NGHẼN THƠ (hoạ thơ)

Ảnh: Giang Hoa


ĐỂ THƠ

Xuân này vãn cảnh muốn đề thơ
Thi sĩ tìm câu cứ thẫn thờ
Cắn bút ngơ ngàng chưa thoát ý
Trong đầu bí rị chữ thì trơ
Mồng 5 âm lịch
Thơ: Giang Hoa

Hoạ bài ĐỀ THƠ của Giang Hoa

NGHẼN THƠ
Hương tóc màu hoa gợi ý thơ
Nàng xuân kiều diễm mãi tôn thờ
Cớ sao nắn nót không ra ý
Từ ngọt vần xuôi lại cứ trơ
8/2/2022
Tú Sụn

XUÂN VẪN CÒN THU

Ảnh: Sưu tầm


XUÂN VẪN CÒN THU
Hương Xuân hoà quyện áng sương mù
Đào thắm mai vàng lẫn sắc thu
Suối nước lung linh bờ cỏ úa
Trời mây bảng lảng dáng trăng lu
Nơi này mãi thấy triều dâng dội
Chốn ấy như nghe gió lướt vù
Lẫn lộn vui buồn ngày tết đến
Tưng bừng nhộn nhịp vẫn âm u
5/2/2022
Tú Sụn

GIẤC MƠ XUÂN (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


GIẤC MƠ XUÂN
Trúc xinh ngã dáng… nghiêng gầy
Trời xanh loang toả… sắc mây ửng vàng
Sông hồ sóng gợn lăn tăn
Mưa xuân đơm nhẹ… nụ măng đầu mùa
Én chao liệng cánh vui đùa
Ta mơ giấc mộng… một mùa xuân xanh
12.01.2022
Thơ: Giang Hoa

Hoạ bài GIẤC MƠ XUÂN của Giang Hoa

GIẤC MƠ XUÂN
Trong mơ thấy dáng em gầy
Thấy trời xuân tím thấy mây héo vàng
Chắc là ở chốn thiên đàng
Có đâu sông nước mây ngàn ánh trăng
Có đâu sóng biển lăn tăn
Thấy đâu tre trúc trổ măng trái mùa
Thấy đâu én lượn bướm đùa
Giậc mình tỉnh giấc đúng mùa xuân xanh
…..
Phòng loan chỉ một mình anh
…..
13/1/2022
Tú Sụn

TÌNH MÃI ĐẸP (hoạ thơ)

Anh: Của nhà

Hoạ bài vịnh “TÌNH MÃI ĐẸP” của Trương Quang Thọ

TÌNH MÃI ĐẸP
Cách xa biền biệt chỉ là mơ
Hiển hiện còn đây chửa xoá mờ
Ấm áp nhớ thương thường ngóng đợi
Nồng nàn nuối tiếc mãi than hờ*
Mân mê suốt buổi đồ di vật
Ngắm nghía hằng đêm bức ảnh thờ
Dẫu có âm dương đành cách trở
Là tình mãi đẹp một nàng thơ
25/1/2022
Tú Sụn
* Hờ: là khóc. Vd: hờ vợ, hờ mẹ, hờ cha…

TÌNH MÃI ĐẸP
Gió lạnh canh dài thỏa mộng mơ
Đêm hoang khắp nẻo sóng xô bờ
Người đi phút đợi lưu dòng chữ
Kẻ đứng giây chờ khảm khúc thơ
Hạnh phúc bao ngày luôn khắc đậm
Duyên tình mấy buổi chẳng phai mờ
Kề vai ngắm cảnh màu hoa nhớ
Áp má nhìn trăng đẹp lắm cơ
Thơ và ảnh
THÁI QUANG QUYỀN
28/11-2021
********
Vịnh ” TÌNH MÃI ĐẸP”-(Thơ Thái Quang Quyền)
Xong rồi ngẫm lại ngỡ trong mơ
Thế thái nhân tình chỉ bóng mờ
Nán đợi bao điều còn khuất tất
Chờ xem cõi thực vẫn ơ hờ
Bao mùa gió bấc ngồi than thĩ
Mấy độ đông qua cứ thẩn thờ
Ngắm cảnh hoài mong rồi cũng chán
Lưu trong ký ức mỗi vần thơ !…
Quảng Ngãi,28-11-2021
Trương Quang Thọ

TIẾC HOÀI NGÀN NĂM

Ảnh: Sưu tầm


TIẾC HOÀI NGÀN NĂM
Buồn cho duyên phận không thành
Mộng mơ, ước vọng tròng trành vì đâu
Trải qua biến cố lòng đau
Triền miên dịch bệnh cách nhau cũng là
Nỗi lòng niềm khát phôi pha
Bao nhiêu thầm kín dần xa bến bờ
Khói sương trùng điệp che mờ
Bước chân lạc lối đến giờ mới hay
Ngoảnh đầu nhìn lại mà cay
Ván thành thuyền rõ tiếc hoài ngàn năm
11/1/2022
Tú Sụn

VỀ MÁI TRANH XƯA (hoạ thơ)

Ảnh: Kim Nguyen Van


VỀ MÁI TRANH XƯA…
(Lưỡng đầu xà Thuận nghịch độc)

Chiều xinh nắng đẹp nắng xinh chiều
Tiêu quyện sáo hoà sáo quyện tiêu
Gió lộng vờn mây vờn lộng gió
Triều dâng đẩy sóng đẩy dâng triều
Tẩu bôn hoài mãi hoài bôn tẩu
Phiêu lãng chỉ rồi chỉ lãng phiêu
Gối mỏi ta về ta mỏi gối
Liêu buồn cảnh vắng cảnh buồn liêu

* Đọc xuôi hay đọc ngược từ phải sang trái cũng chỉ một bài.

Hoạ bài VỀ MÁI TRANH XƯA của Kim Nguyen Van-hoạ nguyên vận

VỀ MÁI TRANH XƯA
(Lưỡng đầu xà Thuận nghịch độc)*

Chiều buồn vắng vẻ vắng buồn chiều
Tiêu vẳng cứ hoài cứ vẳng tiêu
Gió lặng trời trong trời lặng gió
Triều lên biển động biển lên triều
Ngược xuôi từng đã từng xuôi ngược
Phiêu dạt hết rồi hết dạt phiêu
Mệt mỏi bao ngày bao mỏi mệt
Liêu cô chốn cũ chốn cô liêu
12/1/2021
Tú Sụn
* Đọc xuôi hay đọc ngược từ phải sang trái cũng chỉ một bài.

MƠ ƯỚC (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


MƠ DUYÊN
(Họa thơ Hoang Dung)
Khí lạnh đêm nay đến nữa rồi
Giữa mùa đông giá khổ đời tôi
Chắp tay vái bão mau qua đợt
Tấn cửa chờ mưa sớm hết thời
Ngày đã nao lòng cơn gió rét
Tối còn não ruột cảnh tim côi
Nô-en sắp tới con cầu nguyện
Mộng ước xuân này sẽ đẹp đôi
Huỳnh Thâm
18/12/2017
………..
TUỔI NÀO
Đông phong chẳng hẹn cũng về rồi
Lạnh lẽo cô phòng một bóng tôi
Cầu nguyện ngàn lần chưa gặp số
Khẩn xin trăm lượt vẫn thua thời
Môi khô nhạt nhẽo thân sầu quạnh
Lệ tủi âm thầm kiếp sống côi
Cứ Giáng Sinh qua là tết lại
Bao giờ đến tuổi mộng tròn đôi?
Hoang Dung

Hoạ bài TUỔI NÀO của Hoang Dung-hoạ nguyên vận

MƠ ƯỚC
Thấm thoắt bao Đông quạnh quẽ rồi
Buồng đào hiu hắt chỉ mình tôi
Hương nồng nhuỵ ngát không còn mãi
Sắc thắm hoa tươi chỉ một thời
Lối mộng lu mờ luôn tẻ nhạt
Đường tình trắc trở mãi sầu côi
Xuân qua mấy bận tàn mơ ước
Biết đến bao giờ gặp xứng đôi
20/12/2021
Tú Sụn

BÓNG XUÂN (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


THOÁNG BÓNG XUÂN
Khẽ lạnh Sài Gòn mấy bữa nay
Người đi hối hả áo thêm dày
Ngang trời gió sớm hiu hiu thổi
Khắp phố mưa chiều lả tả bay
Chợt thấy màu hoa bên cửa gợi
Vừa nghe sắc cỏ dưới chân bày
Đông còn ẩn hiện quanh mình nhỉ
Thoáng bóng xuân hồng đã vẫy tay.
Nguyen Thi Minh

————————
Hoạ bài THOÁNG BÓNG XUÂN của Nguyễn Thị Minh-hoạ nguyên vận

BÓNG XUÂN
Bầu trời quang quẻ mấy hôm nay
Mặt đất xanh non lớp cỏ dày
Nhạt nắng chung chiêng nghiêng ngã trải
Mù sương lãng đãng vật vờ bay
Nụ non lú nhú âm thầm đợi
Chồi nõn nhăm nhe chuẩn bị bày
Đông mãn dùng dằng còn lững thững
Bóng Xuân lồ lộ với tầm tay
20/12/2021
Tú Sụn

———————-
Em họa bài với chị
Bài họa
ĐÔNG VỀ NHỚ MẸ
Cây vừng trước cửa suốt hôm nay
Sắc đổi vàng hoe lá rụng dày
Phảng phất thềm bên mờ bụi cuộn
Chờn vờn ngõ cạnh nhạt sương bay
Đêm khuya giá buốt lòng thầm hỏi
Sáng muộn hanh hao dạ tỏ bày
Có phải quê nhà trông miệt ấy ?
Thương hoài dáng mẹ ấm vòng tay.
Hoang Chau Cach Cach

————————
Chị ơi, em họa bài chị …
THƯƠNG …
Bão lộng đông còn xứ Bắc nay
Mù sương đất mẹ vẫn đan dày
Miền quê vất vả rau lìa vứt
Ngõ phố tơi bời quả ném bay
Bởi dịch làng trên không dám mở
Vì ôn xóm dưới chẳng nên bày
Làm ra của cải nào giao được
Ế ẩm hàng tồn phải trắng tay
PhuongHa Nguyen
———————
GÓP BÚT CÙNG BẰNG HỮU

Áp thấp Sài Gòn trước đến nay
Chưa tường tỏ rõ để phô bày
Miền Trung khắc nghiệt mưa và nắng
Khác hẳn trời Nam khí hậu này
Cửa sổ nhà ai đang khép kín
Đầu đường áo rét lại giăng đầy
Đông mùa ẩm độ cao dần mãi
Tết đến môi thâm tím tái hoài !…
Quảng Ngãi, 19-12-2021
Trương Quang Thọ

MỘT TRỜI NHỚ THƯƠNG

 


MỘT TRỜI NHỚ THƯƠNG
Ngày độc lập mình còn tuổi trẻ
Rời quê hương vui vẻ lên đường
Dãi dầu khói bụi gió sương
Mang màu áo lính mến thương thuở nào

Yêu Tổ quốc dâng trào khí thế
Yêu đồng bào không kể gian lao
Ba lô khẩu súng được trao
Dép cao su chọn tự hào bước chân

Đời bộ đội phong trần rèn luyện
Vì nhân dân lòng nguyện hy sinh
Quyết tâm thành thục đao binh
Sẵn sàng bảo vệ vẹn hình non sông

Đạt như mong da màu chiến sỹ
Khoát ba lô đơn vị nhận về
Mỗi người một ngả xa quê
Chia tay bịn rịn mà tê tái lòng

Cùng dưới sắc cờ hồng phấn đấu
Nhiệm vụ luôn nung nấu hoàn thành
Tây Nam đe doạ chiến tranh
Em cùng đồng đội lại hành quân sang

Giặc tàn ác đánh tràn biên giới
Quyết xông pha thắng lợi vang lừng
Chân son lội suối băng rừng
Gian truân một thuở chưa từng kinh qua

Niềm hy vọng thiết tha sôi sục
Lập chiến công đánh gục quân thù
Rừng nơi đất bạn về thu
Đạn bom cày xới mịt mù tang thương

Bao gian khổ chiến trường ác liệt
Em xứng danh hào kiệt nữ nhi
Trải qua hết tuổi xuân thì
Nét son dáng ngọc mất đi ít nhiều

Dù gian khó mỗi chiều em vẫn
Dành cho nhau cảm nhận tình thâm
Vừa yêu vừa bạn ngấm ngầm
Vừa là đồng đội âm thầm trao thương

Cánh thư tận chiến trường em gởi
Anh hàng tuần ngời ngợi mắt mong
Niềm yêu cháy bỏng trong lòng
Đọc rồi đọc nữa lưng tròng em ơi

Thương em ở mãi nơi bom đạn
Thân liễu mà dày dạn gió sương
Hiểm nguy dũng cảm từng vươn
Vì dân vì nước can trường xông pha

Em vẫn cất lời ca tiếng hát
Cho tình yêu dào dạt êm đềm
Mong sao chân cứng đá mềm
Vượt qua giông bão và thêm nồng nàn

Nghe em sốt mắt vàng da tái
Nơi tuyến đầu xa ngái anh đau
Hai đầu Tổ quốc cách nhau
Nên anh chỉ biết u sầu thương em

Biên giới xa hằng đêm anh vẫn
Ngóng về em lẩn thẩn không yên
Em ơi hai đứa hai miền
Chúng mình chỉ biết ưu phiền mà thôi

Thương em quá rã rời tâm trí
Hình dung em lòng nghĩ mà buồn
Lạnh căm gió bấc mưa phùn
Nóng ran trong dạ vẫn luôn đêm ngày

Men vừa ủ đã say ngây ngất
Rượu vừa nâng chưa nhắp đã lâng
Ước gì con tạo xoay vần
Chúng mình hai đứa được gần bên nhau

Cuộc đời đã thắm màu ước vọng
Chiến trường K giải phóng toàn miền
Người dân chào đó bình yên
Em cùng đồng đội đoàn viên trở về

Rời trận tuyến cận kề sinh tử
Một quảng đời lịch sử vẻ vang
Đến ngày cuộc sống thanh nhàn
Hoà bình thống nhất yên an vui mừng

Khắp trời đất nên xuân trở lại
Thắm vườn hoa cây trái sum sê
Miền xa anh được trở về
Cùng em thực hiện lời thề năm xưa

Sáu năm ấy là vừa em nhỉ
Mà giống như thế kỷ không bằng
Đã qua vướng bận khó khăn
Giờ mình cùng ngắm vầng trăng đêm rằm

Bù đắp lại bao năm cách trở
Ta yêu nhau muôn thuở nghe em
Đã nồng giờ lại nồng thêm
Đã say giờ phải say mèm không thôi

Mình hai đứa đẹp đôi em ạ
Nghĩa vợ chồng êm ả một đời
Hết thời lận đận chơi vơi
Vuông tròn hạnh phúc tuyệt vời không phai

Sinh hai đứa con trai tuấn tú
Xây cuộc đời no đủ khang trang
Tương lai xán lạn huy hoàng
Em ơi thực sự vô vàn thoả mong

Bên nhau thuận vợ chồng một ý
Như hai người tri kỷ chung nhà
Phong lan luôn thắm màu hoa
Phòng loan ấm áp luôn là tiếc xuân

Qua bạo bệnh vui mừng khôn xiết*
Gắng hoàn thành bao việc cần làm
Việc nhà, việc nước em kham
Chịu thương chịu khó đảm đang chu toàn

Thương em quá và càng mến phục
Rồi đúng ngày đến lúc nghỉ hưu
Tính em mẫn cán tối ưu
Bạn bè đồng nghiệp đã lưu luyến nhiều

Nghỉ hưu trước nên điều mong đợi
Là anh về bên “đội” của em
Bốn năm mơ ước khát thèm
Anh xong nhiệm vụ, bên em vui cùng

Coi như được trùng phùng thật sự
Cầm tay nhau gìn giữ mái thương
Công danh chẳng chút vấn vương
Gia đình thoả nguyện trăm đường vui tươi

Thế là đã mười mươi trọn vẹn
Đi khắp miền ước hẹn lâu nay
Hân hoan chung bước kề vai
Bà con thân quyến miệt mài thăm chơi

Nhiệt tình đến nhiều nơi gặp gỡ
Cùng bạn bè từ thuở hàn vi
Giao lưu đồng đội cố tri
Sẻ chia thân mật yêu vì cùng nhau

Yêu yêu quá muôn màu cuộc sống
Ngày về già hy vọng chứa chan
Niềm vui tràn ngập vô vàn
Giờ đây chính thức sang trang cuộc đời

Đúng giữa lúc tuyệt vời vô hạn
Gặp không may bệnh hoạn bủa vây
Thân em ngày một hao gầy
Thuốc thang, bệnh viện trật trầy ba năm

Bước qua tuổi sáu lăm thôi đã
Em bỏ anh vội vã về trời
Tột cùng tuyệt vọng, than ôi!
Cha con anh gục, lệ rơi đầm đìa

Sao em nỡ xa lìa trần thế
Cho cả nhà kiệt quệ đau thương
Trên bàn thờ ngút khói hương
Chỉ còn di ảnh, mù sương khắp trời

Bao đồng đội nghẹn lời tiễn biệt
Bao bạn bè khôn xiết xót thương
Người thân quặn thắt đoạn trường
Đồng hương đồng nghiệp vấn vương lệ nhoà

Giữa trời hạ mưa sa gió táp
Một cành hoa gãy rạp cánh tàn
Một trời thu ngập lá vàng
Cả đông giá rét bàng hoàng tiễn em

Nhà giờ tựa bóng đêm bao phủ
Đã mấy năm giấc ngủ không thành
Bỗng nhiên giữa lúc yên lành
Ra đi đột ngột sao đành em ơi

Mình anh sống chơi vơi hiu quạnh
Bên gối chăn giá lạnh vô hồn
Thèm tiếng yêu, khát nụ hôn
Mơ màng, trầm cảm, bồn chồn canh thâu

Từ đây sẽ u sầu trọn kiếp
Vì cháu con sống tiếp ngày buồn
Thế nào, cũng nhớ em luôn
Tôn thờ em mãi mãi muôn đời này

Đành vĩnh biệt đắng cay chất ngất
Lòng đớn đau đã mất em rồi
Bóng em giờ đã xa khơi
Trần gian vang vọng vạn lời yêu em
10/12/2021
Tú Sụn
* Năm 2001 bị ung thư vú đã điều trị khỏi hoàn toàn

VÔ VỌNG (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


ĐÊM VÔ VỌNG

Mắt dõi phương trời tận nẻo tây
Nhìn trăng ẩn dưới vạt sương gầy
Tâm vàng võ đợi con tàu đến
Gió lả lơi cười giễu rặng mây
Nhớ cảnh từ ly chiều ngõ hẹn
Chờ khi tái ngộ buổi xuân vầy
Ga buồn vắng vẻ người không lại
Dạ nghĩ trăm điều cứ bủa vây
09.12.2021
Thơ: Giang Hoa

————————-

Hoạ bài ĐÊM VÔ VỌNG của Giang Hoa-hoạ nguyên vận

VÔ VỌNG
U hoài thổn thức nỗi niềm tây
Vô vọng vẩn vơ bóng héo gầy
Buồn lá úa phơi vàng mặt đất
Đau lòng nẫu trải tím vầng mây
Người về chín suối yên vui nhé
Kẻ ở trần gian thống khổ vầy
Cõi tạm bơ vơ sầu quạnh quẽ
Tháng ngày uất nghẹn mãi bao vây
9/12/2021
Tú Sụn

___________

HỌA:
Phạm Văn

ĐÊM VÔ VỌNG.
————-

Một bóng xa mờ tận cõi Tây.
Trời Đông phận liễu úa thân gầy.
Luôn hằng đợi buổi trùng hoan đến.
Vọng cố nhân chiều nhắn nhủ mây.
Bậu đã quên rồi ….câu ước hẹn.
Thiếp còn giữ dạ buổi sum vầy.
Ga buồn quạnh quẽ người chưa lại.
Vạn xót thiên sầu giăng bủa vây.
—-
Thơ: Phạm Văn Niêm.
____________

HỌA:
Vũ Thanh Bình

ĐÔNG VỀ LỖI HẸN
———-

Đông về xám hẳn mạn trời Tây
Lạnh lẽo chùm tê mảnh xác gầy
Để hận ê chề nơi ngõ đến
Cho sầu ảm đạm phía tầng mây
Từng đêm mất ngủ người quên hẹn
Những buổi đùa chơi bạn nhớ vầy
Vắng tủi bao ngày không giỡn lại
Bên đời lắm kẻ vẫn hoài vây.
—-
9/12/2021, Vũ Bình.
____________

HỌA:
Thanh Le

CON TÀU KHUẤT NẺO…
————–

Con tàu rẽ lối, khuất về tây.
Bóng đợi trăng chìm, dưới ngõ gầy.
Gió giỡn ru/ đùa, rơi rớt lá.
Sương mờ ngủ cợt,/ cạnh chân mây.
Biệt ly khiến/ Nhỏ…,buồn vô kể.
Cách trở hồn nao,/ buổi quạnh vầy.
Ga vắng người xưa, tình nhạt nhẽo.
Lỡ thương bước trở, ngại ngùng vây…!
—-
Thơ: Thanh Le 09/12/21
____________

HỌA:
Hùng Bùi Đình

SÓNG BÙA VÂY
———-

Hoàng hôn lặn xuống phía đằng tây
Nắng ngã mây nghiêng ánh nguyệt gầy
Gió thổi khơi xa vừa kéo đến
Trời quang ấm áp lững lờ mây
Thương người giữ hứa gìn câu hẹn
Nhớ kẻ chờ trông mộng ước vầy
Quạnh quẽ nơi xưa người chẳng lại
Đìu hiu bến vắng sóng bùa vây
—-
Thơ: HUNG BUI ĐINH 09/12/2021
____________

HỌA:
Long PhươngMai

752. CÒN CHI
Gcđ

Chi còn đợi nữa bến trời tây
Kẻ đã lờ đi dạo bóng gầy
Nẻo nhớ trầy tim nhòa mộng lẫy
Đau sầu vãi ái cuộn luồn mây
Thương tình buổi nọ hoài in ấy
Ngó phận ngày kia bỗng thoảng vầy
Ngõ hẹn chiều buông người chẳng thấy
Nơi lòng mặn chát vẫn tràn vây .
—-
09122021 Long PhươngMai
_____________

HỌA:
Mai Kiết Khánh

NHỚ LẠI
———–

Nhớ lại năm nào đến cõi tây
Tha phương ẩm thực đói thân gầy
Bon chen cuộc sống nơi miền lạ
Gió thổi sương rơi tuyết tợ mây
Quấn cả mền chăn còn lạnh buốt
Nằm run mộng tưởng chuyện như vầy
Bao giờ trở lại nơi quê cũ
Phỉ dạ trong lòng khỏi bủa vây.
—-
Thơ: Khánh Mai ngày 9-12-2021.
_____________

HỌA:
Hung Tien Vo

HOÀI XƯA
———-

Sương lạnh đêm tàn gió hướng tây
Cỏ cây đậm sắc mảnh mai gầy
Thu tàn lặng lẽ Đông sang đến
Xuân sắp sửa rồi én liệng mây
Ngõ vắng hương xưa quên ước hẹn
Đường hoang mộng cũ nhớ hao gầy
Chạnh lòng khoảnh khắc nào đâu lại
Tri cảm vương sầu dạ cứ vây
—-
Thơ: Tiến Hùng
_____________

HỌA:
Thích Như Hiền

ĐÊM TRỮ TỊCH
———–

Thời không tánh tướng ý sum vầy
Bất nhị xa lìa rõ đó đây
Niệm khởi nhân thiền định thấy
Tùy duyên tiếp hiện trí đong đầy
Trăng tàn sáng sớm trông như vậy
Nguyệt tận đêm về biết ngất ngây
Nhớ mãi tình sâu muôn thuở ấy
Quên sao được nghĩa nặng đong đầy.
—-
Thơ: Thích Như Hiền
____________

HỌA:
Đỗ Dũng

GA BUỒN
~~ \¥/ ~~

Nắng tắt mặt trời cũng về tây
Trăng non mờ ảo dưới sương dày
Nỗi buồn vô vọng vừa chợt đến
Tiến tàu rú gọi khói tan mây
Trông trước nhìn sau nào đâu thấy
Câu thề lời hẹn vẫn còn đây
Sân ga trở lại cảnh hoang vắng
Bóng tối màn đêm cũng bủa vây
—-
Thơ: Đỗ Dũng
____________

HỌA:
Đỗ Lập Hào

BỜ VỌNG
————

Bóng tà đã ngả phía đằng tây
Thuyền lặng lờ khua nhẹ mái gầy
Cưỡi vạt nắng chiều treo ngõ gió
Với dòng mưa muộn buộc làn mây
Thẩn thơ kẻ đứng bên bờ hẹn
Ái ngại người mong đậu cõi vầy
Phận kiếp đa mang đành trở vậy
Hỏi còn vương vấn nỗi gì đây.
—-
Thơ: Đỗ Lập Hào 9-12-2021
_____________

HỌA:
Nguyễn Tuấn

LUÔN HY VỌNG
————–

Đau buồn dịch phát ở miền tây
Các tỉnh đau thương thân xác gầy
Đồng tháp âm thầm vào chẳng thấy
Cần thơ ủ bệnh đến không hay
Bà con giãn cách ngưng đi lại
Cán bộ chăm lo cũng đủ đầy
Cả nước sẻ chia đành chịu vậy
Dù cho khó nhọc vẫn bao vây
—-
Thơ: Nguyễn Tuấn 09/12/2021
_____________

HỌA:
Nguyễn Tôn Tuấn

NGẢ RẼ
————

Con tầu khuất nẻo mãi đằng tây ,
Nguyệt não nùng buông phủ dáng gầy !
Thiếu nữ âu sầu lưng tựa bến ,
Ga chiều quạnh quẽ ủ vòm mây !
Còn lưu luyến buổi ai hò hẹn ,
Lại giữ gìn hôm đắm thoả vầy !
Ngả rẽ còi vang dồn tiếng lại. ,
Tâm buồn vắng vẻ lệ tròng vây !
—-
Hạ Long 9/12/2021
Thơ: Tôn Tuấn
____________

HỌA:
Nguyễn Cảnh Quỳ

ĐÊM VÔ VỌNG
————

Đêm dài ở tận phía trời Tây
Ngó đất nhìn sao mảnh Nguyệt gầy
Ủ rũ trông hoài tin nhắn bạn
Âm thầm đợi mãi gió vờn mây
Chia tay buổi nọ nhiều lưu nhớ
Hội ngộ ngày kia khó đến vầy ?
Bến vắng thuyền đi không thấy lại
Bao điều nghĩ ngợi cứ tràn vây .
—-
Thơ: YB9/12/2021NCQ
____________

HỌA:
Võ Văn Thuận

GA BUỒN
————

Lâu rồi cũng nhớ tận trời tây
Một mảnh đau thương nhớ bạn gầy
Vọng rõ duyên tình ta dể thấy
Xem nàng nợ ái phủ làn mây
Đêm nằm giấc mộng mơ màn mãi
Sáng lại trưa là, sẽ tỉnh đây
Vắng vẻ ga buồn không đủ khách
Con tàu chuyển bánh cũng từ vây
—-
Thơ: 9/12/2021
_____________

HỌA:
Thi Đường Xuân

VẮNG VẺ
———–

Thân dồn kiếm phận chỗ đằng tây
Kiếp trải lòng xui chịu mã gầy
Mãi khổ hờn vương nhầu tủi đến
Hoài đau giận vướng đẫm thương đầy
Xa đường ngõ hẹn từ ly đẩy
Chốn cảnh đời vui đã dựng xây
Vắng vẻ hồng tơ mời nhục vẫy
Duyên phần khắc khổ đợi quàng vây
—-
Thơ: TĐX 8 12 21
____________

HỌA:
Tiến Văn

NHỚ MỘT NGƯỜI XƯA.
————

Âm thầm đảo mắt hướng trời tây
Thấy lão hằng nga dáng héo gầy
Nhớ đến cô nàng không hứa hẹn
Thương cho ý bậu chẳng vui vầy
Buồn đời cánh nhạn kìa theo gió
Xót cảnh duyên tình đó hóa mây
Một thuở hương nồng đâu trở lại
Bây giờ ngẫm nghĩ…thấy sầu vây.
—-
9/12/2021/Tiến Văn.
____________

HỌA:
Nguyễn Đường

NIỀM HY VỌNG
———–

Nhìn bóng hoàng hôn lặn phía tây
Sương rơi ướt lạnh tấm thân gầy
Bao lần vất vả dầm mưa nắng
Mấy lượt tảo tần đội gió mây
Tết đến xa gần mong hội ngộ
Xuân về đây đó được sum vầy
Đong đầy kỷ niệm cùng năm tháng
Hạnh phúc theo từng những phút giây
—-
Quảng Nam 08/12/2021
Thơ: HUYỀN ĐƯƠNG
_____________

HỌA:
Ngọc Nhẫn

THOÁNG VẨN BUỒN
—————

Chậm rãi đi về phía nẻo tây
Màn sương rải nấp vạt trăng gầy
Xa vời vẳng trỗi còi loan đến
Lặng lẽ theo nhìn khói toả bay
Mãi ẩn buồn hiu ngày ước hẹn
Sầu vương quạnh quẽ chốn sum vầy
Sân ga bến lỡ người quay lại ( mặt )
Mắt ngẩn lên tàu điện nẫu vây !
—-
Thơ VNN *
____________

HỌA:
Mui Nguyen

ĐÊM TRĂN TRỞ
———–

Buông chiều nguyệt ngả phía lầu tây
Sắc phủ vàng đêm ngọn liễu gầy
Một quãng sông mờ thêm trở gió
Con đò bóng ảo lẫn vào mây
Ngồi mơ cảnh cũ người không thấy
Nghĩ lại tình xưa kẻ ước vầy
Nhớ thuở xuân nào ai vẫn đợi
Trong lòng trĩu nặng cứ buồn vây
—-
Thơ : Mui Nguyen :09.12.2021
____________

HỌA:
Lập Thành Đinh

BÓNG ĐỔ
————

Tiết đổi thay rồi lạnh ngõ tây
Người đi bỏ chốn chạnh vai gầy
Trăng mòn mỏi đợi bao lần đến
Sóng ngã nghiêng chờ cả bận mây
Lối cũ cầm tay mình để hẹn
Đường xưa ngấn lệ kẻ sum vầy
Đêm dài bóng đổ tàu qua lại
Vạn bữa chưa về bếp lửa vây
—-
Thơ: Đinh Thành Lập
_____________

HỌA:
Anh Khuyến Phan

HẾT ƯU PHIỀN
————-

Nắng lửa đang dần lịm ngõ tây
Sao hoài vướng lại điểm hao gầy
Nhiều hôm lệ chảy hoen nhoè mắt
Giận bữa thương sầu tủi gió mây
Ngẫm tự ngàn xa nào tưởng nhớ
Còn đâu để vọng ngưỡng sum vầy
Đây lần xoá sạch tình dang dở
Sớm gạt ưu phiền đã bủa vây
—-
Thơ: Phan Anh Khuyến
_____________

HỌA:
Phạm Quốc Khái

VẪN CÒN ĐÂY !
————-

Hoàng hôn trở lại phía đằng tây
Bóng nguyệt sương giăng giữa ảo gầy
Đếm đủ niềm đau thương gửi gió
Đong đầy kỷ niệm khóc cùng mây
Người đi đã giấc nghìn thu nghỉ
Kẻ ở hoài mơ giấc mộng vầy
Cái chữ tào khang xin gác vậy
Câu nguyền ước thệ vẫn còn vây !!
—-
Thơ: Quốc Khái
____________

HỌA:
Duong Quang Hớn

GA BUỒN
————

Sương phủ mịt mờ kéo gió tây
Sân ga mờ ảo mắt mi gầy
Ngóng trông vò vỏ tàu về bến
Đêm tối bao trùm khuất bóng mây

Ngày ấy chia tay sau buổi hẹn
Bao giờ tái ngộ lúc Xuân vầy
Ga buồn vắng bóng người từ đó
Suy nghĩ trăm chiều dạ rối vây
—-
Thơ: TMB 9/12/2021
____________

HỌA:
Ngò Tạ

GỠ NỖI SẦU VÂY
————–

Thương về chốn ấy ở Miền Tây
Bóng dáng người Em gái dáng gầy
Một thuở ân tình đầy hạnh phúc
Hương yêu ngát mật đến tầng mây
Mà nay phải cảnh đôi miền biệt
Cách trở làm chi đến nhớ vầy
Bậu hỡi ! Chia tay niềm thảm hại
Cùng nhau phải gỡ ! Nỗi buồn vây !
—-
Thơ: Tạ Ngò
____________

HỌA:
Vũ Như Cẩn

TRÔNG VÔ VỌNG
———–

Đêm buồn tỉnh lặng ngắm trời mây
Gió lạnh mùa đông rặng cảnh gầy
Mãi đợi trăng khuya sao chẳng đến
Tàn canh nguyệt ảnh buổi sum vầy
Đau thương một phút ngày sai hẹn
Phải đợi trăm năm hạnh phúc nầy
Khúc nhạc thơ tình duyên thế đấy
Đành lòng lạc nhịp bởi chùng dây
—-
Thơ: Vũ Cẩn 09/12/2021
____________

HỌA:
Nguyễn Khắc Xuân

TÌNH MỘNG
————
Cõi mộng mơ gì dõi hướng tây
Hoàng hôn chiều xuống phủ vai gầy
Boong tàu đứng ngắm sương mờ dậy
Biển hẹn đông về gió đuổi mây
Tiếc mãi cái hôm chiêu đãi lớn
Buồn cho không gặp bạn xum vầy
Trời xanh sao nỡ chia duyên ấy
Để dạ trăm ngàn chuyện cứ vây !
—-
Thơ: Khắc Xuân 9-12-2021
____________

HỌA:
Trinh Thành

ĐÊM LẠNH
————-

Tà dương đã tắt phía trời tây
Trước sảnh phất phơ ngọn liễu gầy
Chiếc lá vật vờ theo ngọn gió
Đàn cò chấp chới đuổi vầng mây
Đâu ngờ cách biệt thương như thế
Có biết chia xa nhớ đến vầy
Người hỡi có hay đêm vắng lạnh
Một mình một bóng , nỗi buồn vây
—-
Thơ: Thành Trinh
____________

HỌA:
Diem Phimanhdiem

NHỚ GA CHIỀU
————–

Vì ai mộng nhớ ngóng về tây
Bỏ mặc thời gian lẻ bóng gầy
Ấy lúc đương chiều mong gió đến
Rồi khi sậm tối nặng trời mây
Bây giờ bỗng thấy cần nơi hẹn
Những phút đâu ngờ tới chỗ vầy
Lác đác thưa người chưa kẻ lại
Kia như dáng vẻ khéo chung vây
—-
Thơ: Diemphianh
____________