Ảnh: Sưu tầm
Tình yêu lứa đôi, ôi điều kì diệu
Bảo vệ tình yêu quên cả thân mình
Một bóng hai hình không còn yêu nữa
Dĩ nhiên đóng cửa dẫn đến đoạn tình
Hàng trăm lý do tình yêu tan vỡ
Có những chia lìa không đáng vào đâu
Có ai tin không yêu là duyên nợ
Hay đã quên rồi hẹn ước ban đầu
Có người say xỉn từ sáng đến chiều
Chỉ biết thân mình bỏ bê con cái
Vợ buồn vợ khổ, thế là hết yêu
Chia tay nhau rồi mới thấy mình dại
Có người gia trưởng, hà hiếp vợ con
Không nghe ai nói, độc quyền độc đoán
Vợ ghét, vợ sợ, dẫn đến ly hôn
Thế là đau buồn sinh ra chán nản
Có người ăn chơi quanh năm cờ bạc
Con thiếu áo cơm, coi nhẹ học hành
Vợ con khổ sở, cửa nhà tan nát
Tình yêu nguội lạnh, hạnh phúc tanh bành
Có người ham sắc, mê gái mãi chơi
Bỏ tất ngoài tai bao lời khuyên nhủ
Đến khi vợ bỏ, dẫu có lệ rơi
Kết thúc một đời, buồn đau ủ rũ
Có người yêu vợ nhưng thói hay ghen
Ăn nói lung tung, đoán mò không đúng
Xúc phạm nhiều lần nên đỏ thành đen
Khi xa nhau rồi mới thấy mình vụng
Có người vô tâm, ỷ làm ra của
Coi thường vợ con, lạnh nhạt tình yêu
Đến khi thức tỉnh còn gì đâu nữa
Ân hận có nhiều hạnh phúc cũng tiêu
Có người giận dai không chịu làm lành
Trong bụng cứ chờ, mong vợ xuống nước
Đến khi mất vợ, kêu thấu trời xanh
Đánh mất tình yêu, tìm đâu ra được
Có người xấu tính xem thường nhà vợ
Ăn nói vô lễ, khuyên bảo không nghe
Vợ không chấp nhận nên tình dang dở
Cả đời đau khổ, cõi lòng tái tê
Có người keo kiệt, đo mắm đếm hành*
Bủn xỉn chi tiêu, vợ con thiếu thốn
Cất riêng nhiều tiền, của em của anh
Nát tan tình yêu, đúng là trì độn
/-heart /-heart /-heart /-heart /-heart
Người vợ bạo tàn, ăn nói lỗ mãng
Chồng nói một câu, dỏn dỏn mười câu
Mưa dầm thấm lâu thế là chồng chán
Đi theo người khác, tìm lại được đâu
Người vợ lăng loàn, nhà chồng khiếp đảm
Chia rẻ bà con, chồng chán chồng chê
Chồng không chấp nhận, tình yêu ảm đạm
Ong bướm ngoài đường vì chồng hết mê
Người vợ ngoại tình, lâu ngày cũng lộ
Chồng không tha thứ, tất sẽ ly hôn
Tiếng xấu lan nhanh, không ai ủng hộ
Gia đình tan nát, con cái vô hồn
Người vợ ham mê hụi đề cờ bạc
Đêm ngày sát phạt, tài sản tiêu tan
Xin đừng kêu oan, kêu chồng tàn ác
Tình yêu tan nát, ắt phải lang thang
Người vợ đa nghi, ghen chồng vô lý
Xúc phạm cố ý, bạn bè lánh xa
Chồng mãi thiết tha, tính nào tật ấy
Rồi chia tay vậy, tình yêu nhạt nhoà
Người vợ chai lười, bỏ bê con cái
Chồng khuyên nhủ mãi vẫn bỏ ngoài tai
Đàn đúm một hai, ngày ngày tháng tháng
Mãi rồi chồng chán, biết có kêu ai
Người vợ chê chồng luôn mồm chì chiết
Khinh chồng bị liệt, bêu riếu rùm beng
Nào có ai khen, thế rồi chồng ghét
Tình yêu nát bét, đừng trách vận đen
Người vợ ham giàu chạy theo tiền bạc
Chồng nghèo lạnh nhạt, léng phéng đại gia
Tan cửa nát nhà, chồng ghen chồng bỏ
Khổ cho lũ nhỏ, còn mẹ thiếu cha
Người vợ ham vui, thường xuyên tới lui
Dan cin sàn nhảy, tụm ba tụm bảy
Chè rượu triền miên, chồng hết lời khuyên
Chứng nào tật ấy, đành chia tay vậy
Làm chồng làm vợ phải biết yêu thương
Một nhịn hai nhường, đắp xây hạnh phúc
Khơi trong gạn đục cuộc sống vuông tròn
Nước chảy đá mòn, mài đi tật xấu
15/4/2018
Tú Sụn
* ca dao