THƯƠNG NHỚ TÀO KHANG

Ảnh: Sưu tầm


THƯƠNG NHỚ TÀO KHANG
(Xa luân ngũ bộ)

THƯƠNG NHỚ TÀO KHANG TRỌN KIẾP NÀY
Đoạn trường cõi tạm mãi chua cay
Thân đò chao đảo cùng con nước
Bóng bến chùng chình tận phía mây
Ngõ vắng mơ màng cơn gió mỏng
Hiên se le lói ánh trăng gầy
Hết rồi chẳng thể còn gì nữa
Tâm nguyện muôn đời chẳng nhạt phai

ĐOẠN TRƯỜNG CÕI TẠM MÃI CHUA CAY
Nuối tiếc âu sầu ngút tận mây
Chiều nản hắc hiu dòng suối cạn
Đêm cô èo uột tấm thân gầy
Phút giây rượu ấm chưa hề nhạt
Năm tháng men nồng dễ có phai
Đắng đót lâu rồi mong hạnh phúc
Mà sao dằn vặt tấm thân này

BÓNG BẾN CHÙNG CHÌNH TẬN PHÍA MÂY
Chơ vơ thiểu não dáng cau gầy
Đường xưa loang lổ rêu phong lấn
Lối cũ lu mờ lá trải phai
Giá lạnh bao trùm đầy chốn đấy
Hoang vu vương vãi khắp nơi này
Thương đời tủi phận duyên tình đứt
Nhung nhớ sầu bi ngấn lệ cay

HIÊN SE LE LÓI ÁNH TRĂNG GẦY
Màu khóm tường vi đã sắc phai
Vò võ bơ vơ yêu nghĩa ấy
Miên man day dứt luyến tình này
Đành lòng uất hận vùi khổ ải
Chấp nhận can trường ngậm đắng cay
Li biệt âm dương mình cách trở
Ưu phiền nhung nhớ tím trời mây

TÂM NGUYỆN MUÔN ĐỜI CHẲNG NHẠT PHAI
Bước thêm hòng giảm nỗi đau này
Ước mơ khuây bớt không còn tủi
Hi vọng nguôi dần sẽ hết cay
Nhiều lúc sông dài luôn dậy sóng
Lắm lần trời rộng vẫn tràn mây
Buồn vui lẫn lộn đâu hề ngớt
Chưa thể nào quên dáng ngọc gầy
19/9/2022
Tú Sụn