Ngọn cỏ rưng rưng giọt sương chiều
Tà dương nghiêng bóng núi liêu xiêu
Thương nhành hoa rữa trên cành úa
Thương quá nơi này cảnh cô liêu
Trước mộ đìu hiu thảm ven rừng
Lạnh lùng cơn gió chạm đầu xuân
Một mình một nỗi lòng sầu muộn
Một cõi điêu linh đẫm lệ tuôn
Thấm thoắt mà qua chín tuần trăng
Bão bùng giông tố dưới vành khăn
Đắng cay buồn tủi khôn nguôi được
Ngóng trông miên viễn tận vĩnh hằng
Đang xuân sao nỡ hoá là thu
Đang quang sao lại hoá mịt mù
Đang ngàn con sóng reo vang dội
Bỗng chốc im lìm chốn âm u
Nơi ấy bây giờ lạnh lắm không
Dẫu mùa xuân đến vẫn là đông
Đường xuân hiu quạnh rêu phong lối
Có kẻ lang thang độc não lòng
31/1/2020
Tú Sụn