THAN NGHÈO

Ảnh: Sưu tầm


THAN NGHÈO
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Chẳng khôn cũng biết một hai điều
Chẳng tội gì hơn cái tội nghèo.
Danh giá dường này không nhẽ bán,
Nhân duyên đến thế hãy còn theo.
Tấm lòng nhi nữ không là mấy,
Bực chí anh hùng lúc túng tiêu.
Có lẽ phong trần đâu thế mãi,
Chốn này tình phụ, chốn kia yêu.

(Hoạ bài THAN NGHÈO của Nguyễn Khuyến)
THAN NGHÈO
Đã trót làm người nhớ một điều
Tự thân quyết định khá hay nghèo
Cần cù lao động dư tiền của
Lười biếng ăn chơi túng bám theo
Trai gái sa đà sông cũng cạn
Ăn chơi nhậu nhẹt núi còn tiêu
Đã mang thói xấu đừng than thở
Cần mẫn siêng năng sẽ được yêu
11/7/2021
Tú Sụn

VỊNH TIẾN SỸ GIẤY

Ảnh: Sưu tầm


VỊNH TIẾN SỸ GIẤY
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai.
Cũng gọi ông nghè có kém ai.
Mảnh giấy làm nên thân giáp bảng,
Nét son điểm rõ mặt văn khôi.
Tấm thân xiêm áo sao mà nhẹ?
Cái giá khoa danh thế mới hời!
Ghế tréo, lọng xanh ngồi bảnh choẹ,
Nghĩ rằng đồ thật hoá đồ chơi!

(Hoạ bài TIẾN SỸ GIẤY của Nguyễn Khuyến)
VỊNH TIẾN SỸ GIẤY
Không cần mũ mão, chẳng cần đai
Vẫn đỗ ông nghè, chẳng giống ai
Lý thuyết hao hao như ống nứa
Thực hành na ná giống cây khôi
Đề tài sao chép…là đầy đủ
Luận án thông qua…cũng rất hời
Kiến thức đi mua nên rỗng ruột
Một bầy tiến sỹ để mà chơi
11/7/2021
Tú Sụn

MUỐN CHỒNG

Ảnh: Sưu tầm


MUỐN LẤY CHỒNG
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Bực gì bằng gái trực phòng không?
Tơ tưởng vì chung một tấm chồng.
Trên gác rồng mây ngao ngán đợi,
Bên trời cá nước ngẩn ngơ trông.
Mua vui, lắm lúc cười cười gượng,
Giả dại, nhiều khi nói nói bông.
Mới biết có chồng như có cánh,
Giang sơn gánh vác nhẹ bằng lông.

(Hoạ bài MUỐN LẤY CHỒNG của Nguyễn Khuyến)
MUỐN CHỒNG
Thời đó làm kiêu cứ nói không
Bây giờ xuống giá khó tìm chồng
Biết rằng không thể mà mong đợi
Nhưng vẫn hoài tin để ngóng trông
Cô quạnh nương nhờ thân gối ấp
Lạnh lùng bầu bạn cái chăn bông
Tình yêu có phải là duyên số
Tủi phận đành chờ cá mọc lông
10/7/2021
Tú Sụn

VỊNH LŨ LỤT

Ảnh: Sưu tầm


VỊNH LỤT
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Tỵ trước Tỵ này chục lẻ ba,
Thuận dòng nước cũ lại bao la.
Bóng thuyền thấp thoáng giờn trên vách,
Tiếng sóng long bong vỗ trước nhà.
Bắc bậc người còn chờ chúa đến,
Đóng bè ta phải rước vua ra.
Sửa sang việc nước cho yên ổn,
Trời đã sinh ta ắt có ta.

(Hoạ bài VỊNH LỤT của Nguyễn Khuyến)
VỊNH LŨ LỤT
Tuần này thêm nữa đủ tuần ba
Lụt nhẩy ngập tràn khóc với la
Sáng sớm nước duềnh trôi chái bếp
Chiều hôm lũ phả lút nền nhà
Trâu bò tháo ngáng bầy tuôn chạy
Gà vịt mở chuồng chúng túa ra
Lúa má hoa màu chìm dưới nước
Đồ ăn biết kiếm ở đâu ta?
10/7/2021
Tú Sụn

CHỪA RƯỢU

Ảnh: Sưu tầm


CHỪA RƯỢU
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Những lúc say sưa cũng muốn chừa,
Muốn chừa nhưng tính lại hay ưa.
Hay ưa nên nỗi không chừa được.
Chừa được nhưng mà cũng chẳng chừa.

(Hoạ bài CHỪA RƯỢU của Nguyễn Khuyến)
CHỪA RƯỢU
Chè chén bê tha mãi chả chừa
Chả chừa nên vợ lại không ưa
Không ưa, úp máng cho chừa tiệt
Chừa tiệt mà ham chẳng chịu chừa
10/7/2021
Tú Sụn

VỊNH SƯ DỎM

Ảnh: Sưu tầm (Sư ăn thịt chó)


VỊNH SƯ
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Đầu trọc lốc bình vôi,
Nhảy tót lên chùa ngồi.
I a kinh một bộ,
Lóc cóc mõ ba hồi.
Cơm chẳng cần cá thịt,
Ăn rặt oản, chuối, xôi.
Không biết câu tình dục,
Đành chịu tiếng mồ côi.

(Hoạ bài VỊNH SƯ của Nguyễn khuyến)
VỊNH SƯ DỎM
Đời bạc trắng như vôi
Tìm cách vô chiền ngồi
Cà sa quàng xúng xính
Kinh kệ tụng vài hồi
Vờ vịt tay gõ mõ
Thèm thịt cá, ớn xôi
Chưa thoát trò dâm dục
Chưa chịu sống đơn côi
10/7/2021
Tú Sụn

TRỜI NÓI 2

Ảnh: Sưu tầm


TRỜI NÓI 2
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Cao cao muôn trượng ấy là tao,
Dẫu pháo thăng thiên chẳng tới nào.
Nhắn nhủ dưới trần cho chúng biết,
Tháng ba, tháng tám tớ mưa dào.

(Hoạ bài TRỜI NÓI 2 của Nguyễn Khuyến)
TRỜI NÓI 2
Quyền hành cao nhất chỉ mình tao
Ăn ở có nhân có đức nào
Phúc phận sau này con cháu hưởng
Nhờ trời cuộc sống sẽ dư dào
10/7/2021
Tú Sụn

TRỜI NÓI 1

Ảnh: Sưu tầm


TRỜI NÓI 1
Tác giả: Nguyễn Khuyến
Chót vót trên này có một tao!
Nào tao có muốn nói đâu nào!
Da tao xanh ngắt, pha đen trắng,
Chỉ tại dì Oa vá váy vào!

(Hoạ bài TRỜI NÓI 1 của Nguyễn khuyến)
TRỜI NÓI (1)
Ở ác chúng mày sẽ biết tao!
Tham lam, thủ đoạn lắm đi nào!
Nhớ rằng nhân quả làm sao thoát
Nhà đá, rồi đây sẽ tống vào!
10/7/2021
Tú Sụn

ĐẠO ĐỨC GIẢ

Ảnh: Sưu tầm


ĐẠO ĐỨC GIẢ
Tác giả: Tú Xương
Hỏi lão đâu ta ? Lão ở Liêm
Trông ra bóng dáng đã hom hem.
Lắng tai, non nước nghe chừng nặng
Chớp mắt trăng hoa, giả cách nhèm
Cũng đã sư mô cùng đứa trẻ
Lại còn tấp tểnh với đàn em.
Xuân thu ướm hỏi đà bao tá ?
Cái miếng phong tình vẫn chửa khem.

(Hoạ bài ĐẠO ĐỨC GIẢ của Tú Xương – hoạ nguyên vận)
ĐẠO ĐỨC GIẢ
Mặt gian mà lại tỏ ra liêm
Dạ sói lòng lang có biết “hem”*
Đạo đức trọng điều câu tách bạch
Gian manh coi nhẹ chuyện lèm nhèm
Bề ngoài xứng đáng cha cùng chú
Trong bụng thòm thèm chị cả em
Vỏ đỏ lòng đen là thế đó
Quơ quào tất tật chả cần khem
10/7/2021
Tú Sụn
* “Hem”: tiếng lóng của chữ “không”

VỢ LĂNG NHĂNG

Ảnh: Sưu tầm

ĐỂ VỢ CHƠI NHĂNG
Tác giả: Tú Xương
Thọ kia mày có biết hay chăng?
Con vợ mày kia, xiết nói năng!
Vợ đẹp, của người không giữ được,
Chồng ngu, mượn đứa để chơi nhăng.
Ra đường đáng giá người trinh thục
Trong dạ sao mà những gió trăng?
Mới biết hồng nhan là thế thế.
Trăm năm trăm tuổi lại trăm thằng!

(Hoạ bài ĐỂ VỢ CHƠI NHĂNG của Tú Xương – hoạ nguyên vận)
VỢ LĂNG NHĂNG
Đạo đức suy đồi, loạn mất chăng
Ăn chơi thì nhất, lẳng thì năng
Chồng nai chả biết, về vờ đảm
Vợ quạ canh chừng, vắng lại nhăng
Vô phúc mang nhầm, đồ đĩ bợm
Hữu phần có được, tựa vầng trăng
Tiếc gì cái thứ lăng nhăng đó
Bỏ trớt để xem có mấy thằng
10/7/2021
Tú Sụn