Ảnh: Sưu tầm
VÀO THU
Mùi của Hạ vẫn còn thoang thoảng
Sương mùa Thu lãng đãng trên sông
Cỏ non hăm hở bên đồng
Cờ lau trắng xoá mênh mông triền đồi
Nhìn lá úa bồi hồi trọng dạ
Nhớ người xưa giờ đã xa vời
Ở đâu góc bể chân trời
Nơi đây vẫn mãi đầy vơi nỗi niềm
Mùa Thu đến trong tim dào dạt
Hạnh phúc xưa man mác tràn về
Chạnh lòng nuối tiếc tái tê
Ước chi có phép quay về ngày xưa
Buồn Thu mãi gieo mưa lất phất
Lá vàng rơi mặt đất não nề
Ngày dài tháng rộng lê thê
Một thân gắng gượng bốn bề quạnh hiu
Rừng cây cũ tiêu điều xơ xác
Tím màu hoa lác đác ven đường
Hết rồi một thuở yêu thương
Còn chăng là nỗi vấn vương u buồn
Ai bày ra Thu luôn sầu quạnh
Để heo may giá lạnh trong lòng
Đâu còn có dịp ngóng trông
Đâu còn gì để ước mong đợi chờ
Những cánh chim thẫn thờ diệu vợi
Mỗi chiều buồn là mỗi niềm đau
Nếu mà không phải mất nhau
Hoa kia nhất định thắm màu chào Thu
Làn sương giá vây mù mịt lối
Tiếng côn trùng í ới nỉ non
Một thời đầm ấm sắt son
Giờ đây biền biệt có còn gì đâu
Chùm bông cúc lên màu vàng vọt
Chim thấy gì mà hót bên rào
Nếu như là giấc chiêm bao
Đến khi tỉnh lại vui nào vui hơn
30/8/2023
Tú Sụn