một mình nức nở
Dấu chân xưa đã vùi sâu trăn trở
Hương ngọt ngào tắt lịm giữa trùng khơi
Con thuyền xa luôn chao đảo chơi vơi
Tìm bến cũ cả một đời chưa thấy
Biển ngày xưa ôi rộn ràng biết mấy
Biển bây giờ hiu quạnh dưới trần gian
Còn gì đâu chỉ là những miên man
Chỉ là những nỗi buồn đau vô tận
Biển đã chết và cuộc đời ôm hận
Suốt một đời lận đận với thương đau
Kể từ đây mãi mãi tận ngàn sau
Sống lẻ loi bên nấm mồ, ảo vọng
22/7/2019
Tú Sụn