MẢI MIẾT CHIỀU THU

Ảnh: Sưu tầm


Nắng hạ phai dần với gió thu
Triền non mỏng mảnh dãi sương mù
Vòm trời cao vút trông như ngọc
Sóng nước lăn tăn tựa tiếng ru
Gió vít cong cong bờ sậy trắng
Sương mơ khuất bóng cút bay vù
Giật mình sực tỉnh lòng hồi hộp
Bỗng thấy chân trời vắng bóng thu
8/12/2018
Tú Sụn

THU TÀN THEO GIÓ ĐÔNG

Ảnh: Sưu tầm


Lạnh sớm đầu đông buốt triền đê
Mây ngàn vần vũ trải lê thê
Hoàng hôn thiếu nắng trời đen sẫm
Hoa hết đưa hương bướm chẳng về

Gió bấc đầu mùa trúc co ro
Mưa phùn mờ ảo bóng con đò
Còn chút thu tàn vương trên lá
Mấp mé đôi bờ con nước to

Xác lá thu phong kín lối mòn
Giờ thôi xào xạc dưới gót son
Bóng ai như bóng người năm ấy
Mộng ước ngày thu hỏi có còn

Mộng ước hết rồi có phải không
Có phải thu tàn theo gió đông
Thu đi mang cả trời thu cũ
Còn lại buồn đau ngập cõi lòng

Luyến tiếc ngày thu đẹp như mơ
Tha thiết cùng thu đến dại khờ
Có duyên không phận duyên không đến
Gói trọn niềm thương mãi vô bờ
7/12/2018
Tú Sụn

ANH TÌM EM GIỮA MÙA THU

Ảnh: Sưu tầm


Qua làn sương mỏng bóng ai mờ
Nếu phải là em đừng lánh nhé
Ngã ba kia mong em đừng rẽ
Thẳng lối mòn hoa cỏ đón em
Con đường cũ còn thoảng hương quen
Kỷ niệm xưa đang chờ em ạ
Anh đón em thảm vàng sắc lá
Anh nhớ em nhớ biết nhường nào
Khi thu về lòng lại khát khao
Ước bên em chúng mình chung bước
Ở nơi đây mùa thu năm trước
Tay trong tay anh nói lời yêu
Em đắn đo suy nghĩ thật nhiều
Và nói khẽ chờ em thu đến
Rồi nhìn anh ánh nhìn trìu mến
Rồi rưng rưng, anh hiểu nỗi lòng
Người Á đông con gái lấy chồng
Với gia đình vô cùng hệ trọng
Chia tay nhau với niềm hy vọng
Duyên chúng mình trời định ngàn xưa
Đến bây giờ đã tỏ hay chưa
Giữa thu rồi mà em không đến
Ngóng trông em bóng hình thương mến
Tự bình minh đến tận chiều tà
Dõi tìm em, em ở phương xa
Không có em thu này buồn lắm
Nước hồ thu không người cùng ngắm
Liễu u buồn rũ mãi không thôi
Hoa kém tươi, bướm vắng quanh đồi
Bến rêu phong chờ thuyền xa ngái
Vầng trăng cũ giờ treo trở lại
Nhưng lu mờ chót vót tầng cao
Tiếng lá khô văng vẳng xạc xào
Lòng rộn rã, rồi lòng tiu nghỉu
Ở nơi xa em nào có hiểu
Anh chờ em lá rụng trơ cành
Giữa thu này riêng chỉ mình anh
Mãi tìm em dưới trời thu vắng
7/12/2018
Tú Sụn

VỪA ĐÁ BÓNG VỪA THỔI CÒI

Ảnh: Sưu tầm


Ơ hay ông chủ tịch xã
Vừa đá bóng vừa thổi còi
Ông xác nhận đơn ông viết
Làm ẩu vậy ai mà coi

Ông tự bạch thấy đất trống
Dựa quyền lực nảy lòng tham
Bèn nghĩ cách chiếm bằng được
Nên liều lĩnh nghĩ là làm

Thế rồi huyện cấp sổ đỏ
Ông sở hữu tưởng ngon ơ
Nào ngờ đâu dân phản đối
Thấy nhục nhã vì quá nhơ

Khi mọi việc đã vỡ lở
Nuốt không được phải nôn ra
Cán bộ giờ quá dày mặt
Đã ăn bẩn còn kêu ca

Cán bộ mình tham đủ cách
Nhỏ ăn nhỏ to ăn to
Ăn của dân ăn của nước
Ăn ăn mãi mà không no

Một guồng máy nhiều tham nhũng
Cấu kết lại để cùng ăn
Thế cho nên đều trót lọt
Thế cho nên dân nhăn răng
6/12/2018
Tú Sụn

LÁI LỤA – LÁI VÀNG

Ảnh: Sưu tầm


Tay lái lụa, tay lái vàng
Lượm ngay cái cổng của làng chở đi
Kông kênh nhưng chẳng hề gì
Giống như làm xiếc rì rì, bon bon
Quanh co qua các lối mòn
Lắc lư chót vót bà con rợn người
Thật là ngộ nghĩnh buồn cười
Nhưng thật đáng trách cái người vô tâm
Tham lam cố chất quá tầm
Tai nạn bất trắc đổ ầm là xong
Khiếp rồi xin bái lạy ông!
5/12/2018
Tú Sụn

THƠ ZUI – PHÊ PHÁN

Ảnh: Sưu tầm


Tay bụm zú tay bụm nồn
Co chân em chạy, dập dồn sóng reo
Mọi người ngơ ngác ngó theo
Em cười tươi tắn em nheo lông mày
Mình em trong buổi chiều nay
Làm cho trời đất lắt lay quay cuồng
Cớ sao em lại ở truồng
Hay là em đã tủi buồn vì ai
Trước em bao đấng thở dài
Bởi em phô cả hình hài khó coi
Em ơi chớ có học đòi
Muốn cho nổi tiếng nhưng lòi cái sai
Sai là gai mắt trái tai
Sai là lạc lõng, đố ai đồng tình
Sai là làm vậy họ khinh

5/12/2018
Tú Sụn

LẠI LÀ CÁI TÁT CỦA GIÁO DỤC

Ảnh: Sưu tầm


Những cái tát Cô Thuý
Chưa đủ đô hay sao
Mà thủ đô Hà Nội
Lại tiếp tục nhảy vào

Ở một trường tiểu học
Địa bàn quận Đống Đa
Phạt năm mươi cái tát
Cô ra lệnh hôm qua

Vì tuổi em còn nhỏ
Là học sinh lớp hai
Nên chỉ ráng chịu được
Hai mươi cái tát tai

Còn dư ba mươi tát
Là lộc lớn dành riêng
Gởi lên cho bác Nhạ
Để tổ chức tất niên

Những cái tát kinh điển
Ngành giáo dục sinh ra
Đã trở thành truyền thống
Bao thế hệ đã qua

Nên phụ huynh thông cảm
Chớ phẫn nộ làm gì
Trang bị mũ bảo hiểm
Chắc sẽ chẳng hề chi

Phải sống chung với lũ
Phải thích nghi môi trường
Đó cũng là một cách
Trước thế sự nhiễu nhương

Xin cơ quan báo chí
Mạng xã hội, điện đài
Đừng rùm beng lên nhé
Mà mang tiếng mang tai

Ôi sao mà kỳ lạ
Ngành giáo dục nước ta
Những cái tát kinh điển
Mãi mãi cứ xảy ra ?
4/12/2018
Tú Sụn

ÔNG NHÀ ĐÈN ĐỘC QUYỀN

Ảnh: Sưu tầm


Trong Chính phủ kiến tạo
Còn có ông độc quyền
Cứ mè nheo dai dẳng
Cứ tăng giá triền miên

Điển hình ông Điện lực
Là túi đựng nợ công
Chục tỷ đô vay mượn
Ông vẫn chưa vừa lòng

Ông điện lực lỗ lớn
Do đầu tư ngoài ngành
Do tham nhũng, thất thoát
Do ma mãnh loanh quanh

Miệng báo lỗ ngàn tỷ
Lương, thưởng khủng ngút ngàn
Ông còn đòi cắt điện
Khiến dân tình hoang mang

Đúng là loài chó má
Đáng khinh ghét độc quyền
Có miếng đòi có tiếng
Khiến đất nước đảo điên

Kiểm toán thì như nghí
Có mắt cũng như mù
Chúng cười thầm trong bụng
Rủa Chính phủ này ngu

Là Chính phủ kiến tạo
Cần minh bạch rạch ròi
Kiên quyết phải dẹp bỏ
Lũ sâu mọt bọ giòi

Nền kinh tế èo uột
Xăng điện cứ đòi tăng
Như nhát dao cứa cổ
Dân cạp đất mà ăn

Thủ tướng cần tỉnh táo
Đề phòng bọn quan tham
Chúng nói ngon xúi bậy
Với mưu đồ tham lam
5/12/2018
Tú Sụn

THẾ CUỘC

Ảnh: Sưu tầm


Thế cuộc sinh ra lắm nhiêu khê
Công bộc ngày nay giống như hề
Khanh tướng oai quyền phai đức độ
Công hầu nịnh bợ đến cuồng mê
Tham lam đến độ không gì sánh
Gian giảo đã từng hết hết chỗ chê
Niềm tin cạn kiệt theo ngày tháng
Đất nước nợ vây khắp tứ bề
4/12/2018
Tú Sụn

LUYẾN TIẾC THU XƯA

Ảnh: Sưu tầm


Nửa đời lam lũ nơi đô thị
Cuộc sống tha phương chẳng có mùa
Bóng trúc hàng cau trong tâm tưởng
Dòng sông văng vẳng mái chèo khua

Tháng ngày rong ruổi vì cơm áo
Quên cả ngày xanh quên ước mơ
Trăng thu phai nhạt trong mường tượng
Trời thu đô hội dáng lu mờ

Ký ức ngày xưa còn đọng lại
Hình bóng thân yêu thuở thơ ngây
Xa nhau xa mãi xa biền biệt
Niềm thương nỗi nhớ vẫn đong đầy

Những chiều thu đến bên đồi vắng
Hương tóc, hương đồng theo gió lan
Những lần thu đến ngang đầu ngõ
Tới tận bây giờ mãi miên man

Trách mình ngày ấy ngây thơ quá
Chỉ biết đùa vui ngắm trời trăng
Hữu ý vô tư giờ luyến tiếc
Mùa thu tuyệt diệu có chi bằng
4/12/2018
Tú Sụn