NHỚ DÁNG XƯA


Tào khang muôn thuở mãi thơm nồng
Xa cách nghìn trùng vẫn ngóng trông
Giọng cũ ghi hoài nơi trí nhớ
Lời xưa đọng mãi ở trong lòng
Muôn đời còn đó tình chăn gối
Vạn kiếp không phai nghĩa vợ chồng
Nhớ dáng yêu thương ngày tháng ấy
Âm thầm sầu lệ đẫm cô phòng
2/7/2021
Tú Sụn

ĐAU (Bát điệp)

(Bát điệp)

Có nỗi ĐAU nào sánh được đâu
ĐAU thương tột độ mãi u sầu
Mất em cô quạnh buồn ĐAU khổ
Mất cảnh đoàn viên tủi khổ ĐAU
Mất cả vuông tròn ĐAU chất ngất
Còn đâu êm ấm quặn niềm ĐAU
Hết rồi ĐAU lắm còn đâu nữa
ĐAU mãi muôn đời bởi mất nhau
23/6/2021
Tú Sụn

ĐOẠN TRƯỜNG (Thủ nhất tự)


(Thủ nhất tự)

Lặng lẽ chơi vơi giữa nẻo đường
Lệ sầu không ngớt nhớ người thương
Lẻ loi cô quạnh nương vầng nguyệt
Lầm lũi âm thầm núp bóng sương
Lực đã vơi dần nghìn tuyệt vọng
Lòng luôn tràn ngập vạn sầu vương
Lời thương chưa kịp cùng anh tỏ
Lần cuối em ơi lắm đoạn trường
23/6/2021
Tú Sụn

KHÔN NGUÔI (ngũ độ thanh)

(Ngũ độ thanh)

Vỡ mộng duyên rồi cách trở nhau
Ngàn thu quạnh quẽ hắt hiu dàu
Âm thầm trí quẫn dâng niềm tủi
Khắc khoải nao lòng đẫm lệ đau
Ngậm đắng còn cay lần đã trải
Ôm buồn hết hỉ mãi ngàn sau
Thành ra mệnh số là xui xẻo
Phận mỏng này mang nỗi uất sầu
20/6/2021
Tú Sụn

CHIỀU BUÔNG

Ảnh: Sưu tầm

Chiều buông tia nắng pha sương
Buồn hiu cuối nẻo con đường mơ xưa
Chiều buông nắng nhạt lưa thưa
Chơi vơi cành lẻ đong đưa giữa trời
Gió hoang ảo não ru hời
Trăng non đỉnh núi một thời còn đâu
Nhớ thương tròng mắt đỏ ngầu
Đoạn trường này mãi canh thâu dày vò
Bến sông vắng bóng con đò
Triền sông lau sậy co ro u hoài
Nhớ ngày tay ấm bàn tay
Nhớ đêm tình tự bờ vai nồng nàn
Lối mòn nay đã cỏ lan
Dấu chân còn đó vô vàn yêu thương
Chiều buông tia nắng pha sương
Quạnh hiu cảnh cũ tà dương thấm buồn
Bóng nghiêng cành cụt run run
Là đây đã rõ ngọn nguồn khổ đau
Con tim tàn tật nát nhàu
Chỉ còn nghĩa đậm tình sâu muôn đời
Mịt mùng hình ấy xa khơi
Nhớ thương bóng ấy đầy vơi tháng ngày
Tịch dương cành liễu lắt lay
Chiều buông muôn vạn đoạ đày tâm can
18/6/2021
Tú Sụn

CỔ ĐỘ KÍ ỨC

Ảnh: Sưu tầm

Vật đổi sao dời đến vậy sao
Đông vui rộn rịp mới hôm nào
Mà nay biền biệt phương trời lạ
Mà đã xa xăm góc biển nao
Bến nước hoang vu thành cổ độ
Con đò cô quạnh ngỡ chiêm bao
Muôn đời kí ức này lưu mãi
Muối mặn gừng cay mãi ngọt ngào
4/6/2021
Tú Sụn

ƯỚC VỌNG TÀ HUY

Ảnh: Sưu tầm

Đời người nhiều khúc trải qua
Như sông về biển như hoa có mùa
Thanh xuân gấm lụa thêu thùa
Uyên ương mãn nguyện, dư thừa niềm vui
Ngờ đâu duyên phận chia phôi
Tuổi già cay đắng ngậm ngùi hẩm hiu
Mỏng như ánh nắng cuối chiều
Mềm như bóng sậy liêu xiêu đông hàn
Đò không bến, miếu bỏ hoang
Tượng thờ mãi vẫn vô vàn linh thiêng
Khóc thương thổ lộ niềm riêng
Vẫn không nguôi được ưu phiền bấy lâu
Cuối đời vương phải lệ sầu
Tà dương giông tố còn đâu ánh hồng
Đêm trường hiu quạnh cô phòng
Ngày dài đơn lẻ trời không là trời
Mịt mùng bóng ấy xa khơi
Lặng câm di ảnh một thời líu lo
Hết rồi thành đất thành tro
Xa rồi vạn dặm mong chờ bặt tăm
Vuông tròn dĩ vãng xa xăm
Bình sinh chưa trọn trăm năm như người
Lẽ nào mãi bặt nét cười
Lẽ nào khô cạn nét tươi của đời
Lẽ nào mãi phải chơi vơi
Lẽ nào cô độc rã rời một thân
Chắc rằng miệng lưỡi thế nhân
Trao câu đàm tiếu trao vần thị phi
Biết làm sao biết nói chi
Tự thân lo liệu những gì mai đây
Tuổi già như trái chín cây
Sớm mưa chiều nắng vui vầy sao không?
Đó là hy vọng ước mong
Có người bầu bạn nỗi lòng cùng chia
Vong linh người đã xa lìa
Ngậm cười chín suối sẻ chia nỗi niềm
Cuộc đời bảy nổi ba chìm
Sống vui sống khoẻ cần tìm lối ra
Tìm cho cuộc sống chan hoà
Con tim nhân hậu, mái nhà ước ao
Về già có bạn tâm giao
Sớm hôm nương tựa ngọt ngào tình thâm
20/10/2020
Tú Sụn

PHIỀN MUỘN


Không em thảm nắng nhạt phai nhiều
Vạn vật điêu tàn cảnh hắt hiu
Gió phả lờ đờ thâm dáng núi
Trăng treo uể oải đẫm sương chiều
Đoạn trường lệ ngập chưa nguôi nhớ
Khắc khoải mi tràn mãi luyến yêu
Chín suối âm u tìm chẳng thấy
Dương trần phiền muộn nỗi cô liêu
28/4/2021
Tú Sụn, Kim Nguyen Van

CHẲNG PHAI


Đã mãi từ đây cách biệt nhau
Tình mình bạc phận thấm thương đau
Bỗng nhiên cuộc sống lên giông tố
Đột ngột bình sinh vội đổi màu
Trọn kiếp ngàn lần còn tạc dạ
Muôn đời một dáng chẳng phai đâu
Mai này tạo hoá se duyên mới
Vẫn cứ mơ mòng thoáng bóng câu
26/4/2021
Tú Sụn

MÃN KHÓ


Đã hết ba năm đã hết rồi
Từ nay mãi mãi mất em tôi
Dương gian cô quạnh, sầu hồn lẻ
Chín suối ngậm cười, ngấn lệ vơi
Số phận an bài đành chuốc đắng
Đời người run rủi phải nhận vôi
Còn đâu! Người vợ tào khang hỡi
Cách biệt từ nay cách biệt rồi
21/4/2021 (10/3 ÂL)
Tú Sụn