XUÂN NHỚ

Ảnh: Sưu tầm


XUÂN NHỚ
Những cánh hoa buồn run trước gió
Bên nàng thiếu nữ dáng thơ ngây
Những ánh đèn màu sầu tiễn biệt
Bên nhành liễu tím khẽ lung lay

Dòng nước lờ đờ con sông ngủ
Bến mốc rêu phong vắng bóng đò
Ngơ ngác cỏ lau xa xăm ngẩng
Bầu trời mây cũ xám màu tro

Nắng xuân rười rượi rơi từng hạt
Én vẫn âm thầm lượn nhẩn nha
Thoảng phía chân trời hình như có
Bóng người hao giống đã đi xa

Màn sương mỏng mảnh gieo sợi nhớ
Thấp thoáng trùng khơi dáng con tàu
Sóng vẫn rầm rì lời vô vọng
Khơi niềm tiếc nuối lẫn thương đau

Xuân nhớ Xuân thương thời dĩ vãng
Muôn thuở vẹn nguyên một tinh cầu
Hướng về góc bể xa xăm ấy
Khao khát mơ màng ứa giọt châu
20/2/2022
Tú Sụn

SAO ĐƯỢC (hoạ thơ)

Ảnh: MKX


SAO ĐƯỢC
(Tung hoành trục khoán thủ)

KHÁCH quý đường xa khách đường xa
VỀ thăm bạn cũ chốn quê nhà
BỎ đi sao được, lâu mới gặp
LỠ cuộc sum vầy bạn với ta
CHUNG chén rượu nồng còn chưa cạn
TRÀ thơm đầy ấm vừa mới pha
NGUỘI mất tình cảm hằng ấp ủ
MỚI BIẾT TRI ÂM CHẲNG DỄ LÀ.
Trà Hương
**********
Vịnh” SAO ĐƯỢC ” -(Thơ Hương Trà)
Hương Trà vượt một quãng đường xa
Trở lại thăm quê thật thiết tha
Nghĩa mẹ bao ngày còn lắng đọng
Công cha bấy độ bóng chiều tà
Chung ly rượu nhạt cùng bầu bạn
Cụng tách cà phê bậu hiểu ta
Nghĩa cũ ngàn sau lưu ký ức
Tình thân gắn chặt chốn quê nhà !…
Quảng Ngãi, 18-2-2022
Trương Quang Thọ (MKX)

Hoạ bài SAO ĐƯỢC của Trà Hương

(Tung hoành trục khoán thủ)
“KHÁCH VỀ BỎ LỠ CHUNG TRÀ NGUỘI
MỚI BIẾT TRI ÂM CHẲNG DỄ LÀ”

SAO ĐƯỢC
KHÁCH đã khuất dần tít nẻo xa
VỀ nơi hoang vắng chẳng là nhà
BỎ câu tâm sự buồn vầng nguyệt
LỠ cuộc hợp hoan nẫu dạ ta
CHUNG ấm ân tình giây hội ngộ
TRÀ chưa uống cạn đã phôi pha
NGUỘI men hằng ủ làm sao được
MỚI BIẾT TRI ÂM CHẲNG DỄ LÀ
20/2/2022
Tú Sụn
P/s: Câu 5-6 theo thể đối Lưu Thuỷ

DẤU CHÂN MA

Ảnh: Sưu tầm


DẤU CHÂN MA
Bóng tối giữa ban ngày
Bước chân ma lộp cộp
Lũ chuột có nghìn tay
Ấp ôm nhau giao hợp

Nắng rạng giữa màn đêm
Bước chân ma in dấu
Lũ sâu càng nhiều thêm
Hẹn hò nhau giao cấu

Vạn quái thai ra đời
Hút máu cười ngặt nghẹo
Sơn hà đang tả tơi
Bởi đoàn quân quắt quéo

Nghe rền vang tiếng mây
Thấy xám đen màu gió
Nghèo đói cứ bủa vây
Thương kiếp này lọ mọ

Tràn ngập dấu chân ma
Vô số đời nghiệt ngã
Đầy dẫy dấu chân ma
Vô số đời đày đoạ
19/2/2022
Tú Sụn

NÓI VÀ CỨ NÓI

Ảnh: Sưu tầm


NÓI VÀ CỨ NÓI
Nói ra cho sướng cái mồm
Nói hoài nói mãi lôm côm nói bừa
Mấy mươi năm khác gì chưa
Bộ Nông nghiệp vẫn bằng thừa đó thôi
Toàn là lải nhải ỉ ôi
Cắp ô sớm tối ghế ngồi chia nhau
Nghĩ mà ghét thấy mà đau
Vô tích sự dạy dân giàu được sao
Nói thì cứ nói ào ào
Làm thì mèo mửa* đã bao năm dài
Biên chế toàn thứ quái thai
Sinh ra ban bệ diễn hài cho dân
Điều mà dân muốn dân cần
Chưa hề đáp ứng một lần ra môn*
Thói thường chờ nước tới trôn**
Rồi hô hào để dạy khôn làm giàu
Nông dân hại trước thiệt sau
Mùa màng sai vụ hoa mùa chết khô
Ngăn sông phá núi xây hồ
Đất đai hết nước lúa ngô khô cằn
Còng lưng làm vẫn thiếu ăn
Sở, phòng, ban vẫn nhe răng mà cười
Biên chế chi quá lắm người
Toàn là ú ớ hổ ngươi vô cùng
Nhân tài chả trọng chả dùng
Thằng ngu chiếm ghế ung dung dạy đời
Điều hành mùa vụ khơi khơi
Được chăng hay chớ tả tơi dân mình
Khoa học nghiên cứu linh tinh
Tất cả nhập khẩu dân mình thiệt thua
Giống, phân… đắt đỏ phải mua
Giá thành sản phẩm chỉ vừa tiền chi
Không làm chẳng biết làm gì
Mà làm thì sẽ có khi lỗ ròng
Mưu sinh chẳng đặng cầm lòng
Nhìn Bộ Nông nghiệp khó mong điều gì
Dạy dân thì hãy dạy đi
Chứ đừng phét lác mà chi dân buồn
18/2/2022
Tú Sụn
* Tục ngữ: nói như rồng leo làm như mèo mửa
**Khẩu ngữ: ra môn ra khoai
*** Tục ngữ: nước tới trôn mới nhảy

KỶ NIỆM XƯA (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


KỶ NIỆM XƯA

Tận ngõ chân trời phủ khói sương
Chiều nay lá đỏ ngập sân trường
Trơ cành phượng vĩ thay màu áo
Đẫm sắc hoa tình thoảng vị hương
Nhớ quãng thời xa nhiều kỷ niệm
Nhìn nơi nẻo vắng cạn con đường
Tâm buồn tưởng lại ngày xưa ấy
Ngả đó bây giờ nặng nỗi vương
17.02.2022
Thơ: Giang Hoa

Hoạ bài KỶ NIỆM XƯA của Giang Hoa

KỶ NIỆM XƯA
Xa nhau biền biệt đẫm màn sương
Dấu tích rêu phong gội mái trường
Dáng phượng trước sân đà nhạt sắc
Khóm nhài góc cổng vẫn đưa hương
Thầy thương luân chuyển lên vùng rẻo
Bạn quý chia tay ngút nẻo đường
Kỷ niệm êm đềm thành dĩ vãng
Vui buồn ngày ấy vẫn còn vương
17/2/2022
Tú Sụn

NỐI BÚT*

Ảnh: Huy Nguyên


NỐI BÚT*
Những người tài đức vẹn toàn
Gặp người tri kỷ đa đoan mặn nồng
Ý trời bồi cát ven sông
Thuận dòng chảy giữa mênh mông tình đời
Hai em như đũa có đôi
Như buồm thuận gió nụ cười giao duyên
Cả hai đều rất dịu hiền
Khuôn trăng đầy đặn nên duyên vợ chồng
Khéo thay tạc một chữ đồng
Biển xanh ru sóng giấc nồng tình xuân
Tác giả: Huy Nguyên (Hà Tây)
———————
Tương Như về với Văn Quân**
Gập ghềnh những tưởng nửa chừng phân ly
Tình yêu mầu nhiệm hồi quy
Từ quan vì nghĩa sá chi sang giàu
Vẹn tròn đạo hạnh bên nhau
Răng long tóc bạc trước sau một lòng
Anh à! Tất cả ước mong
Như tình yêu ấy mặn nồng trăm nhăm
Thanh cao tựa ánh trăng rằm
Sắc son ấm áp tháng năm cuối đời
Thoả lòng hạnh phúc nhân đôi
Vui sao gắn bó như vôi với trầu
Biến tan bao nỗi u sầu
Xa rồi trăn trở cơ cầu ngày xưa
Mùa màng đang hạn gặp mưa
Đơm bông kết hạt thoả vừa lòng son
Yêu thương giữ lấy vuông tròn
Trải qua giông bão vẫn còn trung trinh
Giờ đây ví tựa bình minh
Song hành loan phụng chung tình tà huy
Các con bái tổ vinh quy
Nên đà yên phận chẳng gì lo toan
Cháu thơ nuôi dưỡng đàng hoàng
Vui hơn nhận được bạc vàng ngọc châu
Gia đình ưu ái hàng đầu
Mến thương thân thiện là câu nằm lòng
Vượt qua lửa Hạ gió Đông
Sánh vai thời đại cộng đồng ngày nay
Thơ anh vẹn nghĩa ý hay
Em xin nối bút tỏ bày cùng anh
17/2/2022
Tú Sụn
* Nối bút bài thơ của Huy Nguyên tặng Tú+Thuỷ
** Trác Văn Quân và Tư Mã Tương Như thời Tây Hán.

XIN TIẾP LỜI ANH*

Ảnh: Nhà


XIN TIẾP LỜI ANH*
“Ngày Xuân anh nắm tay em.
Như Đào thắm đỏ cùng Mai ánh vàng.
Nên duyên hợp số với Nàng.
Mùa Xuân vẫy gọi sông Hàn chờ mong”
Thơ: Huy Nguyên
————
Anh à! Một thuở long đong
Ông Tơ Bà Nguyệt động lòng đoái thương
Xua tan đêm tối mù sương
Xe duyên kết nghĩa ánh dương lại về
Ban cho hy vọng tràn trề
Tặng cho hạnh phúc phu thê nồng nàn
Cuộc đời nay đã sang trang
Buồn đau đã mãn, trái ngang đã dừng
Chúng em đứt gánh nửa chừng
Có cùng cảnh ngộ chung lưng xây đời
Giờ đây hết cảnh chơi vơi
Hình thành mái ấm thảnh thơi ngày già
Cháu con mãn nguyện thuận hoà
Như mùa xuân lại ngàn hoa thắm hồng
Đủ rồi thoả ước toại mong
Có rồi hạ mát ấm Đông vui vầy
Nguôi ngoai bao nỗi đắng cay
Sẻ chia an ủi những ngày buồn đau
Từ nay cho đến ngàn sau
Vuông tròn êm ấm bên nhau anh à!
16/2/2022
Tú Sụn
* Tiếp lời thơ của anh Huy Nguyên (Hà Tây)

NHẬU ÍT THÔI

Ảnh: Sưu tầm


NHẬU ÍT THÔI
Sờ sờ nghịch cảnh chẳng nên lời
Chết chóc, làm tiền diễn khắp nơi
Kẻ mạnh tham ô đời phú quý
Người cô thất nghiệp sống chơi vơi
Dân hèn đói khổ ăn không đủ
Quan chức sang giàu nhậu ít thôi
Vui sướng gì đâu thời dịch bệnh
Biết bao phận mỏng đã tơi bời
16/2/2022
Tú Sụn

CẢNH GIÁC CAO

Ảnh: Sưu tầm


CẢNH GIÁC CAO
Đánh nhau ác liệt chẳng hề nao
Qua cuộc chiến tranh mãi tự hào
Thú dữ xem thường đâu sợ hãi
Đạn bom vẫn trụ có làm sao
Quân thù quyết tử không chùn bước
Dịch bệnh đề phòng cảnh giác cao
Bè bạn giao lưu mời đố dám
Năm Ka gìn giữ quá lao đao
16/2/2022
Tú Sụn

MỘT MÌNH TRÊN ĐỈNH HẢI VÂN (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm

QUA ĐÈO NGANG
Tác giả: Bà Huyện Thanh Quan
Bước tới đèo Ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa
Lom khom dưới núi, tiều vài chú
Lác đác bên sông, chợ mấy nhà
Nhớ nước đau lòng con quốc quốc
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia
Dừng chân đứng lại, trời non nước
Một mảnh tình riêng, ta với ta

Hoạ bài QUA ĐÈO NGANG của Bà Huyện Thanh Quan

MỘT MÌNH TRÊN ĐỈNH HẢI VÂN
Hải Vân ngự đỉnh lúc chiều tà
Ánh nước mây trời lẫn sắc hoa
Biển cả nhìn sang nhiều sóng sóng
Làng chài ngó xuống lắm nhà nhà
Trùng trùng rừng núi yêu non nước
Điệp điệp sông hồ mến quốc gia
Hồ thỉ tang bồng bao chiến tuyến
Dừng chân vãng cảnh chỉ mình ta
16/2/2022
Tú Sụn