SUỐT ĐỜI NÀY CHỈ CÓ EM THÔI

 


Suốt đời này chỉ có em thôi
Người vợ mà anh hằng yêu quý
Đối với anh vô cùng thi vị
Anh là người diễm phúc muôn phần

Suốt đời này quý trọng tôn thờ
Em là người vợ hiền dâu thảo
Là tấm gương cho đời hiếu đạo
Anh là người hạnh phúc biết bao

Suốt đời này anh hằng khâm phục
Bởi vì em người mẹ, người bà
Luôn một lòng vì con thương cháu
Luôn hiền từ, đạo đức, vị tha

Suốt đời này anh luôn học tập
Tấm lòng em đối với bạn bè
Luôn mến thương chân thành thân thiện
Thấu hiểu và chia sẻ lắng nghe

Suốt đời này chỉ có em thôi
Dù hai đứa đôi nơi cách trở
Anh nợ em suốt đời mang nợ
Nhỡ kiếp này anh đợi kiếp sau
17/6/2019
Tú Sụn

EM CÒN SỐNG MÃI TRONG ANH

 


Ngày đầu mình vào quân ngũ
Cùng màu áo lính phong sương
Chúng mình thắm tình đồng đội
Chia bùi sẻ ngọt thân thương

Những ngày mình trong quân ngũ
Mến yêu thân thiện xuân xanh
Chúng mình trở thành đôi bạn
Thâm giao tri kỉ chân thành

Từ tình đồng đội, tình bạn
Lâu ngày nảy nở tình yêu
Mối tình chúng mình đẹp nhất
Nhân lên hạnh phúc thật nhiều

Bao năm chúng mình chung sống
Nhọc nhằn vui sướng sẻ chia
Số phận cuộc đời ngắn ngủi
Nên đành cay đắng xa lìa

Quy luật lá vàng về cội
Sao mà rụng cả lá xanh
Không tin đó là sự thật
Em còn sống mãi trong anh
17/6/2019
Tú Sụn

ANH GỌI TÊN EM

 


Đêm tàn rượu đắng, rượu đầy vơi
Ngoài trời u uất giọt mưa rơi
Loan của ngày nao Loan đâu nữa
Đâu nữa ngày nao hỡi Loan ơi

Cách biệt nghìn trùng nơi viễn xứ
Gieo sầu tràn ngập khắp trần gian
Rượu cạn không vơi cơn sầu muộn
Nỗi lòng nhung nhớ bóng hình Loan

Mười bốn tháng năm ngày nghiệt ngã
Mỗi đứa mỗi nơi mãi chia lìa
Anh gọi tên Loan – rầu thảm thiết
Vạn lần gào nghẹn trước mộ bia

Rượu đắng không qua lòng cay đắng
Nuối tiếc thương đau lệ tuôn tràn
Ngậm tủi nuốt hờn mình nhu nhược
Kiếp này anh đã để mất Loan

Đêm tàn rượu đắng, chỉ một mình
Từ nay cô quạnh suốt bình sinh
Loan của anh đâu? Sao lại nỡ?
Chia cách đôi nơi một cuộc tình
16/6/2019
Tú Sụn

THU BUỒN (2)

Ảnh: Sưu tầm


Năm trước nơi này thu đẹp lắm
Hoa lá xinh tươi gió đưa hương
Từ khi vắng bóng người yêu dấu
Tàn tạ hoang vu, ôi! thảm thương

Sương thu lã chã trên đường vắng
Cỏ lấn lối mòn phai dấu chân
Quạnh hiu đầu ngõ cau một bóng
Âu sầu cúc rũ cạnh rìa sân

Từng luồng lạnh lẽo lòng tê tái
Từng giọt buồn thu thấm não nề
Trăng rầu một nửa neo lờ lững
Chân trời mây xám kéo lê thê

Tìm đâu ra nữa hình bóng ấy
Mãi mãi từ đây với thu buồn
Cô đơn sầu hận đời ngang trái
Trọn kiếp lưu đày với trăng suông
Tú Sụn

NHỮNG LẦN EM NẰM VIỆN

 


Những lần em nằm viện
Những lần mổ nhớ đời
Anh xót lòng đau dạ
Thương em lắm em ơi

Những đêm thâu trăn trở
Vì cơn đau giày vò
Không một lời than thở
Bởi vì sợ anh lo

Khi qua cơn bạo bệnh
Em vẫn luôn tươi cười
Anh mừng thầm rưng lệ
Khi thấy em yêu đời

Em vẫn lên facebook
Chia sẻ với bạn bè
Bao giờ cũng thân thiện
Bao giờ cũng lắng nghe

Lòng anh vui biết mấy
Em qua cơn hiểm nghèo
Với những lần như vậy
Bạn bè cũng vui theo

Lần này em nằm viện
Chưa kịp chăm chút nào
Em ra đi đột ngột
Tại sao vậy! Tại sao

Giờ em không còn nữa
Đau thương dâng ngất trời
Đành than thân trách phận
Mãi muôn đời em ơi!
15/6/2019
Tú Sụn

HẾT RỒI CÂU NÓI YÊU THƯƠNG

 


Đã nhiều năm sức khoẻ không tốt
Nên em luôn chỉ ở trong nhà
Anh đi làm, một mình em nhớ
Khi anh về, mừng lắm chạy ra

Câu yêu thương riêng anh có được
Chân bước nhanh em nói “Ba về!”
Là câu đó lần nào cũng vậy
Anh đáp lời âu yếm thương ghê!

Âm thanh ấy hơn vàng hơn ngọc
Thấm vào anh mãi mãi suốt đời
“Ba về! Ba về!” Em niềm nở
Giờ tìm đâu ra nữa em ơi

Nghĩa vợ chồng trong em anh hiểu
Em yêu anh vạn vạn lần yêu
Sống bên em tràn đầy hạnh phúc
Giờ không em nhà cửa đìu hiu
14/6/2019
Tú Sụn

TỦI THÂN

 


Mỗi sớm mai thức dậy
Khi bình minh bắt đầu
Ly cà phê, ly sữa
Mình cùng ngồi bên nhau

Ngày nào cũng như thế
Thành nếp quen lâu rồi
Giống như bao người khác
Mình cũng luôn có đôi

Cùng hân hoan tâm sự
Đủ thứ chuyện trên đời
Cùng chia bùi sẻ ngọt
Bên nhau mãi không rời

Rồi một ngày ảm đạm
Em bỏ anh ra đi
Lẻ loi trong sầu nhớ
Tiêu tan chẳng còn gì

Mỗi sớm mai thức dậy
Một mình anh ngồi đây
Ly cà phê chát đắng
Rưng rưng, khoé mắt cay

Họ có đôi có cặp
Anh một mình đơn côi
Tủi thân lắm em ạ
Đau buồn này không nguôi
14/6/2019
Tú Sụn

TỰ LÒNG ANH NGUYỆN

 


Số phận nào cho em như vậy
Kiếp bình sinh sao quá đắng cay
Em muốn sống mà không được sống
Nên đã đành nhắm mắt xuôi tay

Em ra đi đất trời sụp đổ
Con chúng mình đã mất mẹ rồi
Cháu mất bà chưa hề hay biết
Gia đình mình tang tóc lệ rơi

Em yêu ạ! lòng anh tan nát
Bao tủi hờn anh gánh từ nay
Mất em là anh mất tất cả
Mất em là anh đã trắng tay

Em để lại mình anh đơn lẻ
Lúc chia xa chưa kịp một lời
Yêu thương em tự lòng anh nguyện
Suốt đời này thờ phụng em thôi
13/6/2019
Tú Sụn

KHI CHỈ MỘT MÌNH

Ảnh minh hoạ

Anh sợ nhất khi chỉ một mình
Trong đầu luôn quay cuồng ảo não
Tâm trí tơi bời như giông bão
Cứ thể là trầm cảm em ơi

Nhưng rất muốn được chỉ một mình
Để tự do đau buồn tuôn lệ
Tự do than, tự do kể lể
Tự do sầu, thảm thiết tự do

Và giờ đây anh chỉ một mình
Nhớ thương em tột cùng nỗi nhớ
Anh tự do nghẹn ngào nức nở
Đau xé lòng vì đã mất em
13/6/2019
Tú Sụn

TRẰN TRỌC

 


Là con dâu có tâm có đức
Xây nhà thờ, mồ mả ông bà
Thường đi về chăm lo hương khói
Vẫn một lòng không ngại đường xa

Ở nơi này những lần về trước
Luôn có nhau đầm ấm thương yêu
Em có công xây căn phòng đẹp
Anh thầm khen và cảm ơn nhiều

Lần đầu tiên một mình em ạ
Không có em trống trải vô cùng
Giường rộng quá anh nằm một góc
Em đâu rồi? Sao chẳng nằm chung?

Đêm thanh vắng một mình trằn trọc
Nằm không yên, suy nghĩ miên man
Giữa hè mà sao lòng lạnh quá
Anh nhớ em lệ ứa hai hàng

Thế là hết từ nay mãi mãi
Đi về đây đơn lẻ một mình
Chú thím sợ anh buồn anh khóc
Nên nén lòng giấu lệ làm thinh

Yêu em lắm, nhớ em nhiều lắm
Không có em chẳng ngủ được đâu
Sao em nỡ bỏ anh đi trước
Để mình anh trằn trọc u sầu
13/6/2019
Tú Sụn