ĐÀ LẠT MƠ

Ảnh: Sưu tầm


RU TÌNH ĐÀ LẠT
Tác giả: Trần Trọng Tài
Một ánh trăng treo giữa phố mờ
Dương cầm bỗng lạnh đứt dây tơ
Tình xưa lỡ hẹn trong hoài nhớ
Ái cũ còn vương mãi đợi chờ
Mấy độ đông tàn tan mộng vỡ
Bao lần hạ gọi nát dòng thơ
Đâu đây vọng tiếng hồn thu lỡ
Đà lạt em về dệt cõi mơ….
(TTT)
******

(Vịnh”RU TÌNH ĐÀ LẠT”-Thơ Trần Trọng Tài)
Lẫn khuất sương mai bậu đứng chờ
Trăng tròn thổn thức gợi tình thơ
Hình ai ẩn hiện bên bờ suối
Dáng nhỏ ngày xưa đứng lặng lờ
Mấy độ Hè về ôm cõi mộng
Bao lần hạ đến những thầm mơ
Sương tan rớt nhẹ bờ vai nhỏ
Nắng ấm lan dần khắp cõi bờ !…
(Trương Quang Thọ)
*******
Đà Lạt Chiều Buồn
Hoạ : (Ru tình Đà Lạt thơ Mỹ Khê Xưa)
Chiều thu gió nhẹ phố sương mờ
Réo rắc cung ly một khúc tơ
Nửa khúc sâm thương tình vẫn đợi
Tròn câu chung thuỷ mộng luôn chờ
Bịt bùng sóng nước làn mây khói
Khoảng trống trong ta bạc ý thơ
Gió thoảng tình xiêu về chốn cũ
Đường về hạnh phúc vẫn còn mơ.

(Hoạ bài RU TÌNH ĐÀ LẠT của Trần Trọng Tài-hoạ nguyên vận)
ĐÀ LẠT MƠ
Đêm thanh Đà Lạt bóng trăng mờ
Văng vẳng xa xăm dạo tiếng tơ
Đường dốc quanh co đi ngóng đợi
Thông già sải tán đứng mong chờ
Mê say du khách giương tầm mắt
Cảm hứng thi nhân nhặt túi thơ
Sương trắng buông hờ quanh phố cổ
Như mơ mà thật, thật như mơ
3/8/2021
Tú Sụn