EM NGOAN…

Ảnh: Quang Tú


Rõ ràng em thật là ngoan
Cả đời a có khen oan bao giờ
Có khi anh thật bất ngờ
Thông minh nhanh nhẹn anh vờ xem sao
Đúng là tài thật trí cao
Đúng là đoan chính, thanh tao, trang đài
Tính em có một không hai
Siêng năng cần mẫn hiếm ai sánh bằng
Tâm em sánh với vầng trăng
Sáng trong dìu dịu anh hằng nể nang
Chưa từng ngại với quan san
Việc chi em cũng lo toan hết mình
Với anh trọn vẹn chung tình
Xứng danh nội tướng, xứng tình nguyệt hoa
Có em mới gọi là nhà
Không em trống vắng hoá ra miếu thờ
Em ơi từ ấy đến giờ
Anh vui, anh sướng là nhờ có em
Sống trong hạnh phúc, êm đềm
Như hoa đua nở bên thềm xuân sang
Rõ ràng em thật là ngoan
Khen em anh có khen oan bao giờ.
10/2016
Tú Sụn

NGÀY ĐẦU THU NHỚ EM


Nắng vơi dần, đường thôn dịu mát
Đồng xanh hơn, ong bướm rập rờn
Sông hiền hoà, gợn sóng lơn tơn
Núi mờ xa, sương non mỏng mảnh
Lá mồ côi, đầu cành se lạnh
Đất dát vàng, xào xạc bước chân
Hương cúc tỏa, thơm ngát đầu sân
Con đường cũ, lối mòn nhỏ lại
Chân trời xa, bóng mờ ngóng mãi
Ở nơi nào em có nhớ anh
Trời nơi đây vẫn ngát màu xanh
Gió vẫn đợi em ngoài đầu ngõ
Trăng ngày xưa bây giờ vẫn tỏ
Chỉ riêng anh vò võ hao gầy
Anh nhớ nhiều, nơi ấy có hay ?
1/3/2018
Tú Sụn