MÙA ĐÔNG NÀY KHÔNG CÓ EM

Ảnh: Sưu tầm


Không còn nắng, bầu trời u ám
Mưa dầm dề cảnh vật đìu hiu
Cạnh bao người mà vẫn cô liêu
Trời chưa rét, trong lòng giá buốt
Trên con đường, thân thương quen thộc
Sao ngỡ ngàng, cô độc bơ vơ
Một miền quê tươi đẹp như mơ
Giờ hoang vắng điêu tàn xa lạ
Đông đã về không em buồn quá
Nhớ thương em hoa lá phai màu
Ngập trong lòng day dứt niềm đau
Nơi xa ấy em ơi có lạnh?
Buồn vô hạn cuộc đời bất hạnh
Cảnh âm – dương cách biệt ngàn thu
Nơi trần gian u ám mịt mù
Bởi không em Đông này giá rét
15/11/2019
Tú Sụn

TỦI THÂN (2)

 


Thỉnh thoảng bữa cơm chỉ có một mình
Nhớ em tủi thân già, rưng nước mắt
Nuối tiếc em, lòng lại dâng quặn thắt
Nỗi đau này ngày tháng vẫn chưa nguôi
Với cháu con, anh gắng gượng làm vui
Nhưng khuây khoả cũng chỉ là một nửa
Đã mất em anh không còn chỗ dựa
Sống chơi vơi cho đoạn tháng qua ngày
Khi đêm về là tràn ngập đắng cay
Là thao thức miên man trong ảo vọng
Đối với anh, em vô cùng quan trọng
Là nguồn vui, là hạnh phúc ngập tràn
Là thiên đàng, là tất cả cao sang
Giờ không em, anh rơi vào vực thẳm
Giữa biển khơi luôn bão bùng chìm đắm
Chỉ một thân trong tuyệt vọng não nề
Ước chi là đó chỉ một cơn mê
Khi tỉnh giấc vẫn còn em mãi mãi
14/11/2019
Tú Sụn
(Đúng 6 tháng, ngày Loan đã đi xa)