CHIỀU BÊN MỘ

 


Xế chiều bóng núi như triềng
Chim bay thẳng hướng về miền hư vô
Thương thân một phận đơn cô
Lưng tròng nuối tiếc trước mồ quạnh hiu
Chiều buồn cảnh vật tiêu điều
Cỏ cây vàng úa liêu xiêu dưới trời
Ngủ đi em, tiếng ru hời
Anh đây! ru mãi trọn đời trần gian
Mai này về đến suối vàng
Chúng mình gặp lại hân hoan em à
Tuy xa mà lại không xa
Bên lề sinh tử cũng là lòng son
Ngủ đi em! Ngủ cho ngon
Hòng anh vơi bớt héo hon đau buồn
24/6/2019
Tú Sụn

TRỐNG VẮNG

Ảnh: Sưu tầm

Con tằm rút ruột thành tơ
Lụa là gấm vóc, ước mơ đã thành
Sao em không ở cùng anh
Chung nhau đầm ấm lại đành chia xa
Giờ đây không giống là nhà
Quạnh hiu trống vắng thể là miếu hoang
Bàn thờ nghi ngút khói nhang
Cha con anh vẫn bàng hoàng đớn đau
Rưng rưng len lén nhìn nhau
Đứt từng khúc ruột lệ rầu lại tuôn
Không tìm ra được ngọn nguồn
Lý do nào đã gieo buồn tang gia
Nhà giờ chẳng giống là nhà
Không em nên chẳng thiết tha những gì
Không em tài sản mà chi
Không em tất cả bỏ đi chẳng màng
Không cần phú quý giàu sang
Còn em là đã vô vàn ngọc châu
Có tìm em lại được đâu
Cửa nhà trống vắng u sầu tang thương
23/6/2019
Tú Sụn

ĐẮNG CAY

Ảnh: Sưu tầm


Hoàng hôn nhuộm tím triền non
Hoa xoan rụng tím lối mòn ngày nao
Sợi buồn liễu thõng bờ ao
Em ơi chưa nói lời nào cùng nhau
Giờ còn lại trái tim đau
Đêm đêm thổn thức lệ trào nhớ nhung
Qua cơn giông tố bão bùng
Còn đây tan tát hãi hùng âm u
Đắng cay chua chát ngàn thu
Từ nay mãi mãi sương mù giá băng
23/6/2019
Tú Sụn

NGẬM NGÙI

Ảnh: Sưu tầm


Không thuyền bến chỉ là bờ
Bông lau khô quắt phất phơ giữa trời
Sông sầu lững thững bèo trôi
Chiều sầu hiu quạnh sương rơi cuối ngàn
Nơi đâu cách trở quan san
Có nghe tiếng vọng thở than đêm trường
Ngậm ngùi gạt lệ đau thương
Mất em trọn kiếp thê lương não nề
22/6/2019
Tú Sụn

ANH YÊU EM MUÔN THUỞ

 


Hồi mình là đồng đội
Mỗi tuần một lần thư
Trời Nam và đất Bắc
Bao nỗi niềm tâm tư

Hơn năm năm xa cách
Ôi là thư quá nhiều
Giờ anh ngồi đọc lại
Nhớ một thời chưa yêu

Từ ngày anh về Nam
Mình vượt qua giới hạn
Vừa yêu vừa là bạn
Trao cho nhau nồng nàn

Thế rồi thành chồng vợ
Một gia đình đơn sơ
Nhưng tràn đầy hạnh phúc
Đầy ắp bao ước mơ

Em, con người cần mẫn
Em, người vợ đảm đang
Anh yêu em tha thiết
Coi như ngọc như vàng

Có lần anh lầm lỗi
Em tha thứ bỏ qua
Anh biết ơn em mãi
Và yêu em nhất nhà

Từ ngày được hưu trí
Anh tâm nguyện trong lòng
Quyết suốt đời bù đắp
Cho tháng ngày em mong

Dành cho em tất cả
Nhưng chưa được tày gang
Em bỏ anh đi mãi
Khiến lòng anh bàng hoàng

Giờ đây quá đau khổ
Anh tuyệt vọng em ơi
Thương tiếc em vô hạn
Anh yêu em trọn đời

Hình bóng em vĩnh viễn
Ngự trị trong tim này
Dù bể dâu cách trở
Tình yêu vẫn đong đầy

Anh yêu em muôn thuở
Trước sau luôn một lòng
Dù nắng hè oi ả
Hay giá rét đêm đông
21/6/2019
Tú Sụn

GẶP NHAU KỶ NIỆM NGÀY NHẬP NGŨ

 


Đã bao lần gặp mặt đồng đội
Anh và em háo hức cùng về
Thân thương lắm một màu áo lính
Và thắm tình bè bạn cùng quê

Lần này ngày hai mươi tháng sáu
Về một mình buồn tủi lệ tuôn
Đồng đội nhìn thấy lòng ái ngại
Rồi động viên an ủi chia buồn

Gặp nhau kỷ niệm ngày nhập ngũ
Mà trong anh không thể nào vui
Thiếu vắng em rầu rầu hụt hẫng
Dâng niềm đau cay đắng, bùi ngùi

Ai cũng biết nỗi buồn vô hạn
Khuyên nhủ anh mạnh mẽ an nhiên
Giữ sức khoẻ còn lo nhiều việc
Yên lòng em thanh thản hoàng tuyền

Anh hứa với bạn bè đồng đội
Cố gắng lên nguôi bớt buồn phiền
Ấy vậy mà trong lòng không thể
Vẫn ngập tràn đau khổ triền miên
20/6/2019
Tú Sụn

AO ƯỚC

 


Kể từ ngày em rời cõi tạm
Anh mơ màng trông ngóng hằng đêm
Ao ước gặp dù là trong mộng
Mải miết mà anh chẳng thấy em

Nhớ em lắm! Em ơi có biết
Nước mắt ròng nhoè những tấm hình
Đem ra xem để vơi nỗi nhớ
Dù chỉ là nhung nhớ hương linh

Lần đầu tiên đêm qua mơ thấy*
Bên vườn lan em đứng nhìn anh
Chưa kịp mừng em đà biến mất
Thế rồi anh thao thức tàn canh

Em về lại nhiều lần nữa nhé
Dẫu là mơ anh cũng thoả lòng
Thấy em thật làm gì có được
Gặp trong mơ đỡ nhớ đỡ mong
18/6/2019
Tú Sụn

* Đêm 17/6 lần đầu tiên mơ thấy Loan, chỉ thoáng qua!

SẦU MUỘN

Ảnh: Sưu tầm


Tà dương vàng vọt bóng cây
Gió mang sầu muộn từ ngày mất em
Giọt buồn đẫm cả màn đêm
Nỉ non rả rích bên thềm canh khuya
U minh cách trở xa lìa
Vành khăn trắng đã đầm đìa niềm đau
Trách trời sớm đổ mưa ngâu
Đôi bờ mong đợi vương sầu ngàn năm
19/6/2019
Tú Sụn

THỔN THỨC

Ảnh minh hoạ


Những lúc chỉ một mình
Là nhớ em da diết
Là trong lòng nuối tiếc
Rồi nước mắt rưng rưng

Mỗi lần thắp nén nhang
Là mỗi lần thổn thức
Trong lòng lại bứt rứt
Thương tiếc em vô cùng

Mỗi lần có miếng ngon
Là nghèn nghẹn trong họng
Ước gì em còn sống
Để được mời em ăn

Mỗi lần có người thân
Đến chia buồn an ủi
Là trong lòng thấy tủi
Nước mắt lại dâng trào

Mỗi lần nhìn các con
Là lòng đau như cắt
Không kìm được nước mắt
Thương chúng đã mồ côi

Từ khi anh mất em
Luôn âm u đầu óc
Cố kìm nén không khóc
Mà thổn thức không nguôi
18/6/2019
Tú Sụn

NHỚ ĐÔI BÀN TAY EM

 


Đôi bàn tay mảnh khảnh
Anh vẫn thường nâng niu
Những ngón tay thon nhỏ
Anh thương thương nhiều nhiều

Từ đôi bàn tay ấy
Anh có bữa ăn ngon
Đôi bàn tay thần thánh
Khiến anh nguyền sắt son

Đôi bàn tay liễu yếu
Đã làm nên gia tài
Cái gì cũng không thiếu
Xán lạn cho tương lai

Các con được khôn lớn
Nhờ tay em lo toan
Các cháu luôn hạnh phúc
Nhờ tay em sẵn sàng

Yêu đôi bàn tay ấy
Anh hạnh phúc nhất đời
Quý đôi bàn tay ấy
Anh bên em không rời

Giờ em đi xa mãi
Còn đâu bữa ăn ngon
Thiếu đôi bàn tay ấy
Trăm thứ đều không còn

Giờ em đi xa mãi
Anh trở thành bơ vơ
Thiếu tay em chăm sóc
Anh như một gã khờ

Tháng ngày anh thơ thẩn
Thao thức đến tàn đêm
Anh như điên như dại
Nhớ đôi bàn tay em
17/6/2019
Tú Sụn