THƠ ĐƯỜNG (cảm tác)

Ảnh: Sưu tầm


THƠ ĐƯỜNG
Thơ Đường lỗi, bệnh thật là cay
Bệnh nọ tránh đi, vướng lỗi nầy
Lẽ sống, ân tình, từ diễn tả
Tâm hồn, phong cách, chữ vun xây
Thơm lòng, luật mất, vong ơn bạn
Đẹp ý, vần sai, phạm nghĩa thầy
Lắm lúc đành quên vài nét nhỏ
Cho hồn vỗ cánh với trời mây.
Trần Minh Mãi.
*********
BỎ QUA LỖI NHỎ
(Vịnh “THƠ ĐƯỜNG” -(Thơ Trần Minh Mãi)
Lách luật mà đi chớ lỗi đầy
Đường thi đối ngẫu thật là hay
Râu hia bệnh tật tiền nhân đặt
Mực thước thi tài hậu thế vay
Phải trả vì đây là Luật định
Cam đành chấp nhận để phô bày
Cho qua Hạc tất bình đầu nhé
Vận phải chu toàn đối thẳng ngay.
Quảng Ngãi,16-4-2022
Mỹ Khê Xưa (TQT)
*********
CAY…!
Có phải chăng là lão quá say.
Thi ca khắp nẻo họ đăng bày.
Làng thôn phát triển nhà thơ ngập.
Xóm ngõ văn minh tác phẩm đầy.
Lục bát đây chàng mê tả lạch.
Đường thi nọ chú thích khoe cày.
Bà con đón đọc khen ào ạt !
Tớ chả hiểu gì hỏi bấy cay ?
Vũ Văn.

Cảm tác nhân đọc bài THƠ ĐƯỜNG của tác giả Trần Minh Mãi

THƠ ĐƯỜNG
(Thủ vĩ ngâm)
Đường thi bác học chớ coi thường
Để có thơ hay phải tỏ tường
Đối ngẫu, luật niêm luôn chuẩn chỉnh
Gieo vần, lỗi bệnh tránh nhầm vương
Tu từ nhạc tính vang âm hưởng
Tích ý tượng hình rõ ánh gương
Hời hợt qua loa đừng sáng tác
Đường thi bác học chớ coi thường
16/4/2022
Tú Sụn

ĐỜI…

Ảnh: Sưu tầm


ĐỜI…
Cả đời lam lũ gắng mưu sinh
Chẳng sá bản thân hết sức mình
Tom góp để đong đầy mái ấm
Giữ gìn mong hạnh phúc gia đình
Chắt chiu hòng sướng vui đầy đủ
Dành dụm vì sung túc hiển vinh
Nay đã về già cần hưởng thụ
Ấm êm con cháu mãi thâm tình
15/4/2022
Tú Sụn

VẾT THƯƠNG ĐỜI (hoạ thơ)

Ảnh: Giang Hoa


VẾT THƯƠNG ĐỜI
(Bài xướng)
Hoàng hôn đỏ rực góc chân trời
Đoạn giữa tôi về lá đổ rơi
Ngoảnh lại hàng thông bờ trúc liễu
Sầu cho sổ phận nghĩa duyên người
Xưa mình một thuở từng say đắm
Nặng nỗi trong lòng khó thể vơi
Cái khổ in hoài nơi cõi dạ
Buồn vui giữ lại vết thương đời
14.04.2022
Thơ: Giang Hoa

Hoạ bài VẾT THƯƠNG ĐỜI của Giang Hoa

VẾT THƯƠNG ĐỜI
Em đã đi xa tận góc trời
Biệt li sầu muộn lá thu rơi
Tinh mơ sánh bước còn hai đứa
Sẩm tối nghiêng chao mất một người
Năm tháng buồn đau luôn ngập ngụa
Đêm ngày thương nhớ mãi đầy vơi
Vết thương rỉ máu đâu lành được
Ám ảnh từ đây đến trọn đời
14/4/2022
Tú Sụn

TỊCH DƯƠNG

Ảnh: Sưu tầm


TỊCH DƯƠNG
Hoàng hôn tím sẩm khoảng trời Tây
Le lói tầng cao lẩn vẩn mây
Góc núi âm thầm màu xám xịt
Bờ lau ảo não dáng hao gầy
Miên man nhớ lại thời xa cũ
Đau đáu lo về cảnh sắp đây
Có được như mơ hằng ảo vọng
Tịch dương thoả nguyện sẽ đong đầy
14/4/2022
Tú Sụn

XẾ CHIỀU

Ảnh: Sưu tầm


XẾ CHIỀU
Tà huy nghiêng bóng dựa triền non
Nắng lụn sương pha khuất lối mòn
Mặn nghĩa tào khang thời hết sớm
Bách niên giai lão đã không còn
Trông mong hạnh phúc đâu viên mãn
Nuối tiếc tơ duyên chẳng vẹn tròn
Nay quá lục tuần mang lận đận
Ước mơ tiếp bước được lòng son
12/4/2022
Tú Sụn
P/s: câu 3-4 theo phép Cú trung đối.

CÓ LÝ NÀO (hoạ thơ)

Ảnh: Giang Hoa


CÓ LÝ NÀO
(Bài xướng)
Đường chiều gió thổi phủ ngang vai
Chỗ ngõ em qua ướt gót hài
Sắp tối sương giăng buồn cảnh đổ
Nhiều lần ý muốn gợi duyên khai
Tâm chưa rõ nghĩa, tình thì rối
Họ giận hay, tôi hỏi thử ngài
Có lý yêu ai mà lẩn thẩn
Lời người thỉnh chẳng lẽ kia sai
Giang Hoa 03.4.2021

Hoạ bài CÓ LÝ NÀO của Giang Hoa

CÓ LÝ NÀO
Mộng ước một đời được sánh vai
Mà sao lận đận mãi bi hài
Chân tơ kẽ tóc đà trao rõ
Ân nghĩa duyên tình đợi triển khai
Lộng lẫy yến oanh nhờ phước chủ
Cao sang tơ lụa bởi công ngài
Tháng ngày mong mỏi trầu cau đặng
Có lý nào Tơ-Nguyệt ướm sai
12/4/2022
Tú Sụn
P/s: Câu 3-4 và câu 5-6 theo phép cú trung đối

DÂN CHÀI (hoạ thơ)

Ảnh: Giang Hoa


DÂN CHÀI
(Bài xướng)
Con đò khuất dạng ở đằng xa
Có phải vì do bão đập phà
Đẩy chiếc thuyền nan tìm bãi đậu
Quay về bến đảo lạc bờ qua
Hoàng hôn đã tắt trời đang lụn
Cuộc sống mà sao cảnh ngỡ là
Nỗi khổ người dân chài cực quá
Nhưng rồi họ vẫn kiếm đường ra
08.04.2022
Thơ: Giang Hoa

Hoạ bài DÂN CHÀI của Giang Hoa

DÂN CHÀI
Đằng đẵng quanh năm giữa biển xa
Trên môi điếu thuốc bập phì phà
Sóng to đội nắng hằng bươn chải
Gió lớn chao thuyền cũng vượt qua
Đời nhục vây quanh luôn miết vậy
Kiếp nghèo đeo bám mãi như là
Khó khăn cùng cảnh người lao động
Cuộc sống dân chài chẳng lối ra
9/4/2022
Tú Sụn

LẠC BƯỚC (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm

LẠC BƯỚC
(Bài xướng)
Đen trời lạc hướng ở rừng sâu
Ngả đến nhiều phương nặng nỗi sầu
Chẳng ánh đèn, không tìm được nữa
Sang chiều tối, nghĩ thử về đâu
Lòng run sợ những điều hoang tưởng
Cõi muốn gào tâm dạ khẩn cầu
Thấy cảnh mơ hồ nơi giữa Động
Sương thì phủ trắng đã từ lâu
30.03.2022
Thơ: Giang Hoa

Hoạ bài LẠC BƯỚC của Giang Hoa

LẠC BƯỚC
Vẫn biết lòng người quá thẳm sâu
Sân si ắt phải cảnh vương sầu
Tham lam lắm, nghĩa không tồn tại
Gian dối hoài, tình chẳng có đâu
Xảo trá vuốt ve hòng chiếm đoạt
Lưu manh lừa đảo để mưu cầu
Đời mà như thế là đồi bại
Lạc bước sai lầm thấy đã lâu
30/3/2022
Trương Quang Tú. (Tú Sụn)
*********
Vịnh “LẠC BƯỚC”-(Thơ Trương Quang Tú)
Đời trần lạc bước thấy đà lâu
Vướng phải sân si ắt tủi sầu
Thế thái hai phương trời cách biệt
Nhân tình chỉ có một chiều sâu
Gian ngoa cố ý nào ai biết
Xảo quyệt lưu manh khá nhiệm màu
Cõi thực bần cùng thành khốn đốn
Nhân gian biến cố hỏi từ đâu ?
Quảng Ngãi, 31-3-2022
Mỹ Khê Xưa (TQT)

Hoạ bài vịnh “LẠC BƯỚC” của Trương Quang Thọ (MKX)

LẠC BƯỚC
Ngôn hạnh công dung rõ đã lâu
Thời nay mai một thấy mà sầu
Văn minh cao thượng thường hời hợt
Đê tiện đớn hèn mãi lún sâu
Trác táng thường xuyên hòng hãnh diện
Ăn chơi vô độ cốt làm màu
Suy đồi nhân cách không cần biết
Lạc bước sai đường hỏi bởi đâu
3/4/2022
Tú sụn

TIẾNG ĐÀN GIỮA ĐÊM KHUYA (hoạ thơ)

Ảnh: Giang Hoa

TIẾNG ĐÀN GIỮA ĐÊM KHUYA
Khuya về thổn thức lệ lòng tuôn
Ngọn gió vô tư để dạ buồn
Tội cội thông già trơ gốc rễ
Buồn cành liễu héo tím Cô thôn
Con đò cúi mặt sầu trăng nước
Sóng biển về sông vỗ bãi cồn
Khắp lối sương vàng đang nhỏ giọt
Lòng thu đẫm ướt lạnh se hồn
18.03.2022
Thơ: Giang Hoa
*********
CHỈ NGẠI CÁI VẦN ÔN
(Vịnh” TIẾNG ĐÀN GIỮA ĐÊM KHUYA”
(Thơ Giang Hoa)

Ngẫm ngợi ra rồi sợ mất hồn
Gieo neo tứ vận dịch vần ôn
Đôi lần thất vọng đành đi trốn
Mấy độ quê cơ bởi chúng nó đồn
Cúi mặt giằn lòng ra khổ khốn
Đưa chân nhắm mắt bỏ làng thôn
Sông sâu một chiếc xuồng đang đợi
Bể cạn con đò ngại mắc cồn !…
Quảng Ngãi, 19-3-2022
Trương Quang Thọ (MKX)

Hoạ bài TIẾNG ĐÀN GIỮA ĐÊM KHUYA của Giang Hoa

TIẾNG ĐÀN GIỮA ĐÊM KHUYA
Tơ đồng dìu dặt vẳng trào tuôn
Thao thức đêm khuya thấy dạ buồn
Vạc gọi lay sương bên cuối ruộng
Dế than dậy cỏ tận đầu thôn
Tâm mơ tối mịt như trăng lặn
Lòng bỗng râm ran tựa sóng cồn
Bên ấy sầu chi mà ảo não
Phía này đau đáu đến mê hồn
3/4/2022
Tú Sụn

HOẠ THƠ

Ảnh: Sưu tầm

Anh!

Chiều nắng,
Không gió,
Không anh.
Không tình yêu .
Em lạnh.

Tối đen,
Không trăng,
Không sao,
Ngào ngạt,
Mùi hương anh,
Bừng tỉnh khát khao.

Hãy là nắng,
Ôm đêm hiu quạnh,
Hãy là hương
Dẫn lối tim tràn,
Là sóng biếc, vỗ về lời ấm,
Là trăng xanh, tỏa sáng tuổi ngoan,
Là anh,
Cho em,
Ngủ mềm giấc nhung,
Thiếu nữ.

Nữ sĩ ẩn danh

Hoạ thơ của nữ sĩ ẩn danh

Em!

Chiều lạnh,
Có gió,
Có em.
Có tình yêu.
Anh sợ.

Đêm vàng,
Có trăng,
Có hoa,
Ngột ngạt,
Lời yêu thương,
Giật mình âu lo.

Nếu là gió,
Chao cành vờn lá,
Nếu là trăng,
Mơn man màu hoa,
Là sóng tràn, tung hoành biển cả,
Là em,
Cho anh,
Vẹn nguyên tuổi mộng,
Trai tân