Ảnh: Sưu tầm
Đã hai mùa nắng gọi
Sao vẫn nghe im lìm
Đã mấy mùa nắng cháy
Úa vàng những cánh chim
Những cánh chim không mỏi
Bay về bên cuối trời
Tìm nơi em trú ngụ
Chốn mịt mùng xa khơi
Ngóng trông em vô vọng
Cuối con đường xa xăm
Hình bóng ai thấp thoáng
Đi vào vùng tối tăm
Con đường quen mà lạ
Có vạt nắng ngây thơ
Theo bóng mây đùa nghịch
Cho dáng chiều bơ vơ
Con đường xưa cỏ lấn
Dấu gót mềm phôi phai
Mất một đời ngóng đợi
Đến nghìn thu thở dài
Đã hai mùa nắng gọi
Em chưa trả lời anh
Nơi góc rừng hiu quạnh
Em lặng yên sao đành
Em ơi anh ở lại
Mang u buồn không nguôi
Chốn trần gian khắc nghiệt
Anh đớn đau bùi ngùi
19/7/2019
Tú Sụn