CUỐI THU

Ảnh: Sưu tầm


Mỏng mảnh sương che nhạt lối mòn
Đầu cành no nhựa chực chồi non
Sen tàn bóng nước se se lạnh
Lác đác quanh hồ điểm chấm son

Sắp đến đông rồi thu sẽ đi
Rưng rưng lưu luyến buổi chia ly
Thu đi để lại lòng băng giá
Về chốn phồn hoa có nghĩ gì

Một khối tình câm ngậm tủi hờn
Trách mình không tỏ hết nguồn cơn
Nếu như từng ấy không lần lữa
Giờ đã sum vầy, hết cô đơn

Dông tố từ đây mãi tiêu điều
Giá rét đầu đông giữa cô liêu
Nấm mồ hoang lạnh chôn ký ức
Giữ mãi ngàn năm một niềm yêu
18/12/2018
Tú Sụn

MẢI MIẾT CHIỀU THU

Ảnh: Sưu tầm


Nắng hạ phai dần với gió thu
Triền non mỏng mảnh dãi sương mù
Vòm trời cao vút trông như ngọc
Sóng nước lăn tăn tựa tiếng ru
Gió vít cong cong bờ sậy trắng
Sương mơ khuất bóng cút bay vù
Giật mình sực tỉnh lòng hồi hộp
Bỗng thấy chân trời vắng bóng thu
8/12/2018
Tú Sụn

THU TÀN THEO GIÓ ĐÔNG

Ảnh: Sưu tầm


Lạnh sớm đầu đông buốt triền đê
Mây ngàn vần vũ trải lê thê
Hoàng hôn thiếu nắng trời đen sẫm
Hoa hết đưa hương bướm chẳng về

Gió bấc đầu mùa trúc co ro
Mưa phùn mờ ảo bóng con đò
Còn chút thu tàn vương trên lá
Mấp mé đôi bờ con nước to

Xác lá thu phong kín lối mòn
Giờ thôi xào xạc dưới gót son
Bóng ai như bóng người năm ấy
Mộng ước ngày thu hỏi có còn

Mộng ước hết rồi có phải không
Có phải thu tàn theo gió đông
Thu đi mang cả trời thu cũ
Còn lại buồn đau ngập cõi lòng

Luyến tiếc ngày thu đẹp như mơ
Tha thiết cùng thu đến dại khờ
Có duyên không phận duyên không đến
Gói trọn niềm thương mãi vô bờ
7/12/2018
Tú Sụn

ANH TÌM EM GIỮA MÙA THU

Ảnh: Sưu tầm


Qua làn sương mỏng bóng ai mờ
Nếu phải là em đừng lánh nhé
Ngã ba kia mong em đừng rẽ
Thẳng lối mòn hoa cỏ đón em
Con đường cũ còn thoảng hương quen
Kỷ niệm xưa đang chờ em ạ
Anh đón em thảm vàng sắc lá
Anh nhớ em nhớ biết nhường nào
Khi thu về lòng lại khát khao
Ước bên em chúng mình chung bước
Ở nơi đây mùa thu năm trước
Tay trong tay anh nói lời yêu
Em đắn đo suy nghĩ thật nhiều
Và nói khẽ chờ em thu đến
Rồi nhìn anh ánh nhìn trìu mến
Rồi rưng rưng, anh hiểu nỗi lòng
Người Á đông con gái lấy chồng
Với gia đình vô cùng hệ trọng
Chia tay nhau với niềm hy vọng
Duyên chúng mình trời định ngàn xưa
Đến bây giờ đã tỏ hay chưa
Giữa thu rồi mà em không đến
Ngóng trông em bóng hình thương mến
Tự bình minh đến tận chiều tà
Dõi tìm em, em ở phương xa
Không có em thu này buồn lắm
Nước hồ thu không người cùng ngắm
Liễu u buồn rũ mãi không thôi
Hoa kém tươi, bướm vắng quanh đồi
Bến rêu phong chờ thuyền xa ngái
Vầng trăng cũ giờ treo trở lại
Nhưng lu mờ chót vót tầng cao
Tiếng lá khô văng vẳng xạc xào
Lòng rộn rã, rồi lòng tiu nghỉu
Ở nơi xa em nào có hiểu
Anh chờ em lá rụng trơ cành
Giữa thu này riêng chỉ mình anh
Mãi tìm em dưới trời thu vắng
7/12/2018
Tú Sụn

LUYẾN TIẾC THU XƯA

Ảnh: Sưu tầm


Nửa đời lam lũ nơi đô thị
Cuộc sống tha phương chẳng có mùa
Bóng trúc hàng cau trong tâm tưởng
Dòng sông văng vẳng mái chèo khua

Tháng ngày rong ruổi vì cơm áo
Quên cả ngày xanh quên ước mơ
Trăng thu phai nhạt trong mường tượng
Trời thu đô hội dáng lu mờ

Ký ức ngày xưa còn đọng lại
Hình bóng thân yêu thuở thơ ngây
Xa nhau xa mãi xa biền biệt
Niềm thương nỗi nhớ vẫn đong đầy

Những chiều thu đến bên đồi vắng
Hương tóc, hương đồng theo gió lan
Những lần thu đến ngang đầu ngõ
Tới tận bây giờ mãi miên man

Trách mình ngày ấy ngây thơ quá
Chỉ biết đùa vui ngắm trời trăng
Hữu ý vô tư giờ luyến tiếc
Mùa thu tuyệt diệu có chi bằng
4/12/2018
Tú Sụn

RAY RỨC…THU XƯA

Ảnh: Sưu tầm

“Hỡi niềm đau ! Cố quên thời còn dại
Đông về rồi sao mãi ray rức thu xưa”**
Trời đang quang mà lòng cứ đỗ mưa
Nắng đang đẹp mà tối sầm tâm trí
Xa lâu quá! Có buồn không em nhỉ
Dẫu có buồn đừng suy nghĩ mông lung
Nỗi buồn này hai đứa mãi buồn chung
Cùng nhung nhớ, cùng âm thầm cam chịu
Chuyện chia xa hai chúng mình cùng hiểu
Bởi ngày xưa, thời con nít dại khờ
Thời vô tư hay nghịch ngợm ngây thơ
Mỗi thu về lại cùng nhau đuổi bướm
Hoa gạo rơi đỏ lừng tranh nhau lượm
Rồi đánh trần đuổi bắt suốt dưới mưa
Đông về rồi mãi ray rức thu xưa
Đến bây giờ đã trở thành kỷ niệm
Có đôi lần bốn mắt nhìn âu yếm
Có đôi lần hay xao động tâm hồn
Và ngày nay chúng mình đã lớn khôn
Ngoảnh nhìn lại thấy trong lòng…ray rức
28/11/2018
Tú Sụn
** lời của một người con gái năm xưa

BÃO TỐ GIỮA MÙA THU

Ảnh: Sưu tầm


Thu về rồi em ơi
Tiếc trời thu lành lạnh
Lá vàng ươm từng cánh
Gió chao từng cánh rơi
Thu về rồi em ơi
Thu mong chờ em đó
Cúc vàng tươi đầu ngõ
Sương giăng che lối mòn
Xa xa trên sườn non
Sắc thu tô màu mới
Tầm mắt xa mong đợi
Bóng em sao phai mờ
Từ dạo ấy đến giờ
Vẹn nguyên niềm yêu dấu
Em yêu ơi có thấu
Bao mong chờ nơi đây
Như núi cao sông dài
Như biển khơi dậy sóng
Về phía em trông ngóng
Mãi miên man vô hồn
Màu trời thu hoàng hôn
Tím dần trong tâm tưởng
Bóng hình em mường tượng
Vẫn mãi xa, xa vời
Thu về rồi em ơi
Cây ngoài kia lá đổ
Sao trong lòng bão tố
Sao trong lòng tan hoang
Có điều gì trái ngang
Mà niềm đau ập đến
Nhớ ngày xưa trìu mến
Nhớ hương quen nồng nàn
Lòng bỗng dưng rộn ràng
Lòng lại dâng bão tố
27/11/2018
Tú Sụn

NUỐI TIẾC MÙA THU

Ảnh: Sưu tầm


Chỉ còn mỗi chiếc lá
Cô đơn trên đầu cành
Giữa trời đông rét buốt
Nơi đây một mình anh

Chỉ còn giọt sương đọng
Lung linh trên đầu cành
Dưới bầu trời xám xịt
Nơi đây một mình anh

Chỉ còn trong tâm tưởng
Hình bóng ngày xa xưa
Hiện về như mờ ảo
Thấm ướt nhoè trong mưa

Chiếc lá thu còn lại
Giọt sương thu chưa tan
Bóng hình xưa còn đó
Lòng bỗng dưng rộn ràng

Nếu mùa đông chưa đến
Nếu mùa thu chưa xa
Bến không là bến vắng
Thuyền đã là thuyền hoa

Mong mùa thu trở lại
Cho đất trời dậy hương
Mong mùa thu còn mãi
Cho ngập lòng yêu thương
26/11/2018
Tú Sụn

BUỒN THU

Ảnh: Sưu tầm


Lặng lẽ nhơ tờ gương hồ xanh
Đìu hiu vài chiếc lá trên cành
Gió hoang nhẹ lẻn qua làn tóc
Rùng mình hờ tựa khẽ vai anh
Mắt mơ xa tận tầng mây biếc
Hồn mê gần gũi phút yên lành
Không sao đọc được dòng suy nghĩ
Gương hồ vẫn ngát một màu xanh.
6/10/2016
TS

MÙA THU ĐÃ QUA

Ảnh: Sưu tầm


Còn đâu màu cúc vàng ươm
Hết rồi thầm thoảng hương thơm những ngày
Còn đâu bao bận đắm say
Hết rồi chiều muộn bướm bay ong vờn
Ao thu giờ đã buồn hơn
Rừng thu giờ kém xanh rờn như xưa
Đang thu trời bỗng đỗ mưa
Gió se se lạnh, đong đưa lá cành
Cớ sao em nỡ quên anh
Thu mơ giờ đã chuyển thành đông sao!
Bão đâu, dữ dội ào ào
Rét đâu, mà thể cồn cào ruột gan
Liễu tuông lớp lớp hàng hàng
Trời thu ảm đạm, lá vàng phất phơ
Kể từ hôm ấy đến giờ
Buồn đau tràn ngập, thẫn thờ triền miên
Xa rồi một bóng thuyền quyên
Hết rồi một thuở hữu duyên ân tình
Còn đây một cõi vô hình
Đâu mùa thu đẹp, đâu mình với ta…
31/3/2018
Tú Sụn