Ảnh: Sưu tầm
CON ĐÒ TÌNH
Mỗi độ người đi gió trở trời
Đêm trằn giấc muộn tủi sầu rơi
Hồn lay khóm bạch quỳnh run rẫy
Dạ ủ chùm tinh tú rã rời
Nguyệt vỡ thu tàn thay lá đổ
Lòng nghe hạ úa ngỡ giao thời
Ngăn làn sóng nhỏ buồn duyên lỡ
Khép lại con đò giẫm bể khơị …
O5.05.2016
Thơ: Giang Hoa
Hoạ bài CON ĐÒ TÌNH của Giang Hoa
CON ĐÒ TÌNH
Người đi khuất nẻo phía chân trời
Hoang vắng hồn sầu đẫm giọt rơi
Ngơ ngác cánh từ quy ủ rũ
Buồn thiu hoa bất tử lìa rời
Bầm gan oán giận duyên bao thuở
Nẫu ruột tiếc thương phận một thời
Trắng xoá sóng xô màu biển chết
Con đò tình đã bặt xa khơi
1/4/2022
Tú Sụn