TẾT ĐỂ MÀ CHI

Ảnh: Sưu tầm


Chút nắng chờ xuân héo hắt rơi
Chừng như tết ở tận chân trời
Mai chưa nhú nụ hòng xuân đến
Trúc đã cong cần đợi lá rơi
Rượu đắng tràn ly lòng ảo não
Mi cay cạn giọt lệ sầu đời
Thà đừng có tết không dằn vặt
Tết để mà chi thảm lắm thôi
2/3/2020
Tú Sụn

XUÂN BUỒN

Ảnh: Sưu tầm


Én lượn mà chi vẩn đục trời
Dùng dằng giá buốt mãi chưa thôi
Màu mai bạc phếch thân xơ xác
Bóng cúc thâm sì dáng tả tơi
Lối cũ màn sương giăng khắp nẻo
Đường xưa thảm cỏ tít chân trời
Xuân ư! Cứ ngỡ là thu muộn
Cứ ngỡ là thu của cuộc đời
1/3/2020
Tú Sụn

XUÂN XƯA

Ảnh: Sưu tầm


Ngồi buồn nhớ lại dáng xuân xưa
Ấm áp thương thương ánh mắt đưa
Chất ngất tim yêu ngày tết đến
Lâng lâng dạ thắm phút giao thừa
Kề vai ấp ủ nồng sương sớm
Áp má mơ màng ấm nắng trưa
Phận hẩm duyên ôi đành cách biệt
Xuân này đâu nữa giấc say sưa
1/3/2020
Tú Sụn

MONG ƯỚC

Ảnh: Sưu tầm


Mất em núi sững hao mòn
Mây sầu mất dạng chỉ còn trời xanh
Trần gian thảm nhất là anh
Đêm trường giọt nhớ tàn canh giọt buồn
Ước gì trời ngớt mưa tuôn
Dấu chân trìu mến nét bùn còn nguyên
Mong sao biển lặng bình yên
Để nghe tiếng thở dịu hiền từng đêm
29/2/2020
Tú Sụn

XUÂN VỀ – NỖI NHỚ

Ảnh: Sưu tầm

Bầu trời mây toả xám tầng không
Tết đến mà sao vẫn gió đông
Quặn thắt lòng đau nhìn nắng nhạt
Rưng rưng trí loạn chán xuân hồng
Niềm thương chất ngất dâng sầu muộn
Nỗi nhớ miên man đẫm ước mong
Cách trở quan san hòng tái ngộ
Dù là ảo vọng vẫn hoài trông
28/2/2020
Tú Sụn

KHÔNG EM

Ảnh: Sưu tầm


Không em nhà chẳng là nhà
Thân anh cũng chẳng phải là thân anh!
26/2/2020
Tú Sụn

TỊCH LIÊU

Ảnh: Sưu tầm


Em đi về chốn quan san
Êm đềm ấm cúng rã tan tiêu điều
Bao năm đầm ấm thân yêu
Giờ đây lạnh lẽo tịch liêu điêu tàn
Ngôi nhà tựa chiếc áo quan
Thây ma còn thở mơ màng chờ chôn
25/2/2020
Tú Sụn

SẦU

Ảnh: Sưu tầm


Khối sầu nặng ngót ngàn cân
Tháng năm đè nát tấm thân lạc loài
Đành lòng mưa mặn nắng cay
Không em hồn mãi đoạ đày thê lương
24/2/2020
Tú Sụn

EM BỎ LẠI ANH

Ảnh: Sưu tầm


Ngày ấy em bước vào đời anh
Xây nên một thiên đường tình ái
Cõi hồng hoang hoang sơ hoang dại
Thành khu vườn hoa trái sum suê
Một lâu đài mật ngọt say mê
Trong mộng đẹp dạt dào yêu dấu
Mãi là đây chúng mình nung nấu
Giữ mùa xuân rực rỡ hương nồng
Nhưng khó lường sắc sắc không không
Ôi! Bát Nhã…nhân duyên ly tán
Đã duyên phận mà sao hữu hạn
Em bước đi ra khỏi đời anh
Khu vườn yêu hoa trái ngọt lành
Ra hoang phế đìu hiu vô chủ
Những nhành thơm giờ đây ủ rũ
Lâu đài kia đổ nát hoang tàn
Giấc mộng vàng nỡ sớm tiêu tan
Miền thương đau triều dâng tràn ngập
Thiên đường xưa mây mù che lấp
Anh quay về với cõi hồng hoang
Em ra đi sao quá tức ngang
Bỏ lại anh đơn côi sầu thảm
22/2/2020
Tú Sụn

NỖI BUỒN CÙNG CỰC

Ảnh: Sưu tầm


Em để lại nỗi buồn
Len trong anh cùng cực
Hồn rã rời đau nhức
Lòng nuối tiếc cay chua

Trời đất buồn có mùa
Cỏ cây buồn có vụ
Anh buồn cả vũ trụ
Buồn lây triệu tinh cầu

Anh chẳng ngủ được đâu
Lo em không đủ ấm
Thiên tào luôn rét đậm
Mà em thì chưa quen

Buồn cho số kiếp đen
Nên chúng mình đôi ngả
Em dạt về biển cả
Anh thơ thẩn trên nguồn

Những chiều ngập mưa tuôn
Lòng buồn hơn phiến đá
Lòng nhớ về biển cả
Thương rừng già héo hon

Thương cảm búp chồi non
Chưa một lần hóng nắng
Đã trải qua vị đắng
Của dư ba cuộc đời

Còn đâu tiếng ru hời
Cho niềm thương bất tận
Chỉ là điều cảm nhận
Của nỗi niềm xa xưa
21/2/2020
Tú Sụn