CHUYỆN NHƯ ĐÙA

Ảnh: Sưu tầm


Có một chuyện rất thật
Ở Thanh Hoá Việt Nam
Là làm cầu đi bộ
Qua đường sắt Bắc Nam

Dùng cho người khỏe mạnh
Người tàn tật chào thua
Còn người mang vác nặng
Đi lối khác là vừa

Có thuê tiền cũng chịu
Vì ai dại gì leo
Chỉ bước qua vài bước
Nhân lúc không có tàu

Nên cử đội giám sát
Luôn túc trực đêm ngày
Ai không leo sẽ phạt
Thì có mà họa may

Ôi cái đầu lãnh đạo
Trong đó có vấn đề
Hãy bổ ra coi thử
Chứa thuốc lú bùa mê?

Chuyện như đùa có thật
Cho dân chúng ngỡ ngàng
Chỉ Việt Nam mới có
Cả thế giới hoang mang
22/6/2018
Tú Sụn

THUI CHỘT CHUYÊN MÔN

Ảnh: Sưu tầm minh họa


Bệnh nhân đi vượt tuyến
Có rất nhiều nguyên nhân
Nhất là do bảo hiểm
Nên niềm tin giảm dần

Họ đề ra danh mục
Rồi bắt buộc đấu thầu
Thuốc chỉ có chừng ấy
Không thể khác được đâu

Bác sỹ phải thụ động
Theo danh mục kê đơn
Khỏi không khỏi mặc kệ
Đâu được phép kê hơn

Bệnh kéo dài dai dẳng
Nhiều lần khám phát đừ
Nên cầm lòng chấp nhận
Đi ra ngoài khám tư

Bác sỹ công cũng sướng
Đâu động não chi nhiều
Như cái máy tự động
Công việc chỉ bấy nhiêu

Có nghiên cứu cho lắm
Vẫn chỉ thuốc đó thôi
Nên cũng thành lười nhác
Suy nghĩ chi khổ đời

Chuyên môn dần thui chột
Đó là lẽ thường tình
Cũng tại vì bảo hiểm
Nên người bệnh họ khinh
21/6/2018
Tú Sụn

TỒI

Ảnh: Sưu tầm


Tiền ngân sách họ coi như rác
Nhắm mắt chi không nghĩ ngợi gì
Phê duyệt bừa luân phiên xuất cảnh
Ra nước ngoài công tác – là đi

Trong năm năm ngốn hơn ngàn tỷ
Các bộ, ngành, các tỉnh, cơ quan
Họ hỉ hả cùng nhau đăng ký
Họ vung tay, mấy chục ngàn đoàn

Trong số đó phần đông sai trái
Đi việc riêng, du lịch mê tơi
Họ vô cảm vô tâm vô dụng
Họ vô lương, vô lý… vô hồi

Một tiền lệ xấu xa, bỉ ổi
Mà các quan lợi dụng đi chơi
Cũng đề xuất, cũng phê, cũng duyệt
Ghét làm sao! Lắm lãnh đạo tồi
20/6/2018
Tú Sụn

CAM CHỊU TRIỀN MIÊN

Ảnh: Sưu tầm


Lâu lắm rồi không còn nhớ nữa
Đến hôm nay cũng cứ vậy thôi
Mới nhìn qua rưng rưng nước mắt
Xót thương thay cho những mảnh đời

Bệnh ác tính khắp miền đều đến
Thân gầy còm tiều tụy xanh xao
Đông như kiến bu bờ mùa lũ
Chen chúc nhau chờ đợi, ước ao

Lâu lắm rồi vẫn còn quá tải
Ba, bốn người chung rúc một giường
Cũng không hết nên đành chấp nhận
Nằm dưới gầm trông cảnh mà thương

Cả lối đi, hành lang đều kín
Họ vật vờ tựa kẻ ăn xin
Một thảm cảnh như đời không có
Nhưng một lần đến thấy mới tin

Bệnh điều trị kéo dài nhiều tháng
Chi phí thì hầu hết tự lo
Nếu nhà nghèo coi như phá sản
Nên tiêu pha, ăn uống đắn đo

Có bảo hiểm giống như không có
Thuốc đắt tiền đều phải mua ngoài
Được thanh toán cũng là chiếu lệ
Đắng trong lòng nào có ai hay

Viện tuyến dưới vừa yếu vừa thiếu
Nên vượt tuyến là lẽ dĩ nhiên
Ai có bệnh cũng lo chạy chữa
Dù lên trên sẽ tốn nhiều tiền

Ngành y tế hô hào khoe mẽ
Chưa bao giờ tích cực điều hành
Chục ngàn tỷ chi từ ngân sách
Cũng chỉ là mù mắt xem tranh

Chung quy lại là do lãnh đạo
Nếu chọn người có lực, có tâm
Đâu đến nỗi chai lì như vậy
Quá tải gì tồn tại mươi năm

Nhìn cho thấu do lỗi hệ thống
Nên người dân phải gánh lụy phiền
Ngành y tế lạc hậu trì trệ
Người bệnh đành cam chịu triền miên
20/6/2018
Tú Sụn

NỖI BUỒN BẢO HIỂM Y TẾ

Ảnh: Sưu tầm


Các nước tiên tiến đều thực hiện
Bảo hiểm y tế là văn minh
Một chủ trương nhân đạo đúng đắn
Ý nghĩa cộng đồng thuận dân sinh

Với Việt Nam sinh sau đẻ muộn
Bảo hiểm y tế mới tập tành
Điều hành nhiều vụng về lúng túng
Nhưng độc quyền không có cạnh tranh

Bộ y tế đề ra danh mục
Về địa phương cắt giảm như đùa
Khi bác sỹ kê đơn đúng thuốc
Vẫn hô ngoài danh mục tự mua

Dân trí thấp không hề kiện cáo
Vẫn âm thầm tự bỏ tiền ra
Có thể biết bị gian tiêu chuẩn
Nhưng không hề một tiếng kêu ca

Rồi ra lệnh phải đấu thầu thuốc
Chọn rẻ tiền cung ứng kê đơn
Thuốc thiết yếu khó mà tiếp cận
Bệnh hiểm nghèo thuốc khó tốt hơn

Giống kinh doanh trong ngành y tế
Họ mưu toan tính lỗ tính lời
Coi con bệnh như là hàng hoá
Bệnh có trần không được lôi thôi

Cận lâm sàng họ luôn khống chế
Trong phạm vi căn bệnh ban đầu
Nếu chỉ định để tìm chẩn đoán
Cũng không hề quyết toán được đâu

Giá dịch vụ giảm còn bèo bọt
Làm quá nhiều hưởng chẳng bao nhiêu
Bác sỹ đói tìm đường tháo chạy
Bệnh viện công giờ quá đìu hiu

Nói tóm lại họ luôn can thiệp
Rất sâu vào công tác chuyên môn
Họ chỉ đạo nhiều điều vô lý
Miễn sao là bảo hiểm lợi hơn

Họ siết chặc chi tiêu quá đáng
Mất quá nhiều quyền lợi bệnh nhân
Họ xuất toán rất là vô lý
Gây phiền hà không chút phân vân

Một thực tế ngược đời phản cảm
Xin nêu ra để thấy bất công
Người nông thôn tiền mua bảo hiểm
Cho thị thành hưởng thụ số đông

Vì đăng ký tuyến xã tuyến huyện
Bệnh dây dưa không chuyển đi đâu
Rồi lo lắng nên lên vượt tuyến
Bỏ tiền ra điều trị yêu cầu

Xin có lời nói cùng bảo hiểm
Hãy rạch ròi minh bạch công bằng
Vì quyền lợi bệnh nhân trên hết
Chớ có vì lợi nhuận, làm ăn…
18/6/2017
Tú Sụn

THƯƠNG CẢM

Ảnh: Sưu tầm


Về vùng cao mới thấy
Dân mình khổ thế nào
Về vùng cao mới biết
Dân mình đói ra sao

Những khuôn mặt gầy guộc
Những ánh mắt thẫn thờ
Những dáng đi thất thểu
Những bữa ăn đơn sơ

Về vùng xa mới thấy
Dân mình nghèo thế nào
Về vùng xa mới biết
Dân mình cực biết bao

Những mái nhà lụp xụp
Những con đường cheo leo
Những nương ngô héo hắt
Những dáng người quắt queo

Họ đang thiếu đủ thứ
Manh áo cũng chưa lành
Bữa ăn không đủ đạm
Hi vọng cũng mong manh

Lớp học không ra lớp
Trẻ thơ thưa đến trường
Thầy cô luôn thất nghiệp
Vì học trò đi nương

Về vùng cao mới thấy
Một tình cảnh đau lòng
Biết bao giờ thoát được
Cảnh đói rách long đong

Nghĩ về nơi phố thị
Mới thấy sự bất công
Họ phù hoa thừa mứa
Họ phung phí, chơi ngông

Hãy quan tâm thật sự
Vùng cao và vùng xa
Người dân luôn mơ ước
Một chương trình Quốc gia
17/6/2018
Tú Sụn

CHỊCH XÃ GIAO

Ảnh: Sưu tầm


Mới nghe qua thấy sao lạ lẫm
Hơi khó tin nhưng lại hiển nhiên
Khi xã hội từng ngày thay đổi
Đạo lý giờ đây cũng biến thiên

Thời đại rượu bia thành phổ biến
Đã kéo theo hệ lụy khó lường
Giữa nam nữ không còn ranh giới
Chịch xã giao là chuyện bình thường

Cũng hay nhỉ, rất là hồi hộp
Anh trốn vợ và chị trốn chồng
Ngon gì bằng là khi ăn vụng
Sướng nào so bên đợi bên mong

Ở cơ quan nửa đùa nửa thật
Trong thâm tâm: nếu thích thì chiều
Và cứ thế hẹn nhau bãi đáp
Chứ đâu cần ân ái thương yêu

Rồi như vậy nơi này nơi khác
Luôn xảy ra góc khuất sự đời
Bao nguy cơ khả năng rình rập
Nhưng đâu sờn, không bỏ cuộc chơi

Không tiền bạc cũng không quà cáp
Cốt vui thôi và để lấy lòng
Nếu có thể chỉ là ưu ái
Tiến thân nhanh phục vụ việc công

Có trường hợp lộ ra ầm ỉ
Gây cuồng ghen của vợ, của chồng
Kẻ mất chức, người thì ly dị
Họa bất ngờ, nhân phẩm đi tong

Chịch xã giao đã thành tiền lệ
Thực tình thì chẳng mấy hay ho
Một biểu hiện suy đồi đạo đức
Xã hội này sao lắm nỗi lo
16/6/2018
Tú Sụn

MÃI LỘ

Ảnh: Sưu tầm


Một hiện tượng xã hội
Rất nhiều người kêu ca
Là tình trạng mãi lộ
Do cơ chế sinh ra

Hiện có ba yếu tố
Một là do dân gian
Hai là do định chế
Ba là do quan tham

Nếu vi phạm pháp luật
Khi tham gia giao thông
Lẽ tất nhiên bị phạt
Ai cũng phải thuận lòng

Nhưng bởi vì dân gian
Muốn cho mình có lợi
Nên quyết đưa tiền tươi
Khỏi phiền hà chờ đợi

Còn bụng quan thì tham
Nên rắp tâm ăn mảnh
Tiền mà ai không ham
Tạo cơ hội nhặt nhạnh

Tất cả do định chế
Đi nộp phạt phiền hà
Tốn thời gian vô ích
Do thủ tục rườm rà

Ba yếu tố như thế
Tạo hiện tượng vô lương
Lâu ngày quen thị giác
Rồi hoá ra bình thường

Nếu quyết đòi biên bản
Để thể hiện lương tâm
Rồi nộp tiền kho bạc
Thì hoá ra là hâm

Nếu người dân đừng gian
Thì quan tham đâu dễ
Đòi biên bản rõ ràng
Thì mãi lộ không thể

Nên đừng trách công an
Bởi tại vì dân gian
Mà các anh mang tiếng
Nghĩ cũng thật là oan

Nhưng cũng có số ít
Do bản chất tham lam
Đã vô thế làm luật
Nên dân chửi cũng cam

Câu dân gian quan tham
Người xưa đã tổng kết
Khuyên mọi người trước hết
Điều xấu chớ nên làm
15/6/2018
Tú Sụn

ĐỀ XUẤT CHỐNG THAM NHŨNG

Ảnh: Sưu tầm


Đã có luật mười ba năm rồi
Nhưng mà phòng chống vẫn khơi khơi
Tham nhũng như cờ bay nhan nhản
Thanh tra làm việc đã hết hơi

Quốc hội lại bàn thêm nhiều kế
Với quyết tâm phòng chống ra trò
Sẽ mở rộng kê khai tài sản
Kể cả từ quan nhỏ đến to

Với Việt Nam khó mà minh bạch
Nào là nhờ người khác đứng tên
Chạy xe thồ, đi buôn chổi đót…
Thúi móng tay lam lũ làm nên

Rốt cuộc thì kê khai vô ích
Qua thực tiễn đã bao năm rồi
Có xe sang, nhà to, biệt phủ
Biết sờ sờ để đó coi thôi

Nhiều năm nay có ai bị xử
Vì làm quan giàu có đâu nào
Hãy nhìn lại khắp trên toàn quốc
Quan sống nghèo thanh bạch là bao

Cái khó nhất là khi cấp dưới
Bị phát hiện tham nhũng rành rành
Chúng chạy chọt cấp trên, cứu vớt
Thì còn gì đâu nữa đấu tranh

Nếu có lập cơ sở dữ liệu
Để thống kê tài sản của quan
Thì cũng là việc làm hình thức
Ai dại gì khai báo của gian

Xin đề xuất một vài ý kiến
Để gọi là trách nhiệm công dân
Trên cơ sở nội dung của luật
Nên làm thêm hai việc rất cần

Một là lấy nhân dân làm gốc
Họ trăm tai nghìn mắt nhận ra
Dân đã chỉ tức thì xử lý
Đừng qua loa truy xét gọi là

Hai là phải thanh tra cán bộ
Cứ hằng năm lần lượt từng người
Đến tận nhà, tận quê làm việc
Có hay không sẽ rõ mười mươi

Hai việc đó duy trì thường xuyên
Sẽ phát hiện nhờ người đứng tên
Sẽ nắm chắc số lượng tài sản
Thì quốc nạn tham nhũng mới yên
15/6/2018
Tú Sụn

HÊ HÊ

Ảnh: Sưu tầm


Công ty gu gờ bên tây
Sao không đặt quách “bụi mây” cho lành
“Đám mây” ở tận trời xanh
Kéo sao cho được hả anh Tờ Vờ
Phát ngôn ú ớ ù ờ
Nên phê tê bốc, gu gờ…đâm lo
Quyền cao và chức cũng to
Ngây ngô hết cỡ, mò mò tối tăm

Cái thằng trợ lý chơi khăm
Nên anh phải đọc cà lăm, buồn cười
14/6/2018
Tú Sụn