MƠ ƯỚC (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


MƠ DUYÊN
(Họa thơ Hoang Dung)
Khí lạnh đêm nay đến nữa rồi
Giữa mùa đông giá khổ đời tôi
Chắp tay vái bão mau qua đợt
Tấn cửa chờ mưa sớm hết thời
Ngày đã nao lòng cơn gió rét
Tối còn não ruột cảnh tim côi
Nô-en sắp tới con cầu nguyện
Mộng ước xuân này sẽ đẹp đôi
Huỳnh Thâm
18/12/2017
………..
TUỔI NÀO
Đông phong chẳng hẹn cũng về rồi
Lạnh lẽo cô phòng một bóng tôi
Cầu nguyện ngàn lần chưa gặp số
Khẩn xin trăm lượt vẫn thua thời
Môi khô nhạt nhẽo thân sầu quạnh
Lệ tủi âm thầm kiếp sống côi
Cứ Giáng Sinh qua là tết lại
Bao giờ đến tuổi mộng tròn đôi?
Hoang Dung

Hoạ bài TUỔI NÀO của Hoang Dung-hoạ nguyên vận

MƠ ƯỚC
Thấm thoắt bao Đông quạnh quẽ rồi
Buồng đào hiu hắt chỉ mình tôi
Hương nồng nhuỵ ngát không còn mãi
Sắc thắm hoa tươi chỉ một thời
Lối mộng lu mờ luôn tẻ nhạt
Đường tình trắc trở mãi sầu côi
Xuân qua mấy bận tàn mơ ước
Biết đến bao giờ gặp xứng đôi
20/12/2021
Tú Sụn

BÓNG XUÂN (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


THOÁNG BÓNG XUÂN
Khẽ lạnh Sài Gòn mấy bữa nay
Người đi hối hả áo thêm dày
Ngang trời gió sớm hiu hiu thổi
Khắp phố mưa chiều lả tả bay
Chợt thấy màu hoa bên cửa gợi
Vừa nghe sắc cỏ dưới chân bày
Đông còn ẩn hiện quanh mình nhỉ
Thoáng bóng xuân hồng đã vẫy tay.
Nguyen Thi Minh

————————
Hoạ bài THOÁNG BÓNG XUÂN của Nguyễn Thị Minh-hoạ nguyên vận

BÓNG XUÂN
Bầu trời quang quẻ mấy hôm nay
Mặt đất xanh non lớp cỏ dày
Nhạt nắng chung chiêng nghiêng ngã trải
Mù sương lãng đãng vật vờ bay
Nụ non lú nhú âm thầm đợi
Chồi nõn nhăm nhe chuẩn bị bày
Đông mãn dùng dằng còn lững thững
Bóng Xuân lồ lộ với tầm tay
20/12/2021
Tú Sụn

———————-
Em họa bài với chị
Bài họa
ĐÔNG VỀ NHỚ MẸ
Cây vừng trước cửa suốt hôm nay
Sắc đổi vàng hoe lá rụng dày
Phảng phất thềm bên mờ bụi cuộn
Chờn vờn ngõ cạnh nhạt sương bay
Đêm khuya giá buốt lòng thầm hỏi
Sáng muộn hanh hao dạ tỏ bày
Có phải quê nhà trông miệt ấy ?
Thương hoài dáng mẹ ấm vòng tay.
Hoang Chau Cach Cach

————————
Chị ơi, em họa bài chị …
THƯƠNG …
Bão lộng đông còn xứ Bắc nay
Mù sương đất mẹ vẫn đan dày
Miền quê vất vả rau lìa vứt
Ngõ phố tơi bời quả ném bay
Bởi dịch làng trên không dám mở
Vì ôn xóm dưới chẳng nên bày
Làm ra của cải nào giao được
Ế ẩm hàng tồn phải trắng tay
PhuongHa Nguyen
———————
GÓP BÚT CÙNG BẰNG HỮU

Áp thấp Sài Gòn trước đến nay
Chưa tường tỏ rõ để phô bày
Miền Trung khắc nghiệt mưa và nắng
Khác hẳn trời Nam khí hậu này
Cửa sổ nhà ai đang khép kín
Đầu đường áo rét lại giăng đầy
Đông mùa ẩm độ cao dần mãi
Tết đến môi thâm tím tái hoài !…
Quảng Ngãi, 19-12-2021
Trương Quang Thọ

XANH DIỆU KỲ (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


SỰ DIỆU KỲ
Thân mềm chuẩn bị thoát xiêm y
Lú nhú xanh non đã dậy thì
Sắc thắm tô son mầm lớn nhỏ
Sương vàng ngậm lá giọt li ty
Nhìn cây bám đất đang ra rễ
Phủ bóng che mưa sắp đến kỳ
Dáng ấy ngày mai thành cổ thụ
Cho dù bão táp đến rồi đi
15,12.2021
Thơ: Giang Hoa

Hoạ bài SỰ DIỆU KỲ của Giang Hoa-hoạ nguyên vận

XANH DIỆU KỲ
Quy luật muôn đời vẫn giữ y
Gieo trồng thân-hạt phải theo thì
Loài kia phát triển to như gộc
Giống nọ lên mầm mảnh tựa ti
Cây cỏ… sum sê không thứ tự
Lúa khoai… tươi tốt có chu kỳ
Bao miền muôn thuở xanh mườn mượt
Lữ khách mê hồn chẳng nỡ đi
17/12/2021
Tú Sụn

MỘT TRỜI NHỚ THƯƠNG

 


MỘT TRỜI NHỚ THƯƠNG
Ngày độc lập mình còn tuổi trẻ
Rời quê hương vui vẻ lên đường
Dãi dầu khói bụi gió sương
Mang màu áo lính mến thương thuở nào

Yêu Tổ quốc dâng trào khí thế
Yêu đồng bào không kể gian lao
Ba lô khẩu súng được trao
Dép cao su chọn tự hào bước chân

Đời bộ đội phong trần rèn luyện
Vì nhân dân lòng nguyện hy sinh
Quyết tâm thành thục đao binh
Sẵn sàng bảo vệ vẹn hình non sông

Đạt như mong da màu chiến sỹ
Khoát ba lô đơn vị nhận về
Mỗi người một ngả xa quê
Chia tay bịn rịn mà tê tái lòng

Cùng dưới sắc cờ hồng phấn đấu
Nhiệm vụ luôn nung nấu hoàn thành
Tây Nam đe doạ chiến tranh
Em cùng đồng đội lại hành quân sang

Giặc tàn ác đánh tràn biên giới
Quyết xông pha thắng lợi vang lừng
Chân son lội suối băng rừng
Gian truân một thuở chưa từng kinh qua

Niềm hy vọng thiết tha sôi sục
Lập chiến công đánh gục quân thù
Rừng nơi đất bạn về thu
Đạn bom cày xới mịt mù tang thương

Bao gian khổ chiến trường ác liệt
Em xứng danh hào kiệt nữ nhi
Trải qua hết tuổi xuân thì
Nét son dáng ngọc mất đi ít nhiều

Dù gian khó mỗi chiều em vẫn
Dành cho nhau cảm nhận tình thâm
Vừa yêu vừa bạn ngấm ngầm
Vừa là đồng đội âm thầm trao thương

Cánh thư tận chiến trường em gởi
Anh hàng tuần ngời ngợi mắt mong
Niềm yêu cháy bỏng trong lòng
Đọc rồi đọc nữa lưng tròng em ơi

Thương em ở mãi nơi bom đạn
Thân liễu mà dày dạn gió sương
Hiểm nguy dũng cảm từng vươn
Vì dân vì nước can trường xông pha

Em vẫn cất lời ca tiếng hát
Cho tình yêu dào dạt êm đềm
Mong sao chân cứng đá mềm
Vượt qua giông bão và thêm nồng nàn

Nghe em sốt mắt vàng da tái
Nơi tuyến đầu xa ngái anh đau
Hai đầu Tổ quốc cách nhau
Nên anh chỉ biết u sầu thương em

Biên giới xa hằng đêm anh vẫn
Ngóng về em lẩn thẩn không yên
Em ơi hai đứa hai miền
Chúng mình chỉ biết ưu phiền mà thôi

Thương em quá rã rời tâm trí
Hình dung em lòng nghĩ mà buồn
Lạnh căm gió bấc mưa phùn
Nóng ran trong dạ vẫn luôn đêm ngày

Men vừa ủ đã say ngây ngất
Rượu vừa nâng chưa nhắp đã lâng
Ước gì con tạo xoay vần
Chúng mình hai đứa được gần bên nhau

Cuộc đời đã thắm màu ước vọng
Chiến trường K giải phóng toàn miền
Người dân chào đó bình yên
Em cùng đồng đội đoàn viên trở về

Rời trận tuyến cận kề sinh tử
Một quảng đời lịch sử vẻ vang
Đến ngày cuộc sống thanh nhàn
Hoà bình thống nhất yên an vui mừng

Khắp trời đất nên xuân trở lại
Thắm vườn hoa cây trái sum sê
Miền xa anh được trở về
Cùng em thực hiện lời thề năm xưa

Sáu năm ấy là vừa em nhỉ
Mà giống như thế kỷ không bằng
Đã qua vướng bận khó khăn
Giờ mình cùng ngắm vầng trăng đêm rằm

Bù đắp lại bao năm cách trở
Ta yêu nhau muôn thuở nghe em
Đã nồng giờ lại nồng thêm
Đã say giờ phải say mèm không thôi

Mình hai đứa đẹp đôi em ạ
Nghĩa vợ chồng êm ả một đời
Hết thời lận đận chơi vơi
Vuông tròn hạnh phúc tuyệt vời không phai

Sinh hai đứa con trai tuấn tú
Xây cuộc đời no đủ khang trang
Tương lai xán lạn huy hoàng
Em ơi thực sự vô vàn thoả mong

Bên nhau thuận vợ chồng một ý
Như hai người tri kỷ chung nhà
Phong lan luôn thắm màu hoa
Phòng loan ấm áp luôn là tiếc xuân

Qua bạo bệnh vui mừng khôn xiết*
Gắng hoàn thành bao việc cần làm
Việc nhà, việc nước em kham
Chịu thương chịu khó đảm đang chu toàn

Thương em quá và càng mến phục
Rồi đúng ngày đến lúc nghỉ hưu
Tính em mẫn cán tối ưu
Bạn bè đồng nghiệp đã lưu luyến nhiều

Nghỉ hưu trước nên điều mong đợi
Là anh về bên “đội” của em
Bốn năm mơ ước khát thèm
Anh xong nhiệm vụ, bên em vui cùng

Coi như được trùng phùng thật sự
Cầm tay nhau gìn giữ mái thương
Công danh chẳng chút vấn vương
Gia đình thoả nguyện trăm đường vui tươi

Thế là đã mười mươi trọn vẹn
Đi khắp miền ước hẹn lâu nay
Hân hoan chung bước kề vai
Bà con thân quyến miệt mài thăm chơi

Nhiệt tình đến nhiều nơi gặp gỡ
Cùng bạn bè từ thuở hàn vi
Giao lưu đồng đội cố tri
Sẻ chia thân mật yêu vì cùng nhau

Yêu yêu quá muôn màu cuộc sống
Ngày về già hy vọng chứa chan
Niềm vui tràn ngập vô vàn
Giờ đây chính thức sang trang cuộc đời

Đúng giữa lúc tuyệt vời vô hạn
Gặp không may bệnh hoạn bủa vây
Thân em ngày một hao gầy
Thuốc thang, bệnh viện trật trầy ba năm

Bước qua tuổi sáu lăm thôi đã
Em bỏ anh vội vã về trời
Tột cùng tuyệt vọng, than ôi!
Cha con anh gục, lệ rơi đầm đìa

Sao em nỡ xa lìa trần thế
Cho cả nhà kiệt quệ đau thương
Trên bàn thờ ngút khói hương
Chỉ còn di ảnh, mù sương khắp trời

Bao đồng đội nghẹn lời tiễn biệt
Bao bạn bè khôn xiết xót thương
Người thân quặn thắt đoạn trường
Đồng hương đồng nghiệp vấn vương lệ nhoà

Giữa trời hạ mưa sa gió táp
Một cành hoa gãy rạp cánh tàn
Một trời thu ngập lá vàng
Cả đông giá rét bàng hoàng tiễn em

Nhà giờ tựa bóng đêm bao phủ
Đã mấy năm giấc ngủ không thành
Bỗng nhiên giữa lúc yên lành
Ra đi đột ngột sao đành em ơi

Mình anh sống chơi vơi hiu quạnh
Bên gối chăn giá lạnh vô hồn
Thèm tiếng yêu, khát nụ hôn
Mơ màng, trầm cảm, bồn chồn canh thâu

Từ đây sẽ u sầu trọn kiếp
Vì cháu con sống tiếp ngày buồn
Thế nào, cũng nhớ em luôn
Tôn thờ em mãi mãi muôn đời này

Đành vĩnh biệt đắng cay chất ngất
Lòng đớn đau đã mất em rồi
Bóng em giờ đã xa khơi
Trần gian vang vọng vạn lời yêu em
10/12/2021
Tú Sụn
* Năm 2001 bị ung thư vú đã điều trị khỏi hoàn toàn

VÔ VỌNG (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


ĐÊM VÔ VỌNG

Mắt dõi phương trời tận nẻo tây
Nhìn trăng ẩn dưới vạt sương gầy
Tâm vàng võ đợi con tàu đến
Gió lả lơi cười giễu rặng mây
Nhớ cảnh từ ly chiều ngõ hẹn
Chờ khi tái ngộ buổi xuân vầy
Ga buồn vắng vẻ người không lại
Dạ nghĩ trăm điều cứ bủa vây
09.12.2021
Thơ: Giang Hoa

————————-

Hoạ bài ĐÊM VÔ VỌNG của Giang Hoa-hoạ nguyên vận

VÔ VỌNG
U hoài thổn thức nỗi niềm tây
Vô vọng vẩn vơ bóng héo gầy
Buồn lá úa phơi vàng mặt đất
Đau lòng nẫu trải tím vầng mây
Người về chín suối yên vui nhé
Kẻ ở trần gian thống khổ vầy
Cõi tạm bơ vơ sầu quạnh quẽ
Tháng ngày uất nghẹn mãi bao vây
9/12/2021
Tú Sụn

___________

HỌA:
Phạm Văn

ĐÊM VÔ VỌNG.
————-

Một bóng xa mờ tận cõi Tây.
Trời Đông phận liễu úa thân gầy.
Luôn hằng đợi buổi trùng hoan đến.
Vọng cố nhân chiều nhắn nhủ mây.
Bậu đã quên rồi ….câu ước hẹn.
Thiếp còn giữ dạ buổi sum vầy.
Ga buồn quạnh quẽ người chưa lại.
Vạn xót thiên sầu giăng bủa vây.
—-
Thơ: Phạm Văn Niêm.
____________

HỌA:
Vũ Thanh Bình

ĐÔNG VỀ LỖI HẸN
———-

Đông về xám hẳn mạn trời Tây
Lạnh lẽo chùm tê mảnh xác gầy
Để hận ê chề nơi ngõ đến
Cho sầu ảm đạm phía tầng mây
Từng đêm mất ngủ người quên hẹn
Những buổi đùa chơi bạn nhớ vầy
Vắng tủi bao ngày không giỡn lại
Bên đời lắm kẻ vẫn hoài vây.
—-
9/12/2021, Vũ Bình.
____________

HỌA:
Thanh Le

CON TÀU KHUẤT NẺO…
————–

Con tàu rẽ lối, khuất về tây.
Bóng đợi trăng chìm, dưới ngõ gầy.
Gió giỡn ru/ đùa, rơi rớt lá.
Sương mờ ngủ cợt,/ cạnh chân mây.
Biệt ly khiến/ Nhỏ…,buồn vô kể.
Cách trở hồn nao,/ buổi quạnh vầy.
Ga vắng người xưa, tình nhạt nhẽo.
Lỡ thương bước trở, ngại ngùng vây…!
—-
Thơ: Thanh Le 09/12/21
____________

HỌA:
Hùng Bùi Đình

SÓNG BÙA VÂY
———-

Hoàng hôn lặn xuống phía đằng tây
Nắng ngã mây nghiêng ánh nguyệt gầy
Gió thổi khơi xa vừa kéo đến
Trời quang ấm áp lững lờ mây
Thương người giữ hứa gìn câu hẹn
Nhớ kẻ chờ trông mộng ước vầy
Quạnh quẽ nơi xưa người chẳng lại
Đìu hiu bến vắng sóng bùa vây
—-
Thơ: HUNG BUI ĐINH 09/12/2021
____________

HỌA:
Long PhươngMai

752. CÒN CHI
Gcđ

Chi còn đợi nữa bến trời tây
Kẻ đã lờ đi dạo bóng gầy
Nẻo nhớ trầy tim nhòa mộng lẫy
Đau sầu vãi ái cuộn luồn mây
Thương tình buổi nọ hoài in ấy
Ngó phận ngày kia bỗng thoảng vầy
Ngõ hẹn chiều buông người chẳng thấy
Nơi lòng mặn chát vẫn tràn vây .
—-
09122021 Long PhươngMai
_____________

HỌA:
Mai Kiết Khánh

NHỚ LẠI
———–

Nhớ lại năm nào đến cõi tây
Tha phương ẩm thực đói thân gầy
Bon chen cuộc sống nơi miền lạ
Gió thổi sương rơi tuyết tợ mây
Quấn cả mền chăn còn lạnh buốt
Nằm run mộng tưởng chuyện như vầy
Bao giờ trở lại nơi quê cũ
Phỉ dạ trong lòng khỏi bủa vây.
—-
Thơ: Khánh Mai ngày 9-12-2021.
_____________

HỌA:
Hung Tien Vo

HOÀI XƯA
———-

Sương lạnh đêm tàn gió hướng tây
Cỏ cây đậm sắc mảnh mai gầy
Thu tàn lặng lẽ Đông sang đến
Xuân sắp sửa rồi én liệng mây
Ngõ vắng hương xưa quên ước hẹn
Đường hoang mộng cũ nhớ hao gầy
Chạnh lòng khoảnh khắc nào đâu lại
Tri cảm vương sầu dạ cứ vây
—-
Thơ: Tiến Hùng
_____________

HỌA:
Thích Như Hiền

ĐÊM TRỮ TỊCH
———–

Thời không tánh tướng ý sum vầy
Bất nhị xa lìa rõ đó đây
Niệm khởi nhân thiền định thấy
Tùy duyên tiếp hiện trí đong đầy
Trăng tàn sáng sớm trông như vậy
Nguyệt tận đêm về biết ngất ngây
Nhớ mãi tình sâu muôn thuở ấy
Quên sao được nghĩa nặng đong đầy.
—-
Thơ: Thích Như Hiền
____________

HỌA:
Đỗ Dũng

GA BUỒN
~~ \¥/ ~~

Nắng tắt mặt trời cũng về tây
Trăng non mờ ảo dưới sương dày
Nỗi buồn vô vọng vừa chợt đến
Tiến tàu rú gọi khói tan mây
Trông trước nhìn sau nào đâu thấy
Câu thề lời hẹn vẫn còn đây
Sân ga trở lại cảnh hoang vắng
Bóng tối màn đêm cũng bủa vây
—-
Thơ: Đỗ Dũng
____________

HỌA:
Đỗ Lập Hào

BỜ VỌNG
————

Bóng tà đã ngả phía đằng tây
Thuyền lặng lờ khua nhẹ mái gầy
Cưỡi vạt nắng chiều treo ngõ gió
Với dòng mưa muộn buộc làn mây
Thẩn thơ kẻ đứng bên bờ hẹn
Ái ngại người mong đậu cõi vầy
Phận kiếp đa mang đành trở vậy
Hỏi còn vương vấn nỗi gì đây.
—-
Thơ: Đỗ Lập Hào 9-12-2021
_____________

HỌA:
Nguyễn Tuấn

LUÔN HY VỌNG
————–

Đau buồn dịch phát ở miền tây
Các tỉnh đau thương thân xác gầy
Đồng tháp âm thầm vào chẳng thấy
Cần thơ ủ bệnh đến không hay
Bà con giãn cách ngưng đi lại
Cán bộ chăm lo cũng đủ đầy
Cả nước sẻ chia đành chịu vậy
Dù cho khó nhọc vẫn bao vây
—-
Thơ: Nguyễn Tuấn 09/12/2021
_____________

HỌA:
Nguyễn Tôn Tuấn

NGẢ RẼ
————

Con tầu khuất nẻo mãi đằng tây ,
Nguyệt não nùng buông phủ dáng gầy !
Thiếu nữ âu sầu lưng tựa bến ,
Ga chiều quạnh quẽ ủ vòm mây !
Còn lưu luyến buổi ai hò hẹn ,
Lại giữ gìn hôm đắm thoả vầy !
Ngả rẽ còi vang dồn tiếng lại. ,
Tâm buồn vắng vẻ lệ tròng vây !
—-
Hạ Long 9/12/2021
Thơ: Tôn Tuấn
____________

HỌA:
Nguyễn Cảnh Quỳ

ĐÊM VÔ VỌNG
————

Đêm dài ở tận phía trời Tây
Ngó đất nhìn sao mảnh Nguyệt gầy
Ủ rũ trông hoài tin nhắn bạn
Âm thầm đợi mãi gió vờn mây
Chia tay buổi nọ nhiều lưu nhớ
Hội ngộ ngày kia khó đến vầy ?
Bến vắng thuyền đi không thấy lại
Bao điều nghĩ ngợi cứ tràn vây .
—-
Thơ: YB9/12/2021NCQ
____________

HỌA:
Võ Văn Thuận

GA BUỒN
————

Lâu rồi cũng nhớ tận trời tây
Một mảnh đau thương nhớ bạn gầy
Vọng rõ duyên tình ta dể thấy
Xem nàng nợ ái phủ làn mây
Đêm nằm giấc mộng mơ màn mãi
Sáng lại trưa là, sẽ tỉnh đây
Vắng vẻ ga buồn không đủ khách
Con tàu chuyển bánh cũng từ vây
—-
Thơ: 9/12/2021
_____________

HỌA:
Thi Đường Xuân

VẮNG VẺ
———–

Thân dồn kiếm phận chỗ đằng tây
Kiếp trải lòng xui chịu mã gầy
Mãi khổ hờn vương nhầu tủi đến
Hoài đau giận vướng đẫm thương đầy
Xa đường ngõ hẹn từ ly đẩy
Chốn cảnh đời vui đã dựng xây
Vắng vẻ hồng tơ mời nhục vẫy
Duyên phần khắc khổ đợi quàng vây
—-
Thơ: TĐX 8 12 21
____________

HỌA:
Tiến Văn

NHỚ MỘT NGƯỜI XƯA.
————

Âm thầm đảo mắt hướng trời tây
Thấy lão hằng nga dáng héo gầy
Nhớ đến cô nàng không hứa hẹn
Thương cho ý bậu chẳng vui vầy
Buồn đời cánh nhạn kìa theo gió
Xót cảnh duyên tình đó hóa mây
Một thuở hương nồng đâu trở lại
Bây giờ ngẫm nghĩ…thấy sầu vây.
—-
9/12/2021/Tiến Văn.
____________

HỌA:
Nguyễn Đường

NIỀM HY VỌNG
———–

Nhìn bóng hoàng hôn lặn phía tây
Sương rơi ướt lạnh tấm thân gầy
Bao lần vất vả dầm mưa nắng
Mấy lượt tảo tần đội gió mây
Tết đến xa gần mong hội ngộ
Xuân về đây đó được sum vầy
Đong đầy kỷ niệm cùng năm tháng
Hạnh phúc theo từng những phút giây
—-
Quảng Nam 08/12/2021
Thơ: HUYỀN ĐƯƠNG
_____________

HỌA:
Ngọc Nhẫn

THOÁNG VẨN BUỒN
—————

Chậm rãi đi về phía nẻo tây
Màn sương rải nấp vạt trăng gầy
Xa vời vẳng trỗi còi loan đến
Lặng lẽ theo nhìn khói toả bay
Mãi ẩn buồn hiu ngày ước hẹn
Sầu vương quạnh quẽ chốn sum vầy
Sân ga bến lỡ người quay lại ( mặt )
Mắt ngẩn lên tàu điện nẫu vây !
—-
Thơ VNN *
____________

HỌA:
Mui Nguyen

ĐÊM TRĂN TRỞ
———–

Buông chiều nguyệt ngả phía lầu tây
Sắc phủ vàng đêm ngọn liễu gầy
Một quãng sông mờ thêm trở gió
Con đò bóng ảo lẫn vào mây
Ngồi mơ cảnh cũ người không thấy
Nghĩ lại tình xưa kẻ ước vầy
Nhớ thuở xuân nào ai vẫn đợi
Trong lòng trĩu nặng cứ buồn vây
—-
Thơ : Mui Nguyen :09.12.2021
____________

HỌA:
Lập Thành Đinh

BÓNG ĐỔ
————

Tiết đổi thay rồi lạnh ngõ tây
Người đi bỏ chốn chạnh vai gầy
Trăng mòn mỏi đợi bao lần đến
Sóng ngã nghiêng chờ cả bận mây
Lối cũ cầm tay mình để hẹn
Đường xưa ngấn lệ kẻ sum vầy
Đêm dài bóng đổ tàu qua lại
Vạn bữa chưa về bếp lửa vây
—-
Thơ: Đinh Thành Lập
_____________

HỌA:
Anh Khuyến Phan

HẾT ƯU PHIỀN
————-

Nắng lửa đang dần lịm ngõ tây
Sao hoài vướng lại điểm hao gầy
Nhiều hôm lệ chảy hoen nhoè mắt
Giận bữa thương sầu tủi gió mây
Ngẫm tự ngàn xa nào tưởng nhớ
Còn đâu để vọng ngưỡng sum vầy
Đây lần xoá sạch tình dang dở
Sớm gạt ưu phiền đã bủa vây
—-
Thơ: Phan Anh Khuyến
_____________

HỌA:
Phạm Quốc Khái

VẪN CÒN ĐÂY !
————-

Hoàng hôn trở lại phía đằng tây
Bóng nguyệt sương giăng giữa ảo gầy
Đếm đủ niềm đau thương gửi gió
Đong đầy kỷ niệm khóc cùng mây
Người đi đã giấc nghìn thu nghỉ
Kẻ ở hoài mơ giấc mộng vầy
Cái chữ tào khang xin gác vậy
Câu nguyền ước thệ vẫn còn vây !!
—-
Thơ: Quốc Khái
____________

HỌA:
Duong Quang Hớn

GA BUỒN
————

Sương phủ mịt mờ kéo gió tây
Sân ga mờ ảo mắt mi gầy
Ngóng trông vò vỏ tàu về bến
Đêm tối bao trùm khuất bóng mây

Ngày ấy chia tay sau buổi hẹn
Bao giờ tái ngộ lúc Xuân vầy
Ga buồn vắng bóng người từ đó
Suy nghĩ trăm chiều dạ rối vây
—-
Thơ: TMB 9/12/2021
____________

HỌA:
Ngò Tạ

GỠ NỖI SẦU VÂY
————–

Thương về chốn ấy ở Miền Tây
Bóng dáng người Em gái dáng gầy
Một thuở ân tình đầy hạnh phúc
Hương yêu ngát mật đến tầng mây
Mà nay phải cảnh đôi miền biệt
Cách trở làm chi đến nhớ vầy
Bậu hỡi ! Chia tay niềm thảm hại
Cùng nhau phải gỡ ! Nỗi buồn vây !
—-
Thơ: Tạ Ngò
____________

HỌA:
Vũ Như Cẩn

TRÔNG VÔ VỌNG
———–

Đêm buồn tỉnh lặng ngắm trời mây
Gió lạnh mùa đông rặng cảnh gầy
Mãi đợi trăng khuya sao chẳng đến
Tàn canh nguyệt ảnh buổi sum vầy
Đau thương một phút ngày sai hẹn
Phải đợi trăm năm hạnh phúc nầy
Khúc nhạc thơ tình duyên thế đấy
Đành lòng lạc nhịp bởi chùng dây
—-
Thơ: Vũ Cẩn 09/12/2021
____________

HỌA:
Nguyễn Khắc Xuân

TÌNH MỘNG
————
Cõi mộng mơ gì dõi hướng tây
Hoàng hôn chiều xuống phủ vai gầy
Boong tàu đứng ngắm sương mờ dậy
Biển hẹn đông về gió đuổi mây
Tiếc mãi cái hôm chiêu đãi lớn
Buồn cho không gặp bạn xum vầy
Trời xanh sao nỡ chia duyên ấy
Để dạ trăm ngàn chuyện cứ vây !
—-
Thơ: Khắc Xuân 9-12-2021
____________

HỌA:
Trinh Thành

ĐÊM LẠNH
————-

Tà dương đã tắt phía trời tây
Trước sảnh phất phơ ngọn liễu gầy
Chiếc lá vật vờ theo ngọn gió
Đàn cò chấp chới đuổi vầng mây
Đâu ngờ cách biệt thương như thế
Có biết chia xa nhớ đến vầy
Người hỡi có hay đêm vắng lạnh
Một mình một bóng , nỗi buồn vây
—-
Thơ: Thành Trinh
____________

HỌA:
Diem Phimanhdiem

NHỚ GA CHIỀU
————–

Vì ai mộng nhớ ngóng về tây
Bỏ mặc thời gian lẻ bóng gầy
Ấy lúc đương chiều mong gió đến
Rồi khi sậm tối nặng trời mây
Bây giờ bỗng thấy cần nơi hẹn
Những phút đâu ngờ tới chỗ vầy
Lác đác thưa người chưa kẻ lại
Kia như dáng vẻ khéo chung vây
—-
Thơ: Diemphianh
____________

LỤC BÁT NHỚ THƯƠNG (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


LỤC BÁT TƯƠNG TƯ

Chiều rơi lặng ngắm mây trôi
Gửi theo cánh gió vạn lời yêu thương
Nắng vàng trải sợi tơ vương
Đưa nhau vào cõi mộng thường chung vui

Xuân về hoa nở thắm tươi
Sáng đôi mắt biếc màu môi em hồng
Lả lơi đây đó bướm o­ng
Ngẩn ngơ bay lạc giữa dòng tóc phơi

Rung rinh hoa lá vẫy mời
Nhấp nhô biển sóng trùng khơi dạt dào
Ru đời hư thực chiêm bao
Tình yêu ẩn hiện phương nào ước mơ

Yêu anh nắn nót vần thơ
Tương tư hồn lạc bến bờ trường giang
Nửa khuya khơi đốm lửa tàn
Sưởi tim ấm lại mênh mang cõi tình

Lung linh sợi nắng bình minh
Theo em từng bước buộc mình có nhau
Trăm năm nhớ nụ má đào
Hoa môi nhụy ngọt mắt trao tình nồng…

5.12.21
T Tất

Hoạ bài LỤC BÁT TƯƠNG TƯ của Trương Thị Tất-hoạ nguyên vận

LỤC BÁT NHỚ THƯƠNG
Giữa làn nước bóng trăng trôi
Đầu ghềnh thác gợi bao lời nhớ thương
Triền xa nắng nhạt còn vương
Bến sông ngày ấy ta thường tìm vui

Chiều nay đâu sắc hoa tươi
Đâu bờ vai nhỏ, đâu môi ửng hồng
Hương lan nhuỵ ngọt vắng ong
Mênh mông bèo dạt theo dòng sương phơi

Xôn xao chim hót gọi mời
Trùng trùng sóng lúa xa khơi vươn dào
Nhớ mong thương mến xiết bao
Biết em giờ ở nơi nào mãi mơ

Ngóng hoài quằn quại câu thơ
Lang thang cô độc bên bờ Hàn giang
Thẫn thờ gom ánh chiều tàn
Sưởi lòng giá buốt mãi mang vì tình

Một lòng chính đại quang minh
Mãi yêu em mãi nguyện mình bên nhau
Mong cho mai thắm cùng đào
Ước cho trầu được cau trao vôi nồng
8/12/2021
Tú Sụn

CHUỘT

Ảnh: Sưu tầm


CHUỘT
Từ thời ông Nghĩa, ông Anh
Làm lơ cho hắn hoành hành tham lam
Tại sao biết hắn nhúng chàm
Mà không ngăn chặn dẫu làm bí thư
Đất công hô biến thành tư
Cổ phần hoá nó coi như của nhà
Tổng giám đốc thành đại gia*
Thâm niên đục khoét, chuột già xứng danh
Lãnh đạo có vuốt, có nanh
Có tai, có mắt cũng đành thua sao
Hay chăng có miếng ngọt ngào
Có phần, có suất dồi dào nên im
Giờ hắn bước vô xà lim
Mới hay các vị chả nghiêm bao giờ
Chuột và chuột, quá bất ngờ
Một loài gặm nhấm dong cờ lâu nay
7/12/2021
Tú Sụn
* Ông Nguyễn Quang Trung – 61 tuổi, tổng giám đốc Công ty CP Đầu tư phát triển nhà Đà Nẵng, là một trong số các “đại gia” ở Đà Nẵng đã làm trái quy định

TÌNH GIÀ (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm

TÌNH GIÀ

Tuổi già là của thời gian
Tình yêu thì vẫn nồng nàn như xưa
Mắt nhìn vẫn cứ đong đưa
Con tim run rẩy như vừa mới yêu
Kệ cho hình dáng liêu xiêu
Kệ cho cũ kỹ với nhiều nhớ quên
Vẫn cứ anh, vẫn cứ em
Lụa tình vẫn cứ dệt thêm sợi vàng …
Và đêm vẫn cứ mơ màng
Rơi trong câu hát tình tang thuở nào
Hồi xuân là giấc chiêm bao
Ngọt ngào, ấm áp gửi trao: tình già !
Chẳng kể gần, chẳng kể xa
Chúng mình vẫn cứ thiết tha mặn nồng
Vẫn luôn là vợ là chồng
Già năm già tuổi, yêu không có già …

7.12.2021
T Tất

Hoạ bài TÌNH GIÀ của Trương Thị Tất-hoạ nguyên vận

TÌNH GIÀ
Đời người nương tựa thời gian
Ước may ấm áp thoát nàn ngày xưa
Tuổi già theo nhịp thoi đưa
Răng long tóc bạc lại vừa được yêu
Hợp tâm hợp tính cùng xiêu
Cho nguôi quá khứ đau nhiều chửa quên
Nảy tình anh với duyên em
Cho trời thu cũ hết thêm lá vàng
Giàu sang quý phái không màng
Trống kia dẫu thủng còn tang đấy nào*
Dâng tràn hạnh phúc xiết bao
Cho nhau dịu ngọt thương trao ngày già
Sánh vai đi khắp miền xa
Giận hờn chẳng xảy, dung tha, ấm nồng
Muộn mằn ân nghĩa vợ chồng
Tình yêu không tuổi nên không gọi già
7/12/2021
Tú Sụn
* Thành ngữ

LỐI XƯA (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


LỐI XƯA

Hoàng hôn tắt nắng sau đồi
Riêng tôi lặng lẽ riêng tôi trở về
Lá vàng trải khắp miền quê
Lối qua chốn cũ ai thề giờ đâu

Người đi để lại trăng sầu
Để chi lắm nỗi – nỗi đau úa gầy
Đường tình rẽ lối chia hai
Rươm rươm mắt lệ đẫm đầy sắc xưa

Dưới chân cây cỏ reo đùa
Ghẹo trêu những vạt cơn mưa đầu mùa
Lá vàng trở giấc lua khua
Bầu trời trắng mịt xóa mờ lối qua
06.12,2021
Thơ: Giang Hoa

———————-

Hoạ nguyên vận bài LỐI XƯA của Giang Hoa

LỐI XƯA
Lối xưa trầm mặc quanh đồi
Quạnh hiu đơn độc mình tôi đi về
Sương mềm giăng ngập trời quê
Gió mơ giấc lẻ câu thề còn đâu

Trăng treo đỉnh núi lòng sầu
Lá hoa vẫn đẫm niềm đau hao gầy
Sông buồn con nước rẽ hai
Triều đơn thầm lặng dâng đầy như xưa

Vui chi nhện nước mãi đùa
Vắng em trời rắc giọt mưa giữa mùa
(Tròng trành như nón không khua…)*
Rêu phong dấu gót, mịt mờ bóng qua
7/12/2021
Tú Sụn
* Ca dao: “Tròng trành như nón không khua, như thuyền không lái, như chùa không sư”
—————————-
HỌA:
Nguyễn Tuấn

TÌNH XÓT XA
————

Chiều nay cất bước lên đồi
Người xưa đi vắng để tôi quay về
Một mình quanh quẩn triền đê
Dấu xưa còn đó lời thề còn đâu

Nhìn trăng mang nặng khối sầu
Sao em nỡ để lòng đau héo gầy
Bao nhiêu kỷ niệm còn đây
Sương rơi lác đác phủ đầy lối xưa

Trên trời lấp lánh sao thưa
Đêm về phủ bóng cơn mưa nhạt nhòa
Bây giờ người đã đi qua
Để tôi ở lại xót xa lạnh lùng
—-
Thơ: Nguyễn Tuấn 06/12/2021
____________

HỌA:
Nguyễn Đức Long

TRĂNG MỜ
————

Ác tà đã ngả ngang đồi
Bến sông thơ thẩn mình tôi…nhớ về
Bóng nàng thiếu nữ miền quê
Bên tai văng vẳng câu thề….giờ đâu

Thuyền rời bến đợi âu sầu
Bao năm ngày tháng dạ đau tâm gầy
Bây giờ trở lại nơi đây
Bóng hồng xa vắng…còn đầy tình xưa

Bên sông sóng nước nô đùa
Lòng ta giông táp gió mưa vô lùa
Giật mình nghe tiếng chèo khua
Tỉnh, mơ dõi bóng trăng mờ chiếu qua
—-
Hà Nam ngày 06/12/2021
Thơ: Nguyễn Đức Long
_____________

HỌA:
Trương Đức Hạnh

ĐÔNG – XUÂN
———–

Đông về giá lạnh nương đồi
Đông còn bão táp lòng tôi trông về
Đông sầu bệnh dịch khắp quê
Đông thương biển cả lời thề biệt đâu!

Đông yêu nhũng nụ hoa sầu
Đông lòng cảm động nỗi đau vai gầy
Xuân chia biển nhớ thành hai
Xuân tình thắm nở đong đầy lối xưa

Xuân ngời hoa bướm vui đùa
Xuân gieo hạt giống gặp mưa thuận mùa
Xuân mừng áo mới lua khua
Xuân vườn kỷ niệm chẳng mờ thuở qua..!
—-
Thơ: Đức Hạnh – 06 12 2021
____________

HỌA:
Thi Đường Xuân

LỠ HẸN
———–

Hoàng hôn giã bạn ven đồi
Tình yêu xếp lại mình thôi hãy về
Duyên nồng nghĩa tỏ rằng quê
Phúc đậm ân dày ái thệ còn đâu

Quên thương người giũ âu sầu
Để cho thiếp chọn mang đau dáng gầy
Đôi mình rẽ lối từ đây
Hai hàng lệ nhỏ ướm đầy sắc mai

Dưới khuông hạt cát đau cài
Còn vương vấn nhẹ tương lai tráo mùa
Lạnh lùng giờ vẫn còn khua
Làm tâm náo động những tua mặn nồng
—-
Thơ: TĐX 6 12 21
_____________

HỌA:
Tat Ha

DẤU ẤN CON ĐƯỜNG
————

Bóng hình gửi lại lối xưa
Ai ơi sao nhớ như vừa hôm qua
Từ ngày người bước đi xa
Để hoang lối cũ để hoa nhanh tàn

Lối xưa khắc định thời gian
Tạc vào tâm trí dung nhan của đời
Lối xưa nàng đã đi rồi
Để hoang bãi cỏ ta ngồi bên nhau

Núi đồi trắng vạt cỏ lau
Lối xưa cũng cũ mang màu thời gian
Gập ghềnh bao nỗi gian nan
Còn in dấu cũ hoa xoan tím đường
—-
Thơ: Tat Ha
_____________

HỌA:
Nguyễn Cảnh Quỳ

LỐI XƯA
———-

Trời chiều lặn xuống bên đồi
Buồn thiu lẻ bước đưa tôi đi về
Sương mù trắng đục đồng quê
Lấp đầy lối cũ bạn thề còn đâu ?

Trên cao còn rõ Nguyệt sầu
Ai người để lại niềm đau xanh gầy
Duyên tình rẽ ngả từ đây
Vành my đẫm lệ rắc đầy nơi xưa

Ngày Đông giá lạnh như đùa
Vờn bay mái tóc hạt mưa giao mùa
Cây Bàng lá rụng đan khua
Chiều nay heo buốt gió lùa đường qua .
—-
Thơ: YB6/12/2021NCQ
____________

HỌA:
Tiến Văn

LỐI NAY.
————

Nắng vàng rơi xuỗng lưng đồi
Con đường vắng vẻ mình tôi đi về
Nhớ người con gái làng quê
Lên thuyền sang bến lời thề còn đâu

Xuân về thương lá đông sầu
Qua mùa mà vẫn thầm đau héo gầy
Lời yêu tôi mãi còn đây
Chữ tình của nẫu tung đầy lối xưa

Trông mây nhìn gió vui đùa
Mà lòng nhớ lại cái mùa yêu đương
Xuân xưa nẫu đã rẽ đường
Lối này cảm nhận lẽ thường thuở qua.
—-
6/12/2021/ Thơ: Tiến Văn
_____________

HỌA:
Phạm Tân Dân

LỐI XƯA
———-

Sao hôm thả vắt ngang đồi
Hoa sim tím ngắt bóng tôi đi về
Ánh trăng lụa trải triền đê
Lối quê chốn cũ câu thề bỏ đâu

Gối ôm chiếc lẻ đêm sầu
Hoa quỳnh chẳng nở xót đau thân gầy
Tình đầy ai sẻ làm hai
Dọt rơi lệ đẫm sắc cài duyên xưa

Cỏ may như gẹo như đùa
Dưới chân bước vội chốn mùa nước qua
Nàng Ngâu ước mái chèo khua
Cầu Ô Ngưu dựng sang đưa đón nàng.
—-
Thơ: Phạm Tân Dân
____________

HỌA:
Phạm Tuyết

LỠ DUYÊN
————-

Nắng lên tỏa khắp nương đồi
Hẹn ngày mình sẽ chung đôi lối về
Hương còn ngan ngát hồn quê
Giờ sao biệt bóng câu thề nơi đâu
*****
Trời đông giăng mấy nhịp sầu
Dây trầu vàng lá buồng cau héo gầy
Vầng trăng ai xẻ làm hai
Nửa soi đáy nước nửa cài gương xưa
*****
Cớ chi tạo hóa trêu đùa
Duyên chờ nghĩa đợi dây dưa mấy mùa
Dòng sông lặng mái chèo khua
Lòng nghe lạnh giá gió lùa nhẹ qua
—-
Thơ: Phạm Tuyết 6/12/2021
____________

HỌA:
Võ Văn Thuận

LỐI QUA
————

Chiều nay tắt nắng lên đồi
Tìm hoa sim tím bẻ đôi đêm về
Leo đồi lội suối khổ ghê
Tặng em yêu dấu bây giờ em đâu

Giờ đây mình lại u sầu
Tìm em không gặp bể dâu cũng gầy
Vẫn còn kỷ niệm đâu đây
Sương mù lác đác phủ dày lối xưa

Bầu trời rải rác sao thưa
Mây mù khắp lối hạt mưa đầu mùa
Lá vàng rơi rớt tiếng khua
Rẽ qua lối cũ trăng mùa tối qua ?
—-
Thơ: Võ Văn Thuận
_____________

HỌA:
Tuấn Tôn

LẺ BÓNG MÌNH TÔI
————-

Ông trời khép cửa mé đồi ,
Sơn khê lẻ bóng mình tôi ra về … !
Trăng liềm mờ nhạt đường quê ,
Còn đâu chốn xửa , lời thề còn đâu … !

Vành trăng khuyết giấu u sầu ,
Bước chân chậm lại … dạ đau , dáng gầy … !
Trần gian phân ngả ngẩn ngây ,
Sương buông theo lệ … tràn đầy lối xưa … !

Gió xua ngọn cỏ vui đùa ,
Nỗi lòng tan nát chát chua thay mùa !
Vẳng nghe chuông tịnh , mõ khua …,
Thinh không tiếng vạc … phía chùa … buông qua … !
—-
Hạ Long 6/12/2021- Tôn Tuấn
____________

HỌA:
Ngò Tạ

TÌM VỀ
———

Trở về tìm lại người yêu!
Mà lòng đau nhói nắng chiều chứa chan
nhà kia nó đứng bên đàng
Ven bờ tre cúi giăng hàng lối xưa

Trong đầm bông súng gió đưa
Tình yêu cách trở cũng vừa tròn năm
Lòng còn cất giữ âm thầm
Yêu sao dạt nắng ngan tầm lối xưa

Nhớ Em kỉ niệm ngày mưa
Cùng nhau dìu bước cầu dừa dốc cao
Sợ rung bám chặt tay vào
Mà nay cầu ấy nơi nào lối xưa?.
—–
Thơ: Tạ Ngò
____________

HỌA:
Duong Quang Hớn

MỘNG XƯA
———–

Thương nơi chốn cũ bên đồi
Mộng người tình nhỏ giục tôi quay về
Đường chiều vương nắng miền quê
Tình yêu ngõ vắng hiện về trong tôi

Thời gian xa vắng đã lâu
Trăng thề còn đó người đâu phương trời ?
Giờ đây hai đứa hai nơi
Nhà xưa kỷ niệm một thời tình ta

Chân đồi vẫn đẹp ngàn hoa
Vô tư reo hát đón ca mưa mùa
Giọt mưa xuyên lá lưa thưa
Lay tồi tỉnh lại mộng vừa đi qua .
—-
Thơ: DQH 6/12/2021
____________

HỌA:
Nguyễn Văn Hoè

PHƯỚC ĐẦY
———–

Phước đủ duyên đầy lạc quốc thôi
Thân già vóc trẻ cũng vậy rồi
Một kiếp nhân sinh không vướng nợ
Tây phương cực lạc phật gọi mời

Thành Phật Di Đà ban phước huệ
Cháu con dòng dõi được lên ngôi
Đài sen công đức vô lượng kiếp
Hào quang tỏa sáng bốn phương trời

Hỡi chốn ta bà bao tội lỗi
Pháp Phật cao siêu khổ sầu vơi
—-
6/12/21- Thơ: Nguyễn Văn Hòe
____________

HỌA:
Văn Hiến

LỖI HẸN HÒ
————

Áng mây che khuất chân đồi
Vầng trăng chia nửa lẻ loi nẻo về
Người ơi sao nỡ xa quê
Để em bao nỗi ê chề từ đâu ?

Bao nhiêu nhớ bấy nhiêu sầu
Phòng không gối chiếc ủ sâu tim gầy
Bây giờ chàng ở đâu đây
Sao không về để sum vầy duyên xưa

Tình yêu xin chớ nên đùa
Để em sầu khổ te tua mấy mùa
Bến xưa còn đó, sóng khua
Con đò còn đó nắng mưa vẫn chờ
—-
Thơ: Văn Hiến ( 06/12/2021)
____________

HỌA:
Phong Doxuan

GỢN XƯA
————-

Hoàng hôn gượng chút nắng ôi
Riêng ai đứng gợt nắng hồi tái tê
Mây lang thang lạc lối về
Đường len mù mịt trăng kề gió khâu

Tiếng xưa chỉ vọng âu sầu
Bóng xưa mất hút đêm nhàu bóng quây
Tình tê tái nghẹn đêm dài
Tương vương lối rẽ nhớ “gầy” bóng xưa

Bóng trăng nhạt bóng theo mùa
Thở than mãi úa hương thừa gió thưa
Bên thềm huệ trở giấc khua
Làm mê man nỗi trông vừa thoáng qua
—-
Thơ: Phong Doxuan
____________

HỌA:
Mai Kiết Khánh

ĐƯỜNG MÒN
————–

Đường mòn rẽ lối sau đồi
Mưa rơi lắc tắc ngược xuôi phải về
Làng ta chẳng phải thôn quê
Không xa chợ lắm bộn bề giờ đâu

Hồn thiêng sông núi trăng sầu
Vơi đi nỗi cạn niềm đau thân gầy
Lánh xa thế tục đó đây
Niệm câu lục tự vơi đầy năm xưa

Không còn vọng tưởng ham đùa
Vờn mây bóng nguyệt gió mưa theo mùa
Lung linh chuyển động lại khua
Trời trong mây lặng vui đùa cũng qua.
—-
Thơ: Khánh Mai ngày 6-12-2021.
____________

ĐỀ XUẤT THẬT NGÂY NGÔ*

Ảnh: Sưu tầm


ĐỀ XUẤT THẬT NGÂY NGÔ*
Từ ngày ông đề xuất
Đến nay ngót một năm
Chữ nổi đâu không thấy
Mà ông cũng biệt tăm

Âm mưu gì chưa biết
Đề xuất thật ngây ngô
Ý ông chống hàng giả
Hay là có ý đồ…

Đang hàng triệu chiếc mũ
Không chữ nổi kìa ông
Nếu theo y đề xuất
Mũ ấy bỏ được không?

Không bỏ thì khó xử
Công an phải làm gì?
Phạt hay không bị phạt
“Chữ nổi” có khả thi?

Là quan đang có cở
Mà óc như quả nho
Không nghĩ ra kế sách
Đề xuất bậy dân lo

Quan bây giờ là thế
Ý kiến toàn khù khờ
Tham nhũng lại như quạ
Khó hiểu và bất ngờ
4/12/2021
Tú Sụn
* Ông Khuất Việt Hùng, Phó Chủ tịch Chuyên trách Ủy ban ATGTQG đã đề xuất đúc nổi dòng chữ “mũ bảo hiểm cho người đi mô tô, xe máy”.