PHẬT DẠY

Ảnh: Sưu tầm


PHẬT DẠY
Cõi tạm này đây khổ chất chồng
Nguyện cầu tu tập đặng hanh thông
Từ bi nhân hậu luôn thanh tịnh
Đức độ bao dung ắt ấm nồng
Giảm bớt tham sân si Phật dạy
Tăng thêm nhẫn hỉ xả lòng mong
Chúng sinh phổ độ hằng ghi khắc
Ý thiện tâm hiền tránh viễn vông
23/12/2022
Tú Sụn

CHUYỆN THUỞ NÀO (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


CHUYỆN THUỞ NÀO

Dõi mắt đằng xa tủi nghẹn ngào
Con thuyền nhỏ nhắn dạo bờ ao
Nhìn con sóng vỗ theo dòng chảy
Hỏi mái chèo ai lạc ngõ vào
Thiếu nữ tay chèo đêm đỏ rực
Trên trời ánh nguyệt đã dần cao
Lòng tơ tưởng nhớ về nơi cũ
Vẫn đó còn đây chuyện thuở nào
19.12.2022
Thơ: Giang Hoa

Hoạ bài thơ CHUYỆN THUỞ NÀO của Giang Hoa

CHUYỆN THUỞ NÀO
Thuở ấy tình yêu thắm ngọt ngào
Thường hay hò hẹn chốn cầu ao
Trăng thanh ấm áp quen nơi đến
Gió mát hân hoan rõ lối vào
Chẳng đạt hoa thơm từng giận dỗi
Chưa thành trái ngọt đã làm cao
Trái ngang duyên nợ đành xa cách
Dĩ vãng vẹn nguyên có biết nào?
22/12/2022
Tú Sụn

LÀM CON

  • Ảnh: Tự chụp


LÀM CON
Làm con thì phải thảo hiền
Thờ cha kính mẹ lời nguyền ngàn xưa
Cho dù khó nhọc sớm trưa
Phận con chớ có sống thừa nhục thay
Anh em con cháu chung tay
Phụng dưỡng thành kính mảy may than phiền
Mẹ cha là Phật là Tiên
Là pho báu vật thiêng liêng cả đời
Điều này nhớ lấy người ơi
Cớ sao lại phú cho trời mà cam
Có ai trên khắp cõi phàm
Trách nhiệm không gánh lương tâm tồi tàn
Miếng cơm viên thuốc chẳng màng
Buồn vui giấc ngủ lại càng ngó lơ
Cả khi trọng bệnh thờ ơ
Cả khi hấp hối làm ngơ mà đành
Công lao dưỡng dục sinh thành
Té ra vô ích tan tành vì đâu!?
3/12/2022
Tú Sụn

MUỘN MẰN

 

Ảnh: Tự chụp


MUỘN MẰN
Lúc sống vô tâm chẳng có nghì
Chết rồi lăn lóc khóc mà chi
Chăm nom phụng dưỡng đâu có lúc
Sẻ ngọt chia bùi được mấy khi?
Dẫn tới trớ trêu lòng dối trá
Bày ra giả tạo cảnh lâm li
Thế nhân khinh bỉ loài hèn hạ
Nhục nhã làm con chửa ích gì
10/12/2022
Tú Sụn

THƯƠNG MẸ

Ảnh: Tự chụp


THƯƠNG MẸ
Đúng vào ngày giỗ Cha
Không thấy Mẹ đâu cả
Chúng con ghé qua nhà
Thấy Mẹ nằm mệt lả

Thân thể nhiều vết bầm
Đầu giường có cây gậy
Cơm, cá thiu không hâm
Cơ sự là như vậy

Té ra Mẹ đói cơm
Nên sức khoẻ suy sụp
Thiếu ăn uống, chăm nom
Lấy đâu mà không cụp

Trên đó họ linh đình
Con, dâu, cháu xì xụp
Dưới này Mẹ một mình
Không chút gì để húp

Đúng vào ngày giỗ chồng
Không đứa nào dòm ngó
Nằm chèo queo mà trông
Một thân sầu vò võ

Nhìn Mẹ mà rưng rưng
Cớ sao Mẹ vô phúc
Oán những ai quay lưng
Bất hiếu có thấy nhục?

Đi kể công nuôi Mẹ
Mà nuôi như thế a?
Người khác nuôi, hậm hoẹ
Nói đến là bất hoà

Vừa cho ăn tô bún
Mẹ tỉnh táo hẳn ra
Ngồi dậy thả chân xuống
Niềm vui con vỡ oà

Quyết định chở Mẹ đi
Về với con chăm sóc
Thì bị nói rằn ri
Ức mà đến phát khóc

Bây giờ Mẹ đi xa
Biết ai có ân hận
Không phụng dưỡng Mẹ già
Không làm tròn bổn phận…
12/12/2022

Tú Sụn

 

MIỀN HOANG MẠC

Ảnh: Sưu tầm


MIỀN HOANG MẠC
Cỏ và hoa xinh tươi
Không dấu chân người
Nơi đó…
Vùng cấm địa
Bí ẩn hoang sơ
Lung linh huyền ảo
Vĩnh viễn thiêng liêng
Miền hoang mạc
Nơi đó…
Thú dữ ngủ yên
Không lối mòn
Quanh năm râm mát
Yên lành
Ngát hương
Nơi đó…
Thiên đường
Miền cực lạc
Hoang mạc nguyên sơ
Vùng cấm địa
Anh
Duy nhất
Diễm phúc ngọt ngào
Em trao
Tấm vé thông hành
Về miền cực lạc
Tình yêu
Em và anh.
11/12/2012
Tú Sụn

VÔ NHÂN BẤT HIẾU

Ảnh: Sưu tầm


VÔ NHÂN BẤT HIẾU
Sinh thành dưỡng dục để mà chi
Mẹ sắp quy tiên chẳng đoái gì
Đâu có đi về nhằm báo hiếu
Chẳng hề thăm hỏi trước lâm nguy
Vô nhân thất đức không còn nghĩa
Bất hiếu làm ngơ đếch có nghì
Phải đạo ai dè nào thuận thảo
Người đời khinh miệt quá sân si
3/12/2022
Tú Sụn

LẬP LỜ

Ảnh: Sưu tầm


LẬP LỜ
Hình bóng thương yêu mãi để thờ
Khói nhang nghi ngút lặng như tờ
Hoa xinh/réo gọi/thường cân nhắc
Mời mọc/hương nồng/chỉ ngó lơ
Đau đớn triền miên cần hoá giải
Sầu bi cay đắng sống nương nhờ
Cuối đời lận đận cùng duyên phận
Lắm mối công dung… chỉ lập lờ
2/12/2022
Tú Sụn

MÃI VẬT VỜ

Ảnh: Sưu tầm


MÃI VẬT VỜ
Người đã đi rồi gió phất phơ
Để cho dáng liễu rõ bơ phờ
Cuộc đời được mất tuỳ may rủi
Sự việc xảy ra đến bất ngờ
Sương phủ đồi hoang/chiều quạnh quẽ
Mai hiu hắt/nắng trải đồng tơ
“Buồn trông cửa bể”* lòng đau thắt
Thả bước lang thang mãi vật vờ
2/12/2022
Tú Sụn
* Trích trong Truyện Kiều của tác giả Nguyễn Du.

TÌNH KHÔNG BỜ BẾN

Ảnh: Sưu tầm


TÌNH KHÔNG BỜ BẾN
Đau đáu về người một giấc mơ
Lòng như hoá đá tự bao giờ
Mây lờ lững/nhớ mùa Thu cũ
Thương tiết Xuân xưa/núi hững hờ
Thân đã an yên miền lạnh giá
Hồn chưa tự tại chốn hoang sơ
Dẫu rằng cách biệt không còn gặp
Vẫn trọn tình yêu chẳng bến bờ
2/12/2022
Tú Sụn