ĐẠO ĐỨC SUY ĐỒI

Ảnh: Sưu tầm


Một đất nước luôn tự hào dân tộc
Bốn ngàn năm văn hiến gạn tinh hoa
Đạo đức tôn vinh gắn bó mọi nhà
Một xã hội thắm tình người nhân nghĩa

Rồi ngày tháng sinh ra loài mai mỉa
Phai mờ dần truyền thống của ông cha
Phải nói rằng một tầng lớp ranh ma
Bôi đen cả một tấm gương chói lọi

Hỏi vì đâu, biết bao người tự hỏi
Cũng sinh ra từ nòi giống rồng tiên
Mà giờ đây phải ngậm lấy ưu phiền
Bởi xuất hiện những hạng người vô đạo

Cả một phường vô loài, trâng tráo
Được ngoi lên bởi chúng có uy quyền
Có uy quyền rồi tư lợi, hám tiền
Có uy quyền rồi nghèo nàn đạo đức

Chúng xem thường, bỏ qua bao chuẩn mực
Chúng hiếu danh, luồn cúi để vinh thân
Chúng coi thường danh dự của cá nhân
Chúng vô cảm, tham lam và hèn nhát

Một lũ người vô lương và độc ác
Có cần chi đâu ý nghĩa “đồng bào”
Chúng dùng tiền để chui sâu trèo cao
Để có danh, có quyền to thống trị

Sự suy đồi bắt nguồn từ địa vị
Ở càng cao thì quyền lực càng nhiều
Có quyền mà vô đạo đức, thành yêu
Làm tan rã niềm tin của dân tộc
4/6/2018
Tú Sụn

KẾT TỘI ĐỂ CHỜ

Ảnh: Sưu tầm


Phát hiện nhiều sai phạm
Đích danh Trần Bắc Hà
Lãnh đạo ngân hàng lớn
Giờ tìm hắn không ra

Là một tay uy lực
Đã nhiều năm động trời
Ai ai cũng đều biết
Mà hắn vẫn thảnh thơi

Bao tội chìm, tội nổi
Cả vụ Phạm Công Danh
Bốn ngàn bảy trăm tỷ
Mà hắn vẫn an lành

Phải nhìn hắn đúng nghĩa
Một mối nguy Quốc gia
Tên lưu manh tài phiệt
Tiêu ngân khố nước nhà

Hắn ra oai hách dịch
Chỉ biết sợ thần linh
Đứng sau anh Ba X
Còn tất cả hắn khinh

Tài sản hắn như núi
Quyền lực tựa như sông
Hắn làm nhiều điều ác
Hắn ưa trò chơi ngông

Đến khi hắn hạ cánh
Ngầm hiểu không an toàn
Dùng thượng sách mua chuộc
Rồi trú nhờ ngoại bang

Hắn giả vờ cáo ốm
Vì khiếp sợ hầu toà
Làm giấy ung thư giả
Để cao chạy bay xa

Giờ mới có kết luận
Của ủy ban kiểm tra
Thì hắn trốn đâu mất
Đố mà ai tìm ra

Nghĩ sự đời mà cú
Hắn sai phạm sờ sờ
Bao nhiêu năm im lặng
Giờ kết tội để chờ
3/6/2018
Tú Sụn

THƯƠNG VỢ

Ảnh: Sưu tầm


Đau rồi, đau nữa là sao?
Trời ơi! Tôi biết thế nào nữa đây?
Da xanh, khuôn mặt hao gầy
Cầm tay nhớ lại những ngày đã qua
Xinh xinh như một màu hoa
Đoan trang hiền dịu, mặn mà yêu thương
Em đau! Lòng dạ đoạn trường
Cớ sao đau mãi trăm đường bất công
Em ơi chia bớt được không
Sang anh một nửa để lòng anh nguôi
Cầu trời cho bệnh em lui
Đau thay em được, anh vui em à!
3/6/2018
Tú Sụn

XÂY TỔ PHƯỢNG HOÀNG

Ảnh: Sưu tầm


Xây đặc khu để đón phượng hoàng
Nghe viễn cảnh trong lòng háo hức
Vốn một thu trăm bèn rạo rực
Cho dân mình cuộc sống cao sang

Nghe đặc khu dân chúng bàng hoàng
Nếu như bọn kềnh kềnh đội lốt
Thì còn gì vẹn toàn tổ quốc
Thời gian qua cực độ hoang mang

Nghe đặc khu dân chúng chưa ham
Vì lo sợ quan tham trú ẩn
Mong Quốc hội chớ đừng bất cẩn
Phải dự lường cảnh giác quan tham

Xây đặc khu để đón phượng hoàng
Hay lũ quạ rúc vào làm tổ
Vốn dân mình triền miên nghèo khổ
Quạ đầy trời cuộc sống bất an

Phải tỏ tường cơ chế, mô hình
Đừng mạo hiểm thử làm thí điểm
Khi thất bại ngồi rút kinh nghiệm
Tiêu tan rồi, hết phép hồi sinh

Phải phân biệt bản chất rõ ràng
Giữa phượng hoàng, kềnh kềnh và quạ
Lũ quan tham không hề xa lạ
Duy nhất thôi, chọn lấy phượng hoàng

Đừng cố để trấn an dân tình
Mà nói lời mật đường, hoa mỹ
Chuyện đại sự đắn đo cho kĩ
Vì liên quan trăm triệu sinh linh
2/6/2018
Tú Sụn

“ĐẶC KHU”

Ảnh: Sưu tầm


Thấy người ta ăn dưa
Lấy vỏ dừa mà gặm
Trình độ mình non lắm
Chưa đủ tầm “khai sinh”

Một đất nước quang vinh
Là tự do độc lập
Có bao điều e ấp
Khi “đặc khu” ra đời

Là sinh ra một nơi
Biết bao nhiêu hệ lụy
Không thể còn như ý
Vì nó là “đặc khu”

Khi hiểu biết lù mù
Mà đem ra thử nghiệm
Khác nào người mạo hiểm
Thử lội qua bãi mìn

Vẫn còn rõ như in
Bao mô hình thất bại
Do thí điểm tai hại
Là không rõ mà làm

“Đặc khu” đừng vội ham
Vì chưa phải đến lúc
Gỗ còn non sẽ mục
Trái non giú chín bầm

Đừng có: bé cái nhầm
Mà đời sau oán trách
Dựng nước không đúng cách
Hậu quả sẽ khôn lường

Trước tình hình nhiễu nhương
Ngoại xâm đang manh động
Giữ trời cao đất rộng
Hãy cảnh giác mọi điều

Những vị trí tiền tiêu
Chỉ quốc phòng sử dụng
Đừng đem làm vật cúng
Thì đất nước lâm nguy

“Đặc khu” được, mất gì
Hãy luận bàn cho kĩ
Dân chúng đang ầm ĩ
Thì đừng vội thông qua

Muốn ích nước lợi nhà
Hãy công tâm, tỉnh táo
Thấy có nhiều lãnh đạo
Vô tư phán vội vàng

Cứ như đã là quan
Thì lời vàng ý ngọc
Nghe mà tức muốn khóc
Rồi suy nghĩ vẩn vơ

Rồi sinh ra lắm ngờ:
Là quan tham nó xúi
Tiền chúng vơ đầy túi
Hướng “đặc khu” an toàn

Chúng vô đó an nhàn
Pháp luật nào soi được
Đó cũng là mưu chước
Để tránh khỏi vào lò

Khu kinh tế tự do
Vương quốc riêng của chúng
Có thể nghĩ chưa đúng
Nhưng cũng thấy hay hay

Mời mọi người chung tay
Mổ xẻ ra xem kĩ…

1/6/2018
Tú Sụn

NỖI ĐAU SÀO KHÊ

Ảnh: Sưu tầm


Chúng làm gì với sông Sào Khê
Một con sông không dài không lớn
Mười bảy năm bốn lần đội vốn
Với biện minh trơ trẽn, ê chề

Vốn ban đầu bảy mươi hai tỷ
Chúng bàn nhau tăng ba sáu lần
Một kỷ lục vượt tầm thế giới
Gây căm hờn toàn thể nhân dân

Mười bảy năm thi công èo uột
Hạng mục nào cũng bỏ dở dang
Chúng trây trét, um tùm cỏ mọc
Đến bây giờ vẫn cứ ngổn ngang

Hỏi tại sao, truy cho ra lẽ
Cần chỉ mặt lãnh đạo Ninh Bình
Nếu yếu kém, ngu đần cho nghỉ
Quan làm gì kẻ ghét người khinh

Và đề nghị thanh tra chính phủ
Tìm cho ra uẩn khúc, mập mờ
Phải truy tố nếu có tham nhũng
Đừng để lâu dân nóng ruột chờ

Có một chuyện tày trời như vậy
Mà tại sao Quốc hội ậm ờ
Vài ý kiến gọi là than thở
Chỉ ngồi nghe giải thích vu vơ

Ôi đau lắm! Con sông Sào Khê
Một nỗi đau của cả dân tộc
Giận ứa gan, rưng rưng bật khóc
Chúng làm gì con sông Sào Khê
31/5/2028
Tú Sụn

THU GIÁ, HỌC GIÁ

Ảnh: Sưu tầm


Ở đời ai biết chữ ngờ
Ông Tể trót đã khù khờ hôm qua
Làm cho xã hội kêu la
Hôm nay ông Nẹ thò ra mặt đần
“Phí”thành “giá”, đang tần ngần
Ông còn “học giá”*, là lần thứ hai
Bàn dân thiên hạ thở dài
Cả đời thấy được hai ngài ngu lâu

Ngỡ người mà lại là trâu
30/5/2918
Tú Sụn
* Giá dịch vụ đào tạo~ Học giá

ĐỪNG CHO MẸ ĐỒNG TIỀN BẨN ĐÓ

Ảnh: Sưu tầm


Nghèo ba đời, lam lũ quanh năm
Ngày ba bữa sắn khoai lưng dạ
Đất quê mình toàn là sỏi đá
Cố tảo tần, chai sạm bàn tay

Cũng không hơn, chỉ đủ qua ngày
Phận con rệp suốt đời lận đận
Bố anh dũng nằm ngoài mặt trận
Mẹ con mình đùm bọc cùng nhau

Dấu xót thương, kìm nén nỗi đau
Sống chắt chiu để con được học
Nhìn con họ mà lòng rưng, khóc
Biết làm sao cho được bằng người

Và giờ đây số phận mỉm cười
Con thành danh, được làm viên chức
Cả làng nói nhà mình phúc đức
Sống hiền lành trời phật độ trì

Nên từ nay thoát cảnh hàn vi
Rồi sẽ có miếng ăn, miếng để
Hoà vào đời thật là không dễ
Bao mưu cầu, cám dỗ, lợi danh

Thấy người ta con cũng không đành
Và cứ thế đổi đời, đổi tính
Nhìn con mẹ gọn gàng, xúng xính
Lòng vừa mừng xen lẫn vừa lo

Lương bao nhiêu, mẹ mãi tò mò
Hay con đã thay lòng, đổi ý
Trước đồng tiền làm mờ lí trí
Bao nỗi niềm, mẹ mãi ưu tư

Tiền con cho, mẹ giữ khư khư
Để lo thêm, bữa ăn đạm bạc
Nhưng mẹ thấy có điều khang khác
Miếng cá tươi mùi cũng tanh rình?

Miếng thịt tươi sao có mùi inh?
Hay con đã… giật mình tự hỏi
Đúng thật vậy, những gì mong mỏi
Đến giờ này tan nát, vô hồn

Con của mẹ! Hãy giữ trí khôn!
Đừng thế nhé! Đừng ăn của họ
Họ là cũng một đời khốn khó
Cũng nghèo hèn như mẹ ngày xưa

Cũng tảo tần lam lũ sớm trưa
Nhớ con nhé! Đừng ăn của họ
Đừng cho mẹ đồng tiền bẩn đó
Cũng đừng vì manh áo miếng cơm

Hãy” đói cho sạch, rách cho thơm”
Con của mẹ, nghe lời mẹ nhé!

30/5/2018
Tú Sụn

TẠI SAO KHÔNG TỪ CHỨC

Ảnh: Sưu tầm


Làm quan để phục vụ
Không phải để lợi, danh
Luôn tuân thủ pháp luật
Hiến pháp phải thi hành

Đã bao đời như thế
Làm quan phải thanh liêm
Với dân luôn tận tụy
Với tội phải xử nghiêm

Quan thời nay lạ lắm
Bản mặt cứ dày dày
Với dân thời thịch thượng
Công việc kéo lay nhay

Điều hành quá kém cỏi
Sự cố xảy khắp nơi
Thì tìm mưu chống chế
Rồi giải quyết khơi khơi

Quan lãnh đạo cấp tỉnh
Để cấp dưới làm càn
Vẫn ung dung tự tại
Vẫn vui vẻ an nhàn

Quan lãnh đạo cấp bộ
Để tai nạn triền miên
Để tham ô, lãng phí
Vẫn tại vị ngồi yên

Quan lãnh đạo các ngành
Xảy ra nhiều be bét
Vẫn bình thản nhậu nhẹt
Vẫn giải thích loanh quanh

Bản thân quan vi phạm
Thì cãi cối cãi chày
Rồi tìm cách chạy tội
Có bao giờ nhận ngay

Tại sao không từ chức?
Vì chức bỏ tiền mua
Quyết ở thu hồi vốn
Chứ bao giờ chịu thua

Tại sao không từ chức?
Vì bổng lộc lợi quyền
Vì tham lam vô độ
Vì vun vén tư riêng

Tại sao không từ chức?
Vì đồng bọn ngồi yên
Chỉ mình “từ” sao được
Chả lẽ là bị điên

Tại sao không từ chức?
Vì hắn bản chất tồi
Không có lòng tự trọng
Chỉ có lòng tham thôi

Làm quan để phục vụ
Nếu kém cỏi, ươn hèn
Thì hãy nên từ chức
Đó mới là đáng khen
29/5/2018
Tú Sụn

OAN CHO NGƯỜI BÁN VÉ SỐ

Ảnh: Sưu tầm


Hồ Kinh Ka! Anh Hồ Kinh Ka!
Đường đường là một giám đốc sở
Bị khùng không mà nên khó ở
Ngứa mồm sao ăn nói ba hoa

Anh chém gió vô tiền khoáng hậu
Cho người nghe điếng óc, rụng rời
Bán vé số tháng lời trăm triệu
Họ vẫn nghèo, nghèo lắm anh ơi

Cơ quan thuế nếu mà nghe thấy
Thì làm sao trốn thoát được đây
Ba mươi phần trăm thuế thu nhập
Đào đâu ra, chỉ tấm thân gầy

Có một bận ông Giàng Su Phở
“Bán vé số có thu nhập cao”
Nên giờ anh vẫn còn ấn tượng
Mà sinh ra ăn nói tào lao

Oan cho người đi bán vé số
Cũng tại vì óc bé của anh
Họ bần cùng mà anh còn giễu
Đúng là loài tàn nhẫn, lưu manh
28/5/2018
Tú Sụn