HÀ NỘI DỞ ÒM*

Ảnh: Sưu tầm

“Khôn ba năm, dại một giờ”**
Hà Nội ơi! Thật không ngờ là đây
Rừng người chen chúc, bủa vây
“Ưu tiên số một”***thế này phải chăng
Tình hình dịch bệnh đang căng
Thủ đô mà lại làm ăn dở òm
Lãnh đạo đâu, chẳng chịu nom
Lấc lơ lấc láo, cái mồm là ngon
Từ đám này sẽ ăn đòn
Hàng trăm ca nhiễm hỏi còn gì dân
Xét nghiệm cô vít là cần
Nhưng có giãn cách, phải nâng dự phòng
Giải tán ngay khi quá đông
Năm Ka nghiêm túc mới mong dịch lùi
21/7/2021
Tú Sụn
* Hà Nội tổ chức xét nghiệm cô vít tạo ra cảnh kinh hoàng hàng trăm chen lấn chờ đến lượt.
** Thành ngữ.
*** Câu nói của Thủ tướng Chính phủ.

NGHỊCH CẢNH ĐẮNG LÒNG

Ảnh: Sưu tầm

Nước ta dịch bệnh phủ muôn màu
Nghịch cảnh đắng lòng đẫm giọt châu
Quyền trọng quan tham lo liếm láp
Thân cô dân khổ thấy buồn đau
Thượng lưu vô cảm ngồi yên vị
Hạ đẳng thương tâm giúp đỡ nhau
Lá rách lại đùm cho lá nát
Lá lành tranh thủ cốt làm giàu
21/7/2021
Tú Sụn

PHIÊU LÃNG

Ảnh: Sưu tầm


ĐỜI PHIÊU LÃNG
Tác giả Hàn Mặc Tử
Mây trắng ngang trời bay vẩn vơ
Đời anh lưu lạc tự bao giờ
Đi đi… đi mãi nơi vô định
Tìm cái phi thường cái ước mơ
Ở chốn xa xôi em có hay
Nắng mưa đã trải biết bao ngày
Nụ cười ý vị như mai mỉa
Mỉa cái nhân tình lúc đổi thay
Trên đời gió bụi, anh lang thang
Bụng đói như cào lạnh khớp răng
Không có nhà ai cho nghỉ bước
Vì anh là kẻ chẳng giàu sang
Ban đêm anh ngủ túp lều tranh
Chỗ tạm dừng chân khách bộ hành
Đến sáng hôm sau anh cất bước
Ra đi với cái mộng chưa thành.

(Cảm tác nhân đọc bài ĐỜI PHIÊU LÃNG của Hàn Mặc Tử)
PHIÊU LÃNG
Như khóm lục bình nước cuốn xa
Một thân trôi dạt mãi không nhà
Theo dòng lầm lũi đời cô độc
Phận hẻo đâu màng cái thiết tha

Ngày tháng lang thang khắp chốn trần
Cơ cầu một kiếp bởi văn thân
Ai khinh ai giễu chưa lần hận
Người gạt tình ta mới bất nhân

Dù gì mình cũng đã lần yêu
Mộng đẹp giờ tan với gió chiều
Lưu luyến mà sao thành tuyệt vọng
Vuông tròn chưa có đã buồn hiu

Thầm mong dĩ vãng chỉ là mơ
Muôn thuở dẫu chi vẫn đợi chờ
Phúc đức ba đời ta có được
Ân tình nồng thắm thoả vô bờ
20/7/2021
Tú Sụn

NHỚ NHUNG

Ảnh: Sưu tầm

Trăng vẫn còn đây, gió vẫn đây
Dấu xưa còn đó chửa hao gầy
Hương quen vẫn đậm mùi trìu mến
Hoa vắng lâu rồi, bướm mãi say

Hồng trần một cõi đông như hội
Còn nhớ miền hoang của buổi nào
Bến nước trong veo cùng một thuở
Con thuyền biền biệt tận nơi nao

Ngó mông về phía chân trời thẳm
Dáng trúc võ vàng trải bóng xiêu
Góc biển chiều nay mù ảm đạm
U buồn nhung nhớ gợi niềm yêu
20/7/2021
Tú Sụn

HOÀI NIỆM

Ảnh: Sưu tầm

Năm tháng triền miên mãi nhớ nhau
Nhớ nhau vô hạn nỗi u sầu
U sầu thơ thẩn miền hoang vắng
Hoang vắng cõi lòng thấm nỗi đau

Nắng đã phai màu có biết không
Một vùng trời đất quá mênh mông
Ngày xưa từng đã em còn nhớ
Những sớm những chiều ấm tiếc đông

Bây giờ trời đã bước sang thu
Sương khói vây xa bóng mịt mù
Nhành lá úa vàng hoa đã rữa
Còn chăng hoài niệm vẳng lời ru
20/7/2021
Tú Sụn

MIỆNG QUAN……

Ảnh: Sưu tầm

Người xưa có câu miệng quan…
Quan thời phong kiến gian ngoan khôn lường
Dùng quyền lực để nhiễu nhương
Không nói có, chuyện bình thường xảy ra
Ngày nay ở tỉnh Khánh Hoà
Tuy hơi nho nhỏ cũng là miệng quan…
Dẫu không thuộc loại gian ngoan
Nhưng vì dốt đặc nên quan nói bừa
Và đây quý vị! Xin thưa!
Quan nói phát tức lại vừa xót xa
Bánh mỳ mà chẳng nhận ra
Chính nó thực phẩm chứ là cái chi
Người dân đi mua bánh mỳ
Nói không thiết yếu tức thì bắt luôn
Thấy mà bực, ngẫm mà buồn
Trình độ vét đĩa vẫn đùn lên quan
19/7/2021
Tú Sụn

ĐÓN GIÓ

Ảnh: Sưu tầm


ĐÓN GIÓ
Tác giả: Hàn Mặc Tử
Thơ ra khỏi bút thơ buồn
Ý tôi ra khỏi tâm hồn thì say
Gió xa đón gió xa bay,
Tôi đang hóng mát dưới cây ngô đồng.
Lời chàng cao vót từng không,
Càng xa càng nhớ, càng mong vô ngần.
Một mùa xuân với mùa xuân
Xuân xuân điểm chuyết hương ngần muôn hương

(Cảm tác nhân đọc bài ĐÓN GIÓ của Hàn Mặc Tử)
ĐÓN GIÓ
Buồn, say gì cũng là thơ
Vui, điên gì cũng là thờ thẫn thôi
Chiều nay gió lộng xa khơi
Gió không chịu gió chỗ ngồi ta đây
Chiều nay gió quyện cùng mây
Gió không chịu xuống lòng rày buồn tênh
Một vùng trời đất mông mênh
Nhớ ai, ai nhớ mà nên nỗi này
Càng thương càng nhớ càng say
Càng điên càng thấy u hoài vô biên
Lạy trời xin tỏ niềm riêng
Khiến cho người ấy xuống miền thơ tôi
Mùa thu, mùa thu lá rơi
Vàng ươm, cháy cả khung trời mộng du
19/7/2021
Tú Sụn

CHẠY……(thơ vui)

Ảnh: Sưu tầm

Từ nhỏ cũng phải chạy trường
Vào trường chạy điểm chuyện thường lâu nay
Các cấp học phải luôn xoay
Sao cho cô thầy chấm được điểm tăng
Khi ra trường phải chạy bằng
Có bằng chạy việc còn căng hơn nhiều
Muốn cho thu nhập đủ tiêu
Thì lo chạy chức vốn nhiều bỏ ra
Có chức chỉ mới gọi là
Phải tìm chạy mánh xây nhà mua xe
Nếu mà không có ai che
Bể mánh, chạy tội, màu mè khủng hơn
Có khi chưa đủ bôi trơn
Dính tội chạy án, tủi hờn cũng lo
Chạy sao cho khỏi án to
Bằng không chạy trốn, vào lò chẳng cam
Đời nay nếu chổng khu làm
Trăm năm chỉ đủ sống tàm tạm thôi
Chạy mà kiếm sống ai ơi
Chạy sao cho chắc suốt đời làm quan
19/7/2021
Tú Sụn