ĐÊM KHUYA SẦU NHỚ (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


CỬA SỔ ĐÊM KHUYA
Tác giả: Hàn Mặc Tử
Hoa cười nguyệt rọi cửa lồng gương
Lạ cảnh buồn thêm nỗi vấn vương
Tha thướt liễu in hồ gợn sóng
Hững hờ mai thoảng gió đưa hương
Xa người nhớ cảnh tình lai láng
Vắng bạn ngâm thơ rượu bẽ bàng
Qua lại yến ngàn dâu ủ lá
Hoà đàn sẵn có dế bên tường.

(Đọc ngược từ dưới lên)
Tường bên dế có sẵn đàn hòa
Lá ủ dâu ngàn yến lại qua
Bàng bẽ rượu thơ ngâm bạn vắng
Láng lai tình cảnh nhớ người xa
Hương đưa gió thoảng mai hờ hững
Sóng gợn hồ in liễu thướt tha
Vương vấn nỗi thêm buồn cảnh lạ
Gương lồng cửa rọi nguyệt cười hoa

(Cảm tác khi đọc bài CỬA SỔ ĐÊM KHUYA của Hàn Mặc Tử)
ĐÊM KHUYA SẦU NHỚ
Đêm về lối ngập phủ sương giăng
Gió thoảng cành đưa nhịp sáng trăng
Êm ấm nghĩa ân chờ ước vậy
Mến thương tình nợ tỏ mong rằng
Thềm bên đợi bóng đâu sầu chớ
Ngõ trước trông người có nhớ chăng
Mềm dạ trí đau khuya vắng lặng
Thêm buồn quạnh cảnh thấy thương Hằng
6/8/2021
Tú Sụn

(Đọc ngược từ dưới lên)
Hằng thương thấy cảnh quạnh buồn thêm
Lặng vắng khuya đau trí dạ mềm
Chăng nhớ có người trông trước ngõ
Chớ sầu đâu bóng đợi bên thềm
Rằng mong tỏ nợ tình thương mến
Vậy ước chờ ân nghĩa ấm êm
Trăng sáng nhịp đưa cành thoảng gió
Giăng sương phủ ngập lối về đêm
6/8/2021
Tú Sụn

THƯƠNG CẢM (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


HOÀI ĐAU
( Bài họa )
Phòng không lẻ bóng sống buồn lo
Phận số sang ngang lỡ chuyến đò
Tách bến lao đao chiều gió cả
Xa bờ lận đận sáng mưa to.
Nhìn trăng lặng lẽ buông lời hát
Ngắm nguyệt bâng khuâng thả tiếng hò
Chợt nhớ thuyền xưa hồn hoang lạnh
Khơi Lòng ấm lại đống tàn tro.
Xuan Hung 3/8/2021
HOÀI CẢM
( bài xướng)
*******
Cô đơn lặng lẽ lại càng lo
Sông rông mênh mang một chiếc đò
Rời bến xuôi dòng trong gió lớn
Xa bờ ngược lạch giữa giông to
Trang thanh thả lái nghe anh hát
Gió mát buông câu ngắm chị hò
Tỉnh lại tình ta vùi giá lạnh
Lửa lòng đốt mấy chẳng tàn tro
Thái Quang chiêm 2/8/2021
*******
GÓP CÙNG XƯỚNG HỌA
Một bóng đơn côi với nỗi lo
Bao niềm ước vọng nững dày vò
Chênh chao chống đỡ thuyền không lái
Lận đận vần xoay một chiếc đò
Lặng lẽ khung trời sương nặng hạt
Cô tình bóng nguyệt lúc mơ hồ
Bâng khuâng một nẻo còn chưa sáng
Tự tại nôn nao những rủi ro !…
Trương Quang Thọ

(Hoạ bài HOÀI CẢM của Thái Quang Chiêm-hoạ nguyên vận)
THƯƠNG CẢM
Mênh mông bão tố thấy mà lo
Ẩn hiện lênh đênh một bóng đò
Nước xiết bờ long thuyền lại nhỏ
Trời mù gió giật sóng càng to
Chống chèo vất vả thôi câu hát
Lèo lái gian nan bặt tiếng hò
Ngư phủ quanh năm bên hiểm hoạ
May nhờ, rủi chịu ắt thành tro
4/8/2021
Tú Sụn

ĐÀ LẠT MƠ

Ảnh: Sưu tầm


RU TÌNH ĐÀ LẠT
Tác giả: Trần Trọng Tài
Một ánh trăng treo giữa phố mờ
Dương cầm bỗng lạnh đứt dây tơ
Tình xưa lỡ hẹn trong hoài nhớ
Ái cũ còn vương mãi đợi chờ
Mấy độ đông tàn tan mộng vỡ
Bao lần hạ gọi nát dòng thơ
Đâu đây vọng tiếng hồn thu lỡ
Đà lạt em về dệt cõi mơ….
(TTT)
******

(Vịnh”RU TÌNH ĐÀ LẠT”-Thơ Trần Trọng Tài)
Lẫn khuất sương mai bậu đứng chờ
Trăng tròn thổn thức gợi tình thơ
Hình ai ẩn hiện bên bờ suối
Dáng nhỏ ngày xưa đứng lặng lờ
Mấy độ Hè về ôm cõi mộng
Bao lần hạ đến những thầm mơ
Sương tan rớt nhẹ bờ vai nhỏ
Nắng ấm lan dần khắp cõi bờ !…
(Trương Quang Thọ)
*******
Đà Lạt Chiều Buồn
Hoạ : (Ru tình Đà Lạt thơ Mỹ Khê Xưa)
Chiều thu gió nhẹ phố sương mờ
Réo rắc cung ly một khúc tơ
Nửa khúc sâm thương tình vẫn đợi
Tròn câu chung thuỷ mộng luôn chờ
Bịt bùng sóng nước làn mây khói
Khoảng trống trong ta bạc ý thơ
Gió thoảng tình xiêu về chốn cũ
Đường về hạnh phúc vẫn còn mơ.

(Hoạ bài RU TÌNH ĐÀ LẠT của Trần Trọng Tài-hoạ nguyên vận)
ĐÀ LẠT MƠ
Đêm thanh Đà Lạt bóng trăng mờ
Văng vẳng xa xăm dạo tiếng tơ
Đường dốc quanh co đi ngóng đợi
Thông già sải tán đứng mong chờ
Mê say du khách giương tầm mắt
Cảm hứng thi nhân nhặt túi thơ
Sương trắng buông hờ quanh phố cổ
Như mơ mà thật, thật như mơ
3/8/2021
Tú Sụn

MẾN VƯỜN XINH

Ảnh: Sưu tầm


MẾN CẢNH XUÂN
Tác giả: Hàn Mặc Tử
Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
Hoa cài giậu trúc cành xanh biếc
Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
Qua lại khách chờ sông lặng sóng
Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười.

(Hoạ bài MẾN CẢNH XUÂN của Hàn Mặc Tử – hoạ nguyên vận)
MẾN VƯỜN XINH
Mây với gió thương mến rạng ngời
Nắng cùng chơi hẹn bạn buồn vơi
Cây xanh lá nõn nom vui thú
Trái mọng cành tơ ngắm tỉnh tươi
Ngây ngất khách say người mến cảnh
Thắm xinh vườn đẹp cảnh mê người
Bay bay mỏng khói vùng quanh ngó
Ngày tháng đón đưa mãi nụ cười
1/8/2021
Tú Sụn
Biến hoá 1.
Đọc ngược từ dưới lên
Cười nụ mãi đưa đón tháng ngày
Ngó quanh vùng khói mỏng bay bay
Người mê cảnh đẹp vườn xinh thắm
Cảnh mến người say khách ngất ngây
Tươi tỉnh ngắm tơ cành mọng trái
Thú vui nom nõn lá xanh cây
Vơi buồn bạn hẹn chơi cùng nắng
Ngời rạng mến thương gió với mây

Bài biến hóa 2.
Bỏ hai chữ đầu mỗi câu trong bài gốc,
đọc xuôi ta được bài (ngũ ngôn bát cú, luật bằng vần bằng):
Gió thương mến rạng ngời
Chơi hẹn bạn buồn vơi
Lá nõn nom vui thú
Cành tơ ngắm tỉnh tươi
Khách say người mến cảnh
Vườn đẹp cảnh mê người
Mỏng khói vùng quanh ngó
Đón đưa mãi nụ cười

Bài biến hóa 3.
Bỏ hai chữ cuối mỗi câu trong bài gốc,
đọc ngược từ dưới lên, ta được bài (ngũ ngôn bát cú, luật bằng vần bằng):
Mãi đưa đón tháng ngày
Vùng khói mỏng bay bay
Cảnh đẹp vườn xinh thắm
Người say khách ngất ngây
Ngắm tơ cành mọng trái
Nom nõn lá xanh cây
Bạn hẹn chơi cùng nắng
Mến thương gió với mây

Bài biến hóa 4.
Bỏ ba chữ cuối mỗi câu trong bài gốc,
đọc xuôi ta được bài (tám câu x bốn chữ):
Mây với gió thương
Nắng cùng chơi hẹn
Cây xanh lá nõn
Trái mọng cành tơ
Ngây ngất khách say
Thắm xinh vườn đẹp
Bay bay mỏng khói
Ngày tháng đón đưa

Bài biến hóa 5.
Bỏ ba chữ đầu mỗi câu trong bài gốc,
đọc ngược từ dưới lên, ta được bài (tám câu x bốn chữ):
Cười nụ mãi đưa
Ngó quanh vùng khói
Người mê cảnh đẹp
Cảnh mến người say
Tươi tỉnh ngắm tơ
Thú vui nom nõn
Vơi buồn bạn hẹn
Ngời rạng mến thương

Bài biến hóa 6.
Bỏ bốn chữ đầu mỗi câu trong bài gốc,
đọc xuôi ta được bài (tám câu x ba chữ):
Mến rạng ngời
Bạn buồn vơi
Nom vui thú
Ngắm tỉnh tươi
Người mến cảnh
Cảnh mê người
Vùng quanh ngó
Mãi nụ cười

Bài biến hóa 7.
Bỏ bốn chữ cuối mỗi câu trong bài gốc,
đọc ngược từ dưới lên, ta được bài (tám câu x ba chữ):
Đón tháng ngày
Mỏng bay bay
Vườn xinh thắm
Khách ngất ngây
Cành mọng trái
Lá xanh cây
Chơi cùng nắng
Gió với mây

SẦU VĨNH BIỆT

Ảnh: Sưu tầm, minh hoạ

CHỐN CŨ
LỐI mộng canh tàn nhớ cố hương
XƯA trao vị ái ngát môi hường
XE quay chẳng nỡ, thương ngày hợp
NGỰA phóng không đành ,xót buổi tương
HỒN lỡ sa vào đôi mắt ấy
THU mong đón đợi những đêm trường…
THẢO viên lỗi hẹn giờ hoang phế
NỀN CŨ LÂU ĐÀI BÓNG TỊCH DƯƠNG
Tg : Ngô Thanh Tuyền
*******
(Hoạ bài CHỐN CŨ của tác giả Ngô Thanh Tuyền-hoạ nguyên vận)
SẦU VĨNH BIỆT
LỐI vắng chiều hoang thoảng khói hương
XƯA kia từng đã rợp bông hường
XE hoa hai đứa nồng chồng vợ
NGỰA chiến mình anh nhạt muối tương
HỒN ấy đi về nương chín suối
THU nay ở lại nát can trường
THẢO quanh mộ chí còn rưng lệ
NỀN CŨ LÂU ĐÀI BÓNG TỊCH DƯƠNG
30/7/2021
Tú Sụn
*******
(Vịnh ” CHỐN CŨ” – Thơ Ngô Thanh Tuyền)
LỐI nhỏ hoang tàn mộng cứ vương
XƯA hai nguyện ước một con đường
XE hoa chực sẵn đơm mùa cưới
NGỰA đón xe loan dệt cố hương
HỒN mãi tương tư hôn mắt biếc
THU còn ngẫm ngợi cánh hoa hường
THẢO rơi ngấn lệ hồn ngây ngất
HỒN CŨ LÂU ĐÀI BÓNG TỊCH DƯƠNG .
(Trương Quang Thọ)
*******
TRƯỜNG CŨ TÌNH XƯA
LỐI cũ còn chăng kẻ đến trường
XƯA thời cắp sách mộng còn vương
XE hư quảng vắng dơ đồng phục
NGỰA mệt đường xa nhọc áo hường
HỒN treo cánh phượng hè giã bạn
THU sang hội ngộ lệ còn vương
THẢO viên phấn bảng còn đâu nữa
NỀN CŨ LÂU ĐÀI BÓNG TỊCH DƯƠNG
(Nguyễn Hồng Linh)

TRANG ĐÀI-LỮ THỨ

Ảnh: Sưu tầm


BUỔI CHIỀU LỮ THỨ
Tác giả: Bà Huyện Thanh Quan
Chiều trời bảng lảng bóng hoàng hôn,
Tiếng ốc xa đưa lẩn trống đồn.
Gác mái, ngư ông về viễn phố,
Gõ sừng, mục tử lại cô thôn.
Ngàn mai gió cuốn chim bay mỏi,
Dặm liễu sương sa khách bước dồn.
Kẻ chốn trang đài, người lữ thứ,
Lấy ai mà kể nỗi hàn ôn?

(Hoạ bài BUỔI CHIỀU LỮ THỨ của Bà Huyện Thanh Quan)
TRANG ĐÀI-LỮ THỨ
Trang đài-lữ thứ khác gì hôn
Nức tiếng giàu sang, dậy tiếng đồn
Phú quý xa hoa nơi phố thị
Bần hàn lam lũ ở miền thôn
Quanh năm nhàn hạ, thu tiền tỷ
Suốt tháng gian lao, ngập nợ dồn
Hèn mọn sang giàu chung một kiếp
Hỏi về chín suối có cùng ôn?
25/7/2021
Tú Sụn

CỔ ĐỘ ĐÊM TRĂNG

TRĂNG BẾN XƯA
Trăng ở trên cao mây gió đưa,
Sáng soi rừng núi dặm lau thưa.
Có chăng xa cách ai nhung nhớ,
Để thấu cô đơn nỗi giấc thừa?
Triều chính phế hưng dân vạn đại
Nước non suy thịnh kẻ thừa cơ.
Phong trần mãn kiếp mong gì nhỉ?
Lối cũ tìm về khách bến xưa…
9/7-2021
Trần Kiều Am (Trần Hùng)
Bài họa của Nhất Mai Thư Hoàng:
HỎI TRĂNG, HỎI LÒNG.
Đâu chỉ con con một chút đưa
Mảnh tình đau xé náu mây thưa
Trên cao vằng vặc đời cô lẻ
Dưới thấp âm u kiếp thãi thừa
Trăng vãi nền sông buồn lớp lớp
Triều mơn làn gió rét tuôn mưa
Hỏi ai năm cũ, hồn non nước
Lặng lẽ đêm này ôn những xưa?!
NMTH 9.7.21
Bài họa của Phiêu Nguyễn:
CHIẾC BÓNG:
( Họa thơ TRẦN HÙNG )
Người đi một bước, bóng trăng đưa
Mí mắt bồn chồn dặm liễu thưa
Mỗi bước đường, dài thêm cách trở
Nửa vành trăng, bỏ lại đêm thừa
Muôn đời sông vẫn không ngừng chảy
Một kiếp hồng nhan biết mấy cơ
Biền biệt thời gian như cám giỗ
Người ơi có nhớ bến sông xưa
Phiêu Nguyen
Bài hoạ của Can Nguyenvan:
DUYÊN MÌNH VẪN NHƯ XƯA
Cùng đi trên một chuyến đò đưa,
Sáng sớm tinh mơ lữ khách thưa.
Rồi ngóng mong hoài mơ gặp lại,
Cứ chờ đợi mãi mộng dư thừa.
Anh đang hy vọng còn thời vận,
Em đã mong manh sẽ có cơ.
Ta vẫn tin rằng ngày hội ngộ,
Duyên mình càng thắm thiết như xưa.
13/7/2021
*****
Vịnh ” TRĂNG BẾN XƯA” -(Góp vui cùng các bạn)
Hằng soi đáy cốc ngát hương đưa
Rớt xuống vườn mơ khách cũng vừa
Nhịp gót đài trang khi bóng xế
Đưa chân nhịp khẽ đến đò xưa
Thần dân vạn kiếp trong đương đại
Thịnh trị muôn đời cõi sớm trưa
Mãn cuộc phong trần xuôi thế thái
Ngàn đời bỉ cực dưới tựa cơn mưa …
Trương Quang Thọ

(Hoạ bài TRĂNG BẾN XƯA của Trần Kiều Am)
CỔ ĐỘ ĐÊM TRĂNG
Quạnh hiu dáng sậy gió đong đưa
Cuồn cuộn bèo trôi lác đác thưa
Bến nước mong hoài chưa vẹn ý
Con sào đợi mãi cũng bằng thừa
Dấu xưa nhoà dạng rêu phong kín
Lối cũ khô cằn cỏ hết cơ
Cổ độ đêm trăng buồn não ruột
Tìm đâu ra nữa bóng người xưa!
19/7/2021
Tú Sụn

ĐI BIỂN

Ảnh: Sưu tầm


ĐI THUYỀN
Tác giả: Hàn Mặc Tử – Lục Chuyển Hồi Văn)

Bèo trôi nước giợn sóng mênh mông
Cỏ mọc bờ xa bóng liễu trông
Chèo vững thiếp qua vời khổ hải
Chí bền chàng đến vận trung không
Theo lần nguyệt xế mây mờ mịt
Hoạ đáp thông reo trống não nồng
Neo thả biết đâu nơi định trước
Bèo trôi nước giợn sóng mênh mông

Đọc ngược:

Mông mênh sóng giợn nước trôi bèo
Trước định nơi đâu biết thả neo
Nồng não trống reo thông đáp họa
Mịt mờ mây xế nguyệt lần theo
Không trung vận đến chàng bền chí
Hải khổ vời qua thiếp vững chèo
Trông liễu bóng xa bờ cỏ mọc
Mông mênh sóng giợn nước trôi bèo

(Hoạ bài ĐI THUYỀN của Hàn Mặc Tử)
ĐI BIỂN
Chiều về hóng biển trước nhìn mông*
Bến cảng, neo thuyền dõi đợi trông
Triều hết sóng yên mừng quá thoả
Gió lồng trời động bị công không
Yêu nghề bởi gắng làm say đắm
Chọn nghiệp vì thêm góp thắm nồng
Hiu gió thưởng, mừng vui cá được
Chiều về hóng biển trước nhìn mông*
18/7/2021
Tú Sụn
* Mông: Xa về phía trước

Đọc ngược
Mông* nhìn trước biển hóng về chiều
Được cá vui mừng, thưởng gió hiu
Nồng thắm góp thêm vì nghiệp chọn
Đắm say làm gắng bởi nghề yêu
Không công bị động, trời lồng gió
Thoả quá mừng yên sóng hết triều
Trông đợi dõi thuyền neo cảng bến
Mông* nhìn trước biển hóng về chiều
18/7/2021
Tú Sụn
* Mông: Xa về phía trước

ĐÊM KHUYA GÓC PHỐ

Ảnh: Sưu tầm


ĐÊM KHUYA Ở NHÀ QUÊ
Tác giả: Hàn Mặc Tử
Lều tranh lạnh lẽo mấy canh thâu,
Lạnh cỏ cây trời lạnh đến đâu…
Hé cửa nhìn trăng, trăng tái mặt,
Gài then thắp nến, nến rơi châu.
Chiêm bao bóng lẩn Dao Trì động,
Mường tượng hồn chơi thệ thuỷ cầm.
Năm ngón đường tơ ngồi dậy bấm,
Gió quên than thở dế quên sầu.

(Hoạ bài ĐÊM KHUYA Ở NHÀ QUÊ của Hàn Mặc Tử)
ĐÊM KHUYA GÓC PHỐ
Góc phố quạnh hiu giữa tiếc thâu
Co ro một bóng hỏi vì đâu
Bần hàn thậm tệ khôn nhà cửa
Kiết xác tột cùng chẳng giọt châu
Kẻ đắp chăn bông tâm mãn nguyện
Người mang áo rách, dạ không cầm
Nghèo giàu cùng ngụ trên trần thế
Lắm đứa no say, lắm kẻ sầu
18/7/2021
Tú Sụn

TÌNH YÊU KHÔNG SO TUỔI

Ảnh: Sưu tầm


GÁI LẤY CHỒNG GIÀ
Tác giả: Hàn Mặc Tử
Mười hai bến nước biết đâu là
Thèm lấy trai tơ, lấy cụ già
Gối phụng đã ưng vầy tuổi hạc
Giao loan chi thẹn lúc canh gà
Ra đường chúng tưởng tình ông cháu
Đóng cửa ai ngờ thú nguyệt hoa
Duyên nợ thày nay mà cũng ngộ
Ai đời con gái lấy ông tra (già)

(Hoạ bài GÁI LẤY CHỒNG GIÀ của Hàn Mặc Tử)
TÌNH YÊU KHÔNG SO TUỔI
Cổ hủ đã qua ấy thế là
Tình yêu đâu kể trẻ hay già
Duyên tròn khắc được, không mai mối
Số tốt hợp nhau, đố phải gà
Quý trọng lòng thành luôn thắm thiết
Thương nhiều chân thật chẳng trăng hoa
Ưng nhau hiện đại không so tuổi
Tính toán chi đâu trẻ với tra (già)
18/7/2021
Tú Sụn