ANH HÙNG NGUYỄN VĂN TRỖI

Ảnh: Sưu tầm


Là dân đất nước Việt hào hùng
Khí phách cương cường bởi hiếu, trung*
Đứng trước quân thù luôn bất khuất
Kề bên họng súng vẫn kiên trung
Vang lời đanh thép khinh khi giặc
Lớn tiếng hùng hồn trọng thuỷ chung
Khí chất anh hùng là thế đấy
Muôn đời anh Trỗi, mãi tôn sùng
27/7/2020
Tú Sụn
* Hiếu, trung: là hai trong bốn đức tính cao quý của con người.

CĂM HỜN

Ảnh: Đồng đội


Mười bốn tháng ba năm tám tám
Giặc Tàu nuốt sạch “tốt” sạch “vàng”
Chúng mưu đồ rắp tâm thảm sát
Cướp Gạc Ma, khốn nạn, hung tàn

Chúng xâm phạm chủ quyền trắng trợn
Vũ khí tấn công, pháo tầm xa
Chúng ngang nhiên đem ra sử dụng
Đoạt mạng sáu tư chiến sĩ ta

Bất chấp luôn thông lệ quốc tế
Ngăn cản tàu cứu hộ nạn nhân
Căm hờn này muôn đời sâu sắc
Lũ tham tàn, bành trướng vong thân

Chính đây là một vụ thảm sát
Lính công binh không thể đối đầu
Lấy màu máu ra mà chiến đấu
Cho mai sau con cháu hiểu sâu

Máu chiến sĩ đỏ tươi ngọn sóng
Nơi đất liền nước mắt thành dòng
Thù cướp nước âm thầm cay đắng
Chữ vàng, bốn tốt, phải đành lòng

Giờ Gạc Ma đất ta địch ở
Ngậm căm hờn chưa thể đấu tranh
Hãy đợi đấy! Bọn quân xâm lược
Sẽ có ngày phải trả máu tanh
8/7/2020
Tú Sụn
P/s: Viết nhân ngày đến thăm khu tưởng niệm chiến sĩ Gạc Ma ở Cam Lâm, Khánh Hoà.

CẢM NHẬN VỀ NGÀY 27/7

Ảnh: Sưu tầm


Hằng năm cứ đến vào những ngày này
Trong lòng trào dâng lên niềm thương tiếc
Hình ảnh các anh trở thành bất diệt
Ở những con người còn có lương tri
Đối với các anh, tôn kính yêu vì
Và mắc nợ đến muôn đời mãi mãi
Máu xương, mồ hôi chiến trường bỏ lại
Để có ngày đất nước như hôm nay
Cả hai miền chung một sắc cờ bay
Thu non nước đã đưa về một mối
Kết thúc chiến tranh, hoàn toàn thắng lợi
Trang sử hào hùng tô đẹp non sông
Những người chiến binh là những bông hồng
Riêng các anh thành thương binh liệt sĩ
Đất nước ta từ nay thêm hùng vĩ
Dân tộc ta thêm ý chí quật cường
Việt Nam ta một đất nước phi thường
Trăm trận chiến đều là trăm trận thắng
Có một điều, đối với người may mắn
Không hy sinh, không thương tích lần nào
Nhưng chiến trường sinh tử đã ra vào
Gian lao, sốt rét rừng nhiều di chứng
Giá lạnh, nóng hầm, thiếu ăn, chịu đựng
Không thương binh nhưng sức khoẻ suy tàn
Nếm mật nằm gai gian khổ vô vàng
Đó là những người hùng của dân tộc
Cống hiến công lao, dù không mưa móc
Nhưng chớ lãng quên thành kẻ tủi thân
Hầu hết giờ đây trở lại làm dân
Sống lam lũ, bị đè đầu cưỡi cổ
Thực tế vậy, rất nhiều người cực khổ
Ước mong rằng Chính phủ chút quan tâm
Cảm nhận này là chính xác, không nhầm
Cần đạt được để niềm tin tồn tại
25/7/2020
Tú Sụn

TÂM TƯ VỀ ĐỒNG ĐỘI

Ảnh: Của đồng đội


Trở về từ mặt trận
Với nhiều tấm huân chương
Làm công dân bình dị
Hoà chung với đời thường

Làm người dân chân chất
Không công thần kiêu căng
Không đòi hỏi chế độ
Không xeo nạy công bằng

Phục viên nhận một cục
Nên giờ không có lương
Nên kiếm ăn lam lũ
Nên một nắng hai sương

Cả một thời trai trẻ
Xông pha nơi tuyến đầu
Mang trong mình bệnh tật
Nên giờ hay ốm đau

Đồng đội tôi thế đấy
Không tư lợi cho mình
Chỉ tự hào thoả mãn
Trở thành cựu chiến binh

Mỗi lần dự gặp mặt
Là hăng hái, râm ran
Vẻ mặt vui như tết
Cụng ly và hát vang
25/7/2020
Tú Sụn

LÍNH BÁO VỤ

Ảnh: Sưu tầm


Xuất thân từ đồng ruộng
Vào bộ đội thông tin
Trai tân chưa bóc nhãn
Mọi thứ vẫn còn rin

Do yêu cầu nhiệm vụ
Được tổ chức phân công
Trở thành lính báo vụ
Là hết thời long nhong

Mài đũng quần một chỗ
Tích tích tích tà tà
Thu phát tín hiệu moóc
Thành công văn dịch ra

Lính báo vụ không cực
Như đám lính đường dây
Nhưng mà khó quá khó
Phải học đêm học ngày

Tai thì luôn ù đặc
Đít thì luôn nóng ran
Tích tích tà tà tích
Công văn đi rộn ràng

Có một chút sơ ý
Là nội dung truyền sai
Phải trả giá rất đắt
Sẽ bị hạn tam tai

Lính báo vụ luôn thiệt
Toàn đực rựa với nhau
Nên người yêu không có
Vì chẳng được đi đâu

Lính báo vụ thế đấy
Cùng chung nhau một lòng
Cùng hoàn thành nhiệm vụ
Cùng nhau lập chiến công

Tin vui từ mặt trận
Địch bị đánh tan tành
Có công lính báo vụ
Góp phần diệt giặc nhanh
25/7/1979
Tú Sụn

LIỆT SỸ VÔ DANH?

Ảnh: Sưu tầm


Anh ngã xuống tít ngoài mặt trận
Linh hồn anh lởn vởn trần gian
Hài cốt anh mất còn ai biết
Có nấm mồ đặt tại nghĩa trang

Người ta ghi rõ trên bia mộ
Màu đỏ tươi: liệt sỹ vô danh
Cha mẹ sinh có tên có tuổi
Mà vô danh, nói vậy sao đành?

Anh xả thân bảo vệ Tổ quốc
Nắm xương tàn còn ở trong rừng
Dưới mộ bia là xương động vật
Uất nghẹn, hồn đau, nuốt lệ rưng

Quá đắng cay cho dù đã khuất
Không nấm mồ lạnh lẽo hồn ma
Đồng đội anh cố công tìm kiếm
Xương tan rồi nào kiếm có ra

Xin phép anh được xây mộ gió
Trên tấm bia tên tuổi rõ ràng
Anh linh thiêng hãy về nơi đó
Tạm cư thôi nhưng được đàng hoàng

Xin phép anh ghi là: chưa rõ
Vì trong mồ xương cốt của anh
Cha mẹ sinh có tên có tuổi
Không thể là liệt sỹ vô danh
25/7/2020
Tú Sụn

ĐỘI QUÂN TÓC DÀI*

Ảnh: Sưu tầm, minh hoạ


(Thơ vui)

Lính IK01
Như bà chúa tổng đài
Con cưng đại đội một
Là đội quân tóc dài

Em nào cũng trắng múp
Em nào cũng măng tơ
Đám trai cứ thậm thụt
Nhưng chỉ có mà mơ

Gọi không một không một
Nghe rõ tiếng tân binh
Cười khúc kha khúc khích
Ấy thế rồi làm thinh

Em nào cũng tinh tướng
Xin cắm phít không cho
Chỉ sĩ quan, thủ trưởng
Làm nhiệm vụ phải lo

Tìm hiểu ra mới biết
Lý do là thế này
Tân binh chỉ cưa kéo
Nên sợ cháy đường dây

Lính IK01
Xinh như những bông hoa
Á khôi tiểu đoàn một
Chỉ làm việc theo ca

Lính IK01
Thời bảy lăm-tám hai
Sỹ quan tán mới đổ
Tội mấy thằng con trai

Lính IK01
Em nào cũng dễ thương
Nhưng kỷ luật quân đội
Tân binh cấm yêu đương
24/7/2020
Tú Sụn
* Thơ vui, nhớ lại thời 1975 mới về Trung đoàn 575.

LÍNH ĐƯỜNG DÂY*

Ảnh: Của đồng đội


Đường dây đi qua suối
Đường dây xuyên băng rừng
Đường dây ra mặt trận
Đường dây truyền ra bưng

Không kể mưa hay nắng
Không kể đêm hay ngày
Không kể “giặc” muỗi, vắt
Không kể địch phục, vây

Các anh luôn dũng cảm
Quyết bảo vệ đường dây
“Mạch máu” phải thông suốt
Niềm vui được đong đầy

Thông tin bị gián đoạn
Các anh đi xuyên đêm
Tìm nguyên nhân khắc phục
Ôi! Chân cứng đá mềm

Khi vào trận địa vắt
Áo lót chuyển màu hồng
Chiến đấu cùng “giặc” vắt
Máu tuôn chảy ròng ròng

Bọn “giặc” muỗi thường trực
Tấn công lén vô chừng
Chiến đấu cùng “giặc” muỗi
Lên cơn sốt phừng phừng

Rồi nhiều hôm đi lạc
Phải ngủ lại giữa rừng
Có màn trời chiếu đất
Trọn giấc rồi hành quân

Là người lính đường dây
Không đêm ngày mưa nắng
Tự hào lính đường dây
Đã góp phần chiến thắng
24/7/2020
Tú Sụn
* Viết theo lời kể lại của đồng đội Đặng Văn Mỹ.

CHIỀU NGHĨA TRANG

Ảnh: Sưu tầm


Nắng buông xuống chiều nghĩa trang trầm mặc
Gió hiu hiu đưa phảng phất mùi hương
Chiều nghĩa trang dâng nỗi nhớ niềm thương
Bao đồng đội đã nằm đây vĩnh viễn
Bao cái tên khắc trên bia hiển hiện
Và bao tấm bia chưa khắc tên gì
Ngự dưới trời trong cảnh vật uy nghi
Chính tất cả cách anh là liệt sĩ
Rời chiến trường trở về đây an nghỉ
Vẫn chính quy xếp thẳng lối thẳng hàng
Đã hy sinh cho Tổ quốc vinh quang
Đã hy sinh cho nước nhà thống nhất
Qua cuộc chiến tranh kẻ còn người mất
Nỗi đau buồn người ở lại thê lương
Các anh nằm đây dãi nắng dầm sương
Nơi hoành tráng nhưng chứa nhiều đau đớn
Góc nào đó như có hồn lởn vởn
Hồn thanh niên, hồn trai trẻ tang bồng
Chí anh hùng dâng cho cả núi sông
Lòng anh dũng trơ gan cùng tuế nguyệt
Trang sử hồng chính tay các anh viết
Bằng máu xương, bằng cả tuổi thanh xuân
Dòng thời gian chu chuyển mãi không ngừng
Thì nơi đây vạn nấm mồ vĩnh cửu
Vạn cái chết, vạn linh hồn hiện hữu
Cho mai sau noi lấy để làm gương
Đánh giặc là không thể tiếc máu xương
Không hèn nhát, phải xả thân giữ nước
Chiều nghĩa trang, ngàn cỏ cây xanh mướt
Ngàn hương hoa, ngàn lời niệm hàm ơn
Oán giặc thù trào dâng nỗi căm hờn
Gây tang tóc cho người dân nước Việt
30/4/2018
Tú Sụn

VẾT ĐAU CHIẾN TRANH

Ảnh: Sưu tầm


Một đời lính trận mạc
Luôn đối diện hiểm nguy
Dưới mưa bom lửa đạn
Thì cũng không là gì

Những trận địch phục kích
Vì yếu tố bất ngờ
Thương vong không tránh khỏi
Còn vết đau đến giờ

Những lần đi truy quét
Băng bãi mìn hố chông
Mất chân là cái chắc
Nhưng vẫn không sờn lòng

Vào trận chiến ác liệt
Với quyết tâm diệt thù
Không một phút nao núng
Trước lửa đạn mịt mù

Khi chiến tranh kết thúc
Trở lại với đời thường
Vết đau vẫn còn đó
Vết đau của chiến trường

Lúc trở trời trái gió
Vết đau lại ùa về
Đến tuổi già sức yếu
Vết đau hành lê thê

Nhưng vết đau cỡ đó
Chưa một lần than van
Đau vết đau khác nữa
Ở nghĩa trang thành hàng

Với vết đau muôn thuở
Không bao giờ nguôi ngoai
Là khi có đồng đội
Đã nhắm mắt xuôi tay

Thương người lính còn sống
Đau vết đau miên man
Bởi cái tình đồng đội
Quý hơn cả bạc vàng
30/4/2017
Tú sụn