Thế là hết, không cần mưa hay nắng
Cũng không cần xuân hạ với thu đông
Kể từ đây giá rét buốt cõi lòng
Kể từ đây đến suốt đời cô quạnh
Không oán trách, không giận đời bất hạnh
Sống miên man như cây cỏ giữa trời
Dẫu nghìn trùng bão tố, dẫu chơi vơi
Cứ thây kệ, cứ âm thầm lặng lẽ
Thế là hết, là trắng tay sạch sẽ
Bao ước mơ, bao dự định ngày mai
Tan biến rồi, thành mờ mịt tương lai
Còn gì nữa, tất cả là tuyệt vọng
Mãi nuối tiếc, thương về em phận mỏng
Sớm ra đi biền biệt đến cuối trời
Hạnh phúc mình tan nát hết em ơi
Đang ấm êm giờ chỉ còn uất nghẹn
Thế là hết, đã nhỡ lời ước hẹn
Sẽ cùng nhau đi khắp các vùng miền
Hưởng tuổi già cùng thăm thú điền viên
Cùng xuất ngoại đến những nơi tươi đẹp
Bởi ngày xưa chưa khi nào có phép
Lần lữa rồi bao toan tính không thành
Nhỡ hết rồi, mà cũng chỉ tại anh
Mãi chăm làm để cho em thua thiệt
Thế là hết, bao tháng ngày tha thiết
Ở bên nhau vun vén những yêu thương
Lúc đợi anh chiều muộn em vấn vương
Lúc bên nhau vui êm đềm hạnh phúc
Chia ngọt sẻ bùi dâng tràn cảm xúc
Nghĩa vợ chồng dào dạt mãi trong lòng
Giờ không em luôn đêm nhớ ngày mong
Dẫu biết rằng không bao giờ có thật
14/5/2020
Tú Sụn
* Đúng 1 năm ngày người vợ hiền qua đời.