ĐẠI LỘC NÊN THƠ

Ảnh: Sưu tầm

Đây miền sơn cước thật nên thơ
Nằm cạnh Trường Sơn đẹp mộng mơ
Suối thác sông hồ chen ruộng lúa
Đồi khe sương khói toả ven bờ
Miên man bắp bãi đang mưng hạt
Trùng điệp dâu ngàn chực nhả tơ
Đại Lộc ngày xưa là chiến địa
Bây giờ tươi đẹp thật nên thơ
10/3/2021
Tú Sụn

ĐỆ NHẤT VU GIA

Ảnh: Sưu tầm

Tít tắp đồng xanh, thảm cỏ hoa
Thần tiên thắng cảnh chốn yên ba
Bên bồi bát ngát màu nông sản
Phía lở cheo leo bóng nắng tà
Bến nước, con đò mòn ánh mắt
Dòng sông, bãi mới ắp phù sa
Về đây thưởng lãm vùng non nước
Đệ nhất Vu Gia đúng thực là
10/3/2021
Tú Sụn

NỖI NHỚ TRÀ GIANG XƯA

Ảnh: Sưu tầm


Quê hương tôi có dòng Trà Giang tuyệt đẹp
Bắt nguồn từ bao đỉnh núi chon von
Sông Re, Xà Lò, sông Ring, sông Ong
Đã hoà mình về Trà Giang ra biển lớn
Những chiều nắng vàng trải lên sóng gợn
Trẻ mục đồng lặn ngụp cảnh nên thơ
Lắng đọng trong tôi từ ấy đến giờ
Bao kỷ niệm bao vui buồn nhớ mãi
Dĩ vãng xa xưa ùa về gợi lại
Những bờ xe nước thấm đẫm yêu thương
Những bến đò ngang mỗi sáng mờ sương
Tiếng chân truồng lại qua rầm rập
Những bến thuyền cá tôm tấp nập
Nghe râm ran tiếng Quảng ngọt ngào
Quê hương tôi yêu dấu biết bao
Những luỹ tre, bóng cau, ruộng lúa
Những luống rau, bí bầu, đậu đủa…
Mang màu xanh thương lắm sông Trà
Sông quê hương, trìu mến hiền hoà
Nơi có cá thài bai, con don, con bống
Vừa đặc sản quê hương, vừa là nguồn sống
Cho người dân chân lấm tay bùn
Dẫu những khi chớp bể mưa nguồn
Dòng sông vẫn êm đềm dào dạt
Vẫn trong xanh vẫn vàng bờ cát
Vẫn lung linh núi Ấn trên dòng
Từ đầu xuân cho tận cuối đông
Trôi lững lờ thân thương mời gọi
Mãi tha thiết bao điều muốn nói
Hãy về thăm Cổ Luỹ Cô Thôn
Một địa danh thơ mộng hút hồn
Nơi cửa sông vặn mình ra biển
Khắp đất trời nguồn thơ hiển hiện
Có nơi nào sánh với Trà Giang
Dĩ vãng thôi! Hiện thực hoang mang
Qua tháng năm đã nhiều thay đổi
Đập Thạch Nham ngăn dòng làm thuỷ lợi
Lòng sông lên thảm cỏ xanh rờn
Trà Giang giờ thành suối chẳng hơn
Bọn cát tặc xới đào nham nhở
Còn đâu màu xanh xưa một thuở
Chẳng còn đâu bóng nước yêu thương
Đoạn cuối dòng sông đang có công trường
Nghe nói là đập dâng, đập tràn gì đó
Hình ảnh xưa bây giờ mờ mờ tỏ tỏ
Luyến tiếc một thời thơ mộng êm đềm
Nỗi nhớ Trà Giang giờ lại nhân thêm
Bởi nhớ người xưa mỗi chiều chung bước
Nhớ lại câu thơ em tặng anh ngày trước
Cái ngày mà mình phải chia xa:
– Em về em tắm sông trà
Cho da em trắng để mà anh yêu
15/8/2020
Tú Sụn

HOA HỒNG MAI

Ảnh: Sưu tầm


Em là loài hoa hồng mai
Thuộc họ Đại kích* không sai chút nào
Quanh năm đỏ thắm đón chào
Em không dính dáng tí nào với mai
Vẫn năm cánh có tiểu đài
Nhuỵ vàng nhưng lại thuộc loài không hương
Giâm cành hoặc hột đem ương
Thích nơi nắng ráo sẽ thường nhiều hoa
Tên khoa học Jatropha
Họ thầu dầu, tên là hoa mới tài
Hai tên khác: “Nhất chi mai”,
“Dầu lai lá đơn”, là hai đây mà
Nguồn gốc em tận Cu Ba
Và Hispaniola đem về
Không thuần Việt đừng có chê
Chưng đi rồi sẽ đam mê em hoài
Ai mà có em trong tay
Lợi tài, lợi lộc vô ngay trong nhà
Hãy yêu em một loài hoa
Thuỷ chung trọn vẹn thiết tha yêu đời
13/8/2020
Tú Sụn

* Họ Đại kích hay họ Thầu dầu (Euphorbiaceae).

MĂNG ĐEN VÀO HẠ

Ảnh: Sưu tầm


Măng Đen vào mùa hạ
Ngỡ Đà Lạt mộng mơ
Nắng mềm như dải lụa
Gió nhẹ nâng vần thơ

Trời Măng Đen chiều hạ
Như Hà Nội vào thu
Mùi hương rừng ngào ngạt
Xa xa áng sương mù

Hồ Đăk Ke thơ mộng
Bóng hàng thông lung linh
Vườn hoa xinh khoe sắc
Đón thiên nhiên đưa tình

Đêm Măng Đen lành lạnh
Như quên hạ đang về
Ngàn sao trời lấp lánh
Rừng nguyên sinh ngủ mê

Thác Pa Sỹ hùng vĩ
Giữa núi rừng hoang sơ
Tiếng rì rầm hoang dã
Cứ như là trong mơ

Đường quanh co khúc khuỷu
Giữa rừng thông bạt ngàn
Nơi thiên đường sinh thái
Gieo vào hồn miên man

Nơi khu vườn tượng gỗ
Văn hoá người đồng bào
Gợi lên thời quá khứ
Một nỗi niềm nao nao

Chiều Măng Đen mùa hạ
Mà ngỡ thu đang về
Tiết trời luôn dìu dịu
Nơi êm đềm say mê
19/7/2020
Tú Sụn

VUI BUỒN NHA TRANG

Ảnh: Đặng Văn Mỹ


Vốn là ngọc bích của miền Trung
Biển biếc non cao điệp điệp trùng
Khởi sắc huy hoàng từ đổi mới
Lung linh phố thị thuở hoàng cung
Thiên nhiên tự tại mong bình ổn
Lãnh đạo đang tâm phá đến cùng
Cạo trọc lưng đồi xây biệt phủ
Vui buồn lẫn lộn tiếc màu nhung
9/7/2020
Tú Sụn

CHIỀU BUỒN ĐÀ LẠT

Ảnh: Sưu tầm


Anh đến đây chỉ một mình
Không có em gốc thông già rưng nước mắt
Cơn mưa chiều Đà Lạt
đã qua rồi mà vẫn buốt trong tim
Thung lũng tình yêu triền thông im lìm
Ngàn hoa cỏ như đợi chờ hơi ấm
Gió không thổi sao mặt hồ cuộn sóng
Ôi sóng mặt hồ hay sóng cuộn lòng ta
Đà Lạt buồn vì thiếu một loài hoa
Anh mơ ước chẳng bao giờ có được
Trên đồi Cù cỏ xanh mườn mượt
Đơn lẻ mình anh giữa hạnh phúc bao người
Nhặt cánh hoa rơi âu yếm tìm vui
Cố tận hưởng hương vị cao nguyên chiều vừa xuống
Kết bạn với rừng thông chia buồn
Đùa với hồ Xuân Hương cho vơi khao khát
Giữa trời chiều Đà Lạt
Không có em gốc thông già rưng nước mắt
1991
Tú Sụn

VỀ QUÊ

Ảnh: Quang Thư


Sau một đêm thao thức
Giờ rạo rực trên đường
Nơi chôn nhau cắt rún
Có biết bao niềm thương
11/1/2019
Tú Sụn

KHÔNG CÓ MÙA THU

Ảnh: Sưu tầm


Chưa thu mà đã nỡ sang đông
Lụt lội triền miên, nước ngập đồng
Mây xám phất phơ tìm nắng hạ
Gió se lơ láo trốn mưa dông
Môi trường ô nhiễm thành thay đổi
Khí hậu thất thường mãi nhọc công
Trái đất này chưa luôn bảo vệ
Để rồi cuộc sống có như không
1/1/2019
Tú Sụn

NỖI ĐAU SƠN TRÀ

Ảnh: Sưu tầm


Sơn Trà, hòn ngọc của miền Trung
Bên biển quanh năm sóng trập trùng
Bình minh ngả bóng ngang thành phố
Với bao chiến tích mãi vang lừng

Hố chôn tập thể ngàn quân giặc
Là đồi hài cốt Pháp đặt tên
Lịch sử hào hùng còn lưu mãi
Sơn Trà anh dũng đã làm nên

Chiến tranh ròng rã bao ác liệt
Xới cày, đồn bốt, thuốc khai quang
Cỏ cây, muôn thú cảnh điêu tàn
Nguồn nước ngọt khô cằn, cạn kiệt

Vết thương ai oán mới vừa lành
Cỏ cây hoa lá mới kịp xanh
Mừng vui chưa thỏa như mong đợi
Thì đã đang tâm phá tanh bành

Bê tông cốt thép trăm biệt thự
Mỗi người một khoảnh nó chia nhau
Đội lốt kinh doanh làm du lịch
Bất kể bao lời than khổ đau

Sơn Trà lá phổi xanh Đà Nẵng
Hòn ngọc lung linh giữa càn khôn
Thắng cảnh thiên nhiên phải bảo tồn
Chớ có đem ra mà chia chác
13/5/2018
Tú Sụn