ĐƯỜNG THI KHÓ LẮM

Ảnh: Sưu tầm


ĐƯỜNG THI KHÓ LẮM
Đường luật là thơ phải chỉn chu
Du dương âm sắc buộc trơn tru
Đẹp vần cố gắng không vi phạm
Đúng luật thành tâm giữ đặc thù
Trau ý bệnh vương thành tuyệt tác
Trọng từ tránh lỗi uổng công phu
Để đời tác phẩm đâu mà dễ
Máy móc cứng đờ khó tiếp thu
20/8/2021
Tú Sụn

TÌNH CHỜ

Ảnh: Sưu tầm


TÌNH HOÀI
Tác giả: Thế Lữ
Trời buồn làm gì trời rầu rầu
Anh yêu em xong anh đi đâu?
Lắng tiếng gió, suối, thấy tiếng khóc
Một bụng một dạ một nặng nhọc
Ảo tưởng chỉ để khổ để tủi
Nghĩ mãi gỡ mãi lỗi vẫn lỗi
Thương thay cho em căm thay anh
Tình hoài càng ngày càng tày đình.

(Cảm tác nhân đọc bài TÌNH HOÀI của Thế Lữ)
TÌNH CHỜ
Bằng lòng chờ từng ngày mà thèm
Thương nhau đâu so đo chi em
Lúc thấy nhớ mới biết hết ý
Một cuộc hẹn trọn vẹn ngọt vị
Để khỏi phải thảm ủ lẩn thẩn
Ngẫm vẫn hãy mãn nhãn mãi nhẫn
Thêm cho nhau muôn lâu tin yêu
Càng tràn đầy tình này càng nhiều
13/8/2021
Tú Sụn

TIẾNG LÒNG

Ảnh: Sưu tầm

NHỮNG GIỌT LỆ
Tác giả: Hàn Mặ Tử
Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?
Bao giờ tôi hết được yêu vì,
Bao giờ mặt nhật tan thành máu
Và khối lòng tôi cứng tựa si?

Họ đã xa rồi khôn níu lại,
Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa…
Người đi một nửa hồn tôi mất,
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.

Tôi vẫn còn đây hay ở đâu?
Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?
Sao bông phượng nở trong màu huyết,
Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu?

(Cảm tác nhân đọc bài NHỮNG GIỌT LỆ của Hàn Mặc Tử)
TIẾNG LÒNG
Trời đất quay cuồng gió với dông
Em đi tan nát cả xuân hồng
Còn đâu những buổi chiều thơ mộng
Đâu nữa tháng ngày ngóng với trông

Gió lượn đồng xanh chẳng nghĩa gì
Hoa thơm cỏ dại để mà chi
Không em tất cả đều xa lạ
Tất cả vô hồn cảnh biệt ly

Nếu được cho anh ước một điều
Chìm vào giấc mộng mãi phiêu diêu
Tìm em tận chốn phương trời ấy
Dù chỉ một lần nói tiếng yêu
11/8/2021
Tú Sụn

MẤT ANH MẤT NỬA VẦNG TRĂNG

Ảnh: Sưu tầm


HỒN THẮM TRONG THƠ
…..*****…..*****…..*****…..
P/S: 26/07/2020
copy câu khoán
(người đi một nửa hồn tôi mất
Một nữa hồn kia bỗng dại khờ)
Hàn Mặc Tử
………….@@@@@@…………
NGƯỜI ở nơi đâu dạ hững hờ
ĐI hoang lệ đẫm viêt bài thơ
MỘT trăng chiếu sáng lên le lói
NỬA mảnh chăn đơn giữa tối mờ
HỒN hoá vọng phu chờ chồng mãi
TÔI về học hỏi mọng ước mơ
MẤT thời thiếu nữ môi xinh xắn
MỘT NỬA HỒN KIA BỖNG DẠI KHỜ .

KM

……….. & & & & &……….. & & & &………
Bài thơ dạt dào cảm xúc. Rất có hồn. Chúc mừng cháu!
Chú gởi góp vui cùng cháu nha!

HÚT BÓNG TÌNH THƠ
(Người đi một nửa hồn tôi mất
Một nửa hồn kia bỗng dại khờ
Những giọt lệ – Hàn Mặc Tử)

NGƯỜI gói tình sầu theo túi thơ
ĐI trong tủi hận, dấu đường mờ
MỘT làn gió lạnh qua hờ hững
NỬA áng trăng gầy đứng ngẩn ngơ
HỒN đã chìm sâu trong cõi mộng
TÔI còn mắc cạn giữa dòng mơ
MẤT rồi thi sĩ tài hoa ấy
MỘT NỬA HỒN KIA BỖNG DẠI KHỜ.

Tg: Kim Nguyen Van

………………. & & & & & &…………………
KM Cám ơn rất nhiều chúc ạnh vui khoẻ ạ
Xướng
Bài thơ hay rất có hồn .thôi thì lỡ đọc thơ bạn mình góp vui họa dần theo vậy

Ý THƠ CỦA HÀN MẶC TỬ
người đi một nửa hồn tôi mất
Một nửa hồn kia bỗng dại khờ

NGƯỜI hỏi rằng tôi có yêu thơ
ĐI đâu chàng hởi ánh trăng mờ
MỘT mai khuất núi ai người nhớ
NỬA mảnh trăng hờ .đến ngẩn ngơ
HỒN thu thắm thiết lòng hoan dại
TÔI tiếc thương hoài bóng thi nhân
MẤT đi ngần ấy ta còn nợ
MỘT nửa hồn kia bỗng dại khờ.

Nguyễn Đức Tài
********************************************

Cảm tác cùng thi hữu theo câu khoán:
(Người đi một nửa hồn tôi mất
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ
Những giọt lệ-Hàn Mặc Tử)

MẤT ANH MẤT NỬA VẦNG TRĂNG
NGƯỜI đã cho tôi dậy ý thơ
ĐI vào cõi mộng vọng đường tơ
MỘT đời chưa trọn nhiều cay đắng
NỬA kiếp đà vơi lắm thẩn thờ
HỒN nỡ đi về miền vắng lạnh
TÔI đành ở lại cảnh tiêu sơ
MẤT anh để lẻ vầng trăng khuyết
MỘT NỬA HỒN TÔI BỖNG DẠI KHỜ
8/8/2021
Tú Sụn

……….. ~~~~~……………. ~~~~~……………
_Con rất cám ơn chú đã hạ bút viết cùng con.
_Mừng quá mắt KM đã quen với tròng đã có thể tiếp tục không viết nàng thơ nàng ấy lại nhớ nhiều, đâm ra giận hờn thì khổ quá ạ.
KM Chúc cả nhà Facebook chiều mát mẻ và năng suất làm việc tốt ạ
Và rất vui mong nhận được thơ góp vui của cả nhà ạ (bất kì thể loại thơ gì, miễn tâm trạng giống bài của KM ạ thân mến

THU BUỒN

Ảnh: Sưu tầm


VẮNG XA
(Hồi văn)
Tác giả: Kim Nguyen Van
Vây thành sắc đỏ nhuộm hừng đông
Ngày chớm lại vun để gió lồng
Cỏ mượt sương đùa da diết nhớ
Cây mềm lá rụng võ vàng trông
Rỗng lòng hiu hắt trời se lạnh
Gầy dáng quạnh cô giấc tẻ nồng
Đợi mõi mòn đêm dài cách trở
Mây hờn dỗi hạ khóc buồn sông

(Đọc từ phải qua trái):
Đông hừng nhuộm đỏ sắc thành vây
Lồng gió để vun lại chớm ngày
Nhớ diết da đùa sương mượt cỏ
Trông vàng võ rụng lá mềm cây
Lạnh se trời hắt hiu lòng rỗng
Nồng tẻ giấc cô quạnh dáng gầy
Trở cách dài đêm mòn mõi đợi
Sông buồn khóc hạ dỗi hờn mây

(Cảm tác nhân đọc bài VẮNG XA của Kim Nguyen Van)
THU BUỒN
(Hồi văn)
Vàng ươm lá đổ gió thu sầu
Chan chứa quyện hương ngát thẳm sâu
Mịt núi mờ sương chiều đẫm sắc
Quang đồng nhạt nắng ánh phai màu
Bến mong thuyền đợi khi tan hợp
Làn nhớ sóng xô lúc bể dâu
Vắng xóm rêu phong đường mọc cỏ
Nàng trông lệ đẫm mãi đêm thâu
6/8/2021
Tú Sụn

(Đọc ngược từ phải sang trái từ trên xuống dưới)
Sầu thu gió đổ lá ươm vàng
Sâu thẳm ngát hương quyện chứa chan
Sắc đẫm chiều sương mờ núi mịt
Màu phai ánh nắng nhạt đồng quang
Hợp tan khi đợi thuyền mong bến
Dâu bể lúc xô sóng nhớ làn
Cỏ mọc đường phong rêu xóm vắng
Thâu đêm mãi đẫm lệ trông nàng

ĐÊM MĂNG ĐEN

Ảnh: Sưu tầm


ĐÀ LẠT TRĂNG MỜ
Tác giả: Hàn Mặc Tử
Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,
Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ.
Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,
Như đón từ xa một ý thơ.

Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,
Để nghe dưới đáy nước hồ reo.
Để nghe tơ liễu run trong gió,
Và để xem trời giải nghĩa yêu.

Hàng thông lấp loáng đứng trong im,
Cành lá in như đã lặng chìm.
Hư thực làm sao phân biệt được?
Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.

Cả trời say nhuộm một màu trăng,
Và cả lòng tôi chẳng nói rằng.
Không một tiếng gì nghe động chạm,
Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!

(Cảm tác nhân đọc bài ĐÀ LẠT TRĂNG MỜ của Hàn Mặc Tử)
ĐÊM MĂNG ĐEN
Trăng lu huyền diệu khắp Măng Đen
Bảng lảng rừng thông loáng ánh đèn
Sương phủ núi rừng đêm vắng lặng
Rùng mình chợt tỉnh, chốn thần tiên

Hãy lắng hãy nghe gió đại ngàn
Vọng về từ thuở tận hồng hoang
Hãy xem dâu bể thời xa ấy
Quên cả u buồn tiếng thở than

Trùng điệp đồi chen lối đốc quanh
Hắt hiu cảnh vật tựa trong tranh
Vẳng xa vọng tiếng côn trùng khản
Tịch mịch chùa xưa cảnh vắng tanh

Triền miên Pa Sỹ mãi ru hời
Mây nước hồn thiêng chậm chậm trôi
Dĩ vãng Măng Đen giờ vẫn vậy
Trào dâng rộn rực cõi lòng tôi
24/7/2021
Tú Sụn

GIẬN MÂY

Ảnh: Sưu tầm


MỘT NỬA TRĂNG
Tác giả: Hàn Mặc Tử
Hôm nay còn một nửa trăng thôi
Một nửa trăng ai cắn vỡ rồi!
Ta nhớ mình xa thương đứt ruột!
Gió làm nên tội buổi chia phôi!

(Cảm tác nhân đọc bài MỘT NỬA TRĂNG của Hàn Mặc Tử)
GIẬN MÂY
Đêm đêm ngắm nguyệt bớt u sầu
Xót quá bây giờ chẳng thấy đâu
Xa cách triền miên buồn nẫu ruột
Giận mây bàng bạc suốt đêm thâu
22/7/2021
Tú Sụn

CÒN NỬA BẾN SÔNG

Ảnh: Sưu tầm


EM SẮP LẤY CHỒNG
Tác giả: Hàn Mặc Tử
Được tin em sắp lấy chồng
Anh cười đã lắm, anh buồn cũng ghê.
Em ơi, em nuốt lời thề
Anh lầm anh tưởng gái quê thật thà.

(Cảm tác nhân đọc bài EM SẮP LẤY CHỒNG của Hàn Mặc Tử)
CÒN NỬA BẾN SÔNG
Nắng chiều chia nửa bến sông
Thuyền em lặng lẽ theo dòng bỏ anh
Em ơi, đoạn tuyệt sao đành
Lâu nay anh tưởng lòng thành sắt son
22/7/2021
Tú Sụn

NHỠ CHUYẾN ĐÒ NGANG

Ảnh: Sưu tầm


BẾN HÀN GIANG
Tác giả: Hàn Mặc Tử)
Này đây lời ngọc song song
Xin dâng muôn sóng tơ đồng chơi vơi
Xin dâng này máu đang tươi
Này đây nước mắt giọng cười theo nhau,
Mới hay phong vị nhiệm màu
Môi chưa nhấp cạn mạch sầu đã tuôn
Ớ Địch ơi, lệ có nguồn
Hãy chia bớt nửa nỗi buồn sang tôi
Hôm nay trời lửng lơ trời
Dòng sông ánh sáng sẽ trôi hoa vàng
Tôi ngồi ở bến Hàn Giang
Khóc thôi mây nước bàng hoàng suốt đêm.

(Cảm tác nhân đọc bài BẾN HÀN GIANG của Hàn Mặc Tử)
NHỠ CHUYẾN ĐÒ NGANG
Triều lui còn vết ngấn bờ
Bâng khuâng nỗi nhớ dật dờ sóng lan
Bâng khuâng trong dạ bất an
Triều lui thuyền nhỡ không sang bên này
Hẹn nhau cuối buổi chiều nay
Nét vui chưa rạng miếng cay đã cài
Tưởng qua đêm lại đến mai
Ngờ đâu từ ấy mộng phai, ước tàn
Một mình sầu bến Hàn Giang
Hương yêu phảng phất miên man với tình
22/7/2021
Tú Sụn

PHIÊU LÃNG

Ảnh: Sưu tầm


ĐỜI PHIÊU LÃNG
Tác giả Hàn Mặc Tử
Mây trắng ngang trời bay vẩn vơ
Đời anh lưu lạc tự bao giờ
Đi đi… đi mãi nơi vô định
Tìm cái phi thường cái ước mơ
Ở chốn xa xôi em có hay
Nắng mưa đã trải biết bao ngày
Nụ cười ý vị như mai mỉa
Mỉa cái nhân tình lúc đổi thay
Trên đời gió bụi, anh lang thang
Bụng đói như cào lạnh khớp răng
Không có nhà ai cho nghỉ bước
Vì anh là kẻ chẳng giàu sang
Ban đêm anh ngủ túp lều tranh
Chỗ tạm dừng chân khách bộ hành
Đến sáng hôm sau anh cất bước
Ra đi với cái mộng chưa thành.

(Cảm tác nhân đọc bài ĐỜI PHIÊU LÃNG của Hàn Mặc Tử)
PHIÊU LÃNG
Như khóm lục bình nước cuốn xa
Một thân trôi dạt mãi không nhà
Theo dòng lầm lũi đời cô độc
Phận hẻo đâu màng cái thiết tha

Ngày tháng lang thang khắp chốn trần
Cơ cầu một kiếp bởi văn thân
Ai khinh ai giễu chưa lần hận
Người gạt tình ta mới bất nhân

Dù gì mình cũng đã lần yêu
Mộng đẹp giờ tan với gió chiều
Lưu luyến mà sao thành tuyệt vọng
Vuông tròn chưa có đã buồn hiu

Thầm mong dĩ vãng chỉ là mơ
Muôn thuở dẫu chi vẫn đợi chờ
Phúc đức ba đời ta có được
Ân tình nồng thắm thoả vô bờ
20/7/2021
Tú Sụn