TỦI THÂN

 


Mỗi sớm mai thức dậy
Khi bình minh bắt đầu
Ly cà phê, ly sữa
Mình cùng ngồi bên nhau

Ngày nào cũng như thế
Thành nếp quen lâu rồi
Giống như bao người khác
Mình cũng luôn có đôi

Cùng hân hoan tâm sự
Đủ thứ chuyện trên đời
Cùng chia bùi sẻ ngọt
Bên nhau mãi không rời

Rồi một ngày ảm đạm
Em bỏ anh ra đi
Lẻ loi trong sầu nhớ
Tiêu tan chẳng còn gì

Mỗi sớm mai thức dậy
Một mình anh ngồi đây
Ly cà phê chát đắng
Rưng rưng, khoé mắt cay

Họ có đôi có cặp
Anh một mình đơn côi
Tủi thân lắm em ạ
Đau buồn này không nguôi
14/6/2019
Tú Sụn

TỰ LÒNG ANH NGUYỆN

 


Số phận nào cho em như vậy
Kiếp bình sinh sao quá đắng cay
Em muốn sống mà không được sống
Nên đã đành nhắm mắt xuôi tay

Em ra đi đất trời sụp đổ
Con chúng mình đã mất mẹ rồi
Cháu mất bà chưa hề hay biết
Gia đình mình tang tóc lệ rơi

Em yêu ạ! lòng anh tan nát
Bao tủi hờn anh gánh từ nay
Mất em là anh mất tất cả
Mất em là anh đã trắng tay

Em để lại mình anh đơn lẻ
Lúc chia xa chưa kịp một lời
Yêu thương em tự lòng anh nguyện
Suốt đời này thờ phụng em thôi
13/6/2019
Tú Sụn

KHI CHỈ MỘT MÌNH

Ảnh minh hoạ

Anh sợ nhất khi chỉ một mình
Trong đầu luôn quay cuồng ảo não
Tâm trí tơi bời như giông bão
Cứ thể là trầm cảm em ơi

Nhưng rất muốn được chỉ một mình
Để tự do đau buồn tuôn lệ
Tự do than, tự do kể lể
Tự do sầu, thảm thiết tự do

Và giờ đây anh chỉ một mình
Nhớ thương em tột cùng nỗi nhớ
Anh tự do nghẹn ngào nức nở
Đau xé lòng vì đã mất em
13/6/2019
Tú Sụn

TRẰN TRỌC

 


Là con dâu có tâm có đức
Xây nhà thờ, mồ mả ông bà
Thường đi về chăm lo hương khói
Vẫn một lòng không ngại đường xa

Ở nơi này những lần về trước
Luôn có nhau đầm ấm thương yêu
Em có công xây căn phòng đẹp
Anh thầm khen và cảm ơn nhiều

Lần đầu tiên một mình em ạ
Không có em trống trải vô cùng
Giường rộng quá anh nằm một góc
Em đâu rồi? Sao chẳng nằm chung?

Đêm thanh vắng một mình trằn trọc
Nằm không yên, suy nghĩ miên man
Giữa hè mà sao lòng lạnh quá
Anh nhớ em lệ ứa hai hàng

Thế là hết từ nay mãi mãi
Đi về đây đơn lẻ một mình
Chú thím sợ anh buồn anh khóc
Nên nén lòng giấu lệ làm thinh

Yêu em lắm, nhớ em nhiều lắm
Không có em chẳng ngủ được đâu
Sao em nỡ bỏ anh đi trước
Để mình anh trằn trọc u sầu
13/6/2019
Tú Sụn

ĂN CƠM VỚI BẠN

 


Mỗi lần về Quảng Ngãi
Vô nhà bạn thăm chơi
Chị em cùng tíu tít
Bên nhau mãi không rời

Một tình cảm thân thiện
Luôn ấm áp thâm giao
Đã lâu rồi như vậy
Mãi dâng lên dạt dào

Cùng đi chợ với bạn
Cùng nấu cơm cùng ăn
Tình bạn tình đồng đội
Không có gì quý bằng

Cả bốn người hạnh phúc
Cả bốn người vui chung
Lâu không về là nhớ
Lại về nấu ăn cùng

Lần này chỉ mình anh
Nét bạn buồn sâu lắng
Cũng cơm trứng cá canh
Mà trong miệng cứ đắng

Biết bạn sợ anh buồn
Nên nuốt sầu trong dạ
Anh thì thương em quá
Nên cứ mãi rưng rưng

Bữa ăn có ba người
Mà bạn để bốn chén
Anh hiểu tấm lòng bạn
Cổ cứ luôn nghèn nghẹn

Em ơi em có biết
Mất em bạn buồn đau
Từ nay đến mãi mãi
Nhớ em trong u sầu
12/6/2019
Tú Sụn

CHỈ CÓ MỘT MÌNH

 


Anh về quê chỉ có một mình
Giờ không em đi cùng như trước
Buồn vô hạn anh không chịu được
Suốt quãng đường nước mắt rưng rưng

Anh về quê chỉ có một mình
Không có em để mà tâm sự
Mải miên man u buồn tư lự
Suốt quãng đường nghèn nghẹn lòng đau

Ngồi trên xe chỉ có một mình
Ghế bên kia từ nay bỏ trống
Xe đã rộng giờ đây càng rộng
Suốt quãng đường nức nở không nguôi

Hồi còn em sao mà hạnh phúc
Em râm ran kể chuyện đủ điều
Dừng hút thuốc, cùng nhau ăn bánh
Quấn quýt hoài như thể vừa yêu

Anh nhớ quá! Nhớ em nhiều lắm
Nhớ quặn lòng đứt ruột em ơi
Ngồi trên xe một mình hiu quạnh
Thế là anh đã mất em rồi
12/6/2019
Tú Sụn

LỆ THU

Ảnh: Sưu tầm


Tà huy sương phủ sầu ảm đạm
Non nước u buồn thiếu dáng thương
Còn đâu những buổi cùng bách bộ
Đơn lẻ âm thầm tâm vấn vương

Cúc vàng thu trước, miền kí ức
Lãng vãng thu này chỉ là mơ
Không em cảnh vật đều xa lạ
Cô độc sầu bi sinh ngẩn ngơ

Lá rụng cành trơ cảnh hắt hiu
Thu buồn vạn vật quá tiêu điều
Đầu cành ứa lệ rơi từng giọt
Từng giọt lệ thu giữa cô liêu
11/6/2019
Tú Sụn

ANH CÒN NỢ EM

Ảnh: Sưu tầm


Hứa với em khi rời quân ngũ
Sẽ dẫn nhau đi khắp mọi miền
Hơn ba năm anh chưa thực hiện
Cũng vì em đau ốm triền miên

Với quyết tâm cho em khỏi bệnh
Hai chúng mình vui vẻ đi chơi
Muốn du lịch khắp nơi cho biết
Ấy thế mà chưa kịp em ơi

Hàng chục lần vào ra bệnh viện
Biết bao lần rớt lệ đau lòng
Có nhiều đợt hao gầy vàng vọt
Rốt cuộc rồi cũng được như mong

Em đã khoẻ da hồng môi thắm
Ăn ngủ ngon quá đỗi vui mừng
Lần đầu tiên hứa đi cùng Mợ*
Cũng là lần thất hứa, lệ rưng

Bệnh đột ngột anh đưa vào viện
Em qua đời chưa đến một ngày
Đau đớn quá cả nhà suy sụp
Sao cuộc đời nghiệt ngã đắng cay

Giờ vĩnh viễn không còn em nữa
Anh nợ em mãi mãi muôn đời
Em đi xa còn đâu cơ hội
Để cùng nhau du lịch em ơi
10/6/2019
Tú Sụn
* Mợ Hai ở Hà Nội hẹn ngày 16/5/2019 vô Đà Nẵng vợ chồng cùng đi du lịch Cù Lao Chàm thì sáng 14/5/2019, Loan đột ngột bị bệnh đưa vào viện đến đêm thì qua đời!

EM VẪN CÒN ĐANG Ở BÊN ANH

Ảnh tự chụp


Ai cũng khuyên anh đừng buồn nữa
Vì đau buồn lệ đẫm triền miên
Thì linh hồn em không siêu thoát
Anh mừng thầm vẫn có em bên

Em đừng vội mà siêu thoát sớm
Ở bên anh đầm ấm em à
Được ngày nào mình vui ngày đấy
Xa nhau rồi đâu nữa tìm ra

Từ hôm ấy anh thường cảm nhận
Chúng mình còn đang ở bên nhau
Chỗ em nằm thơm tho chăn gối
Như ngày nào anh cũng ngủ sau

Bạn bè khuyên ra ngoài khuây khoả
Vì thương em anh ở nhà luôn
Anh không muốn đi đâu lâu quá
Ở một mình anh sợ em buồn

Đêm khuya vắng anh nghe tiếng động
Bước chân quen nhè nhẹ thanh thanh
Ôi vui sướng trong lòng rộn rực
Em vẫn còn đang ở bên anh
10/6/2019
Tú Sụn

CÁI ÁO CỦA EM

 


Hôm đưa em về quê an táng
Anh xin em để lại áo này
Mãi mãi có bên anh kỉ vật
Anh đem ra âu yếm mỗi ngày

Chiếc áo đẹp mỗi lần em mặc
Ăn sâu vào tâm khảm của anh
Em thường nói áo này anh tặng
Mặc thưa thôi còn phải để dành

Em trân trọng tình yêu em có
Anh thầm mừng vợ rất tuyệt vời
Đến bây giờ em không mặc nữa
Biết làm sao đây hỡi em ơi

Cứ mỗi lần trên tay cái áo
Bỗng lòng dâng nhung nhớ u buồn
Nhớ em lắm nhớ thương da diết
Rồi nghẹn ngào nức nở lệ tuôn
10/6/2019
Tú Sụn