LỤC BÁT NHỚ THƯƠNG (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


LỤC BÁT TƯƠNG TƯ

Chiều rơi lặng ngắm mây trôi
Gửi theo cánh gió vạn lời yêu thương
Nắng vàng trải sợi tơ vương
Đưa nhau vào cõi mộng thường chung vui

Xuân về hoa nở thắm tươi
Sáng đôi mắt biếc màu môi em hồng
Lả lơi đây đó bướm o­ng
Ngẩn ngơ bay lạc giữa dòng tóc phơi

Rung rinh hoa lá vẫy mời
Nhấp nhô biển sóng trùng khơi dạt dào
Ru đời hư thực chiêm bao
Tình yêu ẩn hiện phương nào ước mơ

Yêu anh nắn nót vần thơ
Tương tư hồn lạc bến bờ trường giang
Nửa khuya khơi đốm lửa tàn
Sưởi tim ấm lại mênh mang cõi tình

Lung linh sợi nắng bình minh
Theo em từng bước buộc mình có nhau
Trăm năm nhớ nụ má đào
Hoa môi nhụy ngọt mắt trao tình nồng…

5.12.21
T Tất

Hoạ bài LỤC BÁT TƯƠNG TƯ của Trương Thị Tất-hoạ nguyên vận

LỤC BÁT NHỚ THƯƠNG
Giữa làn nước bóng trăng trôi
Đầu ghềnh thác gợi bao lời nhớ thương
Triền xa nắng nhạt còn vương
Bến sông ngày ấy ta thường tìm vui

Chiều nay đâu sắc hoa tươi
Đâu bờ vai nhỏ, đâu môi ửng hồng
Hương lan nhuỵ ngọt vắng ong
Mênh mông bèo dạt theo dòng sương phơi

Xôn xao chim hót gọi mời
Trùng trùng sóng lúa xa khơi vươn dào
Nhớ mong thương mến xiết bao
Biết em giờ ở nơi nào mãi mơ

Ngóng hoài quằn quại câu thơ
Lang thang cô độc bên bờ Hàn giang
Thẫn thờ gom ánh chiều tàn
Sưởi lòng giá buốt mãi mang vì tình

Một lòng chính đại quang minh
Mãi yêu em mãi nguyện mình bên nhau
Mong cho mai thắm cùng đào
Ước cho trầu được cau trao vôi nồng
8/12/2021
Tú Sụn

TÌNH GIÀ (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm

TÌNH GIÀ

Tuổi già là của thời gian
Tình yêu thì vẫn nồng nàn như xưa
Mắt nhìn vẫn cứ đong đưa
Con tim run rẩy như vừa mới yêu
Kệ cho hình dáng liêu xiêu
Kệ cho cũ kỹ với nhiều nhớ quên
Vẫn cứ anh, vẫn cứ em
Lụa tình vẫn cứ dệt thêm sợi vàng …
Và đêm vẫn cứ mơ màng
Rơi trong câu hát tình tang thuở nào
Hồi xuân là giấc chiêm bao
Ngọt ngào, ấm áp gửi trao: tình già !
Chẳng kể gần, chẳng kể xa
Chúng mình vẫn cứ thiết tha mặn nồng
Vẫn luôn là vợ là chồng
Già năm già tuổi, yêu không có già …

7.12.2021
T Tất

Hoạ bài TÌNH GIÀ của Trương Thị Tất-hoạ nguyên vận

TÌNH GIÀ
Đời người nương tựa thời gian
Ước may ấm áp thoát nàn ngày xưa
Tuổi già theo nhịp thoi đưa
Răng long tóc bạc lại vừa được yêu
Hợp tâm hợp tính cùng xiêu
Cho nguôi quá khứ đau nhiều chửa quên
Nảy tình anh với duyên em
Cho trời thu cũ hết thêm lá vàng
Giàu sang quý phái không màng
Trống kia dẫu thủng còn tang đấy nào*
Dâng tràn hạnh phúc xiết bao
Cho nhau dịu ngọt thương trao ngày già
Sánh vai đi khắp miền xa
Giận hờn chẳng xảy, dung tha, ấm nồng
Muộn mằn ân nghĩa vợ chồng
Tình yêu không tuổi nên không gọi già
7/12/2021
Tú Sụn
* Thành ngữ

LỐI XƯA (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


LỐI XƯA

Hoàng hôn tắt nắng sau đồi
Riêng tôi lặng lẽ riêng tôi trở về
Lá vàng trải khắp miền quê
Lối qua chốn cũ ai thề giờ đâu

Người đi để lại trăng sầu
Để chi lắm nỗi – nỗi đau úa gầy
Đường tình rẽ lối chia hai
Rươm rươm mắt lệ đẫm đầy sắc xưa

Dưới chân cây cỏ reo đùa
Ghẹo trêu những vạt cơn mưa đầu mùa
Lá vàng trở giấc lua khua
Bầu trời trắng mịt xóa mờ lối qua
06.12,2021
Thơ: Giang Hoa

———————-

Hoạ nguyên vận bài LỐI XƯA của Giang Hoa

LỐI XƯA
Lối xưa trầm mặc quanh đồi
Quạnh hiu đơn độc mình tôi đi về
Sương mềm giăng ngập trời quê
Gió mơ giấc lẻ câu thề còn đâu

Trăng treo đỉnh núi lòng sầu
Lá hoa vẫn đẫm niềm đau hao gầy
Sông buồn con nước rẽ hai
Triều đơn thầm lặng dâng đầy như xưa

Vui chi nhện nước mãi đùa
Vắng em trời rắc giọt mưa giữa mùa
(Tròng trành như nón không khua…)*
Rêu phong dấu gót, mịt mờ bóng qua
7/12/2021
Tú Sụn
* Ca dao: “Tròng trành như nón không khua, như thuyền không lái, như chùa không sư”
—————————-
HỌA:
Nguyễn Tuấn

TÌNH XÓT XA
————

Chiều nay cất bước lên đồi
Người xưa đi vắng để tôi quay về
Một mình quanh quẩn triền đê
Dấu xưa còn đó lời thề còn đâu

Nhìn trăng mang nặng khối sầu
Sao em nỡ để lòng đau héo gầy
Bao nhiêu kỷ niệm còn đây
Sương rơi lác đác phủ đầy lối xưa

Trên trời lấp lánh sao thưa
Đêm về phủ bóng cơn mưa nhạt nhòa
Bây giờ người đã đi qua
Để tôi ở lại xót xa lạnh lùng
—-
Thơ: Nguyễn Tuấn 06/12/2021
____________

HỌA:
Nguyễn Đức Long

TRĂNG MỜ
————

Ác tà đã ngả ngang đồi
Bến sông thơ thẩn mình tôi…nhớ về
Bóng nàng thiếu nữ miền quê
Bên tai văng vẳng câu thề….giờ đâu

Thuyền rời bến đợi âu sầu
Bao năm ngày tháng dạ đau tâm gầy
Bây giờ trở lại nơi đây
Bóng hồng xa vắng…còn đầy tình xưa

Bên sông sóng nước nô đùa
Lòng ta giông táp gió mưa vô lùa
Giật mình nghe tiếng chèo khua
Tỉnh, mơ dõi bóng trăng mờ chiếu qua
—-
Hà Nam ngày 06/12/2021
Thơ: Nguyễn Đức Long
_____________

HỌA:
Trương Đức Hạnh

ĐÔNG – XUÂN
———–

Đông về giá lạnh nương đồi
Đông còn bão táp lòng tôi trông về
Đông sầu bệnh dịch khắp quê
Đông thương biển cả lời thề biệt đâu!

Đông yêu nhũng nụ hoa sầu
Đông lòng cảm động nỗi đau vai gầy
Xuân chia biển nhớ thành hai
Xuân tình thắm nở đong đầy lối xưa

Xuân ngời hoa bướm vui đùa
Xuân gieo hạt giống gặp mưa thuận mùa
Xuân mừng áo mới lua khua
Xuân vườn kỷ niệm chẳng mờ thuở qua..!
—-
Thơ: Đức Hạnh – 06 12 2021
____________

HỌA:
Thi Đường Xuân

LỠ HẸN
———–

Hoàng hôn giã bạn ven đồi
Tình yêu xếp lại mình thôi hãy về
Duyên nồng nghĩa tỏ rằng quê
Phúc đậm ân dày ái thệ còn đâu

Quên thương người giũ âu sầu
Để cho thiếp chọn mang đau dáng gầy
Đôi mình rẽ lối từ đây
Hai hàng lệ nhỏ ướm đầy sắc mai

Dưới khuông hạt cát đau cài
Còn vương vấn nhẹ tương lai tráo mùa
Lạnh lùng giờ vẫn còn khua
Làm tâm náo động những tua mặn nồng
—-
Thơ: TĐX 6 12 21
_____________

HỌA:
Tat Ha

DẤU ẤN CON ĐƯỜNG
————

Bóng hình gửi lại lối xưa
Ai ơi sao nhớ như vừa hôm qua
Từ ngày người bước đi xa
Để hoang lối cũ để hoa nhanh tàn

Lối xưa khắc định thời gian
Tạc vào tâm trí dung nhan của đời
Lối xưa nàng đã đi rồi
Để hoang bãi cỏ ta ngồi bên nhau

Núi đồi trắng vạt cỏ lau
Lối xưa cũng cũ mang màu thời gian
Gập ghềnh bao nỗi gian nan
Còn in dấu cũ hoa xoan tím đường
—-
Thơ: Tat Ha
_____________

HỌA:
Nguyễn Cảnh Quỳ

LỐI XƯA
———-

Trời chiều lặn xuống bên đồi
Buồn thiu lẻ bước đưa tôi đi về
Sương mù trắng đục đồng quê
Lấp đầy lối cũ bạn thề còn đâu ?

Trên cao còn rõ Nguyệt sầu
Ai người để lại niềm đau xanh gầy
Duyên tình rẽ ngả từ đây
Vành my đẫm lệ rắc đầy nơi xưa

Ngày Đông giá lạnh như đùa
Vờn bay mái tóc hạt mưa giao mùa
Cây Bàng lá rụng đan khua
Chiều nay heo buốt gió lùa đường qua .
—-
Thơ: YB6/12/2021NCQ
____________

HỌA:
Tiến Văn

LỐI NAY.
————

Nắng vàng rơi xuỗng lưng đồi
Con đường vắng vẻ mình tôi đi về
Nhớ người con gái làng quê
Lên thuyền sang bến lời thề còn đâu

Xuân về thương lá đông sầu
Qua mùa mà vẫn thầm đau héo gầy
Lời yêu tôi mãi còn đây
Chữ tình của nẫu tung đầy lối xưa

Trông mây nhìn gió vui đùa
Mà lòng nhớ lại cái mùa yêu đương
Xuân xưa nẫu đã rẽ đường
Lối này cảm nhận lẽ thường thuở qua.
—-
6/12/2021/ Thơ: Tiến Văn
_____________

HỌA:
Phạm Tân Dân

LỐI XƯA
———-

Sao hôm thả vắt ngang đồi
Hoa sim tím ngắt bóng tôi đi về
Ánh trăng lụa trải triền đê
Lối quê chốn cũ câu thề bỏ đâu

Gối ôm chiếc lẻ đêm sầu
Hoa quỳnh chẳng nở xót đau thân gầy
Tình đầy ai sẻ làm hai
Dọt rơi lệ đẫm sắc cài duyên xưa

Cỏ may như gẹo như đùa
Dưới chân bước vội chốn mùa nước qua
Nàng Ngâu ước mái chèo khua
Cầu Ô Ngưu dựng sang đưa đón nàng.
—-
Thơ: Phạm Tân Dân
____________

HỌA:
Phạm Tuyết

LỠ DUYÊN
————-

Nắng lên tỏa khắp nương đồi
Hẹn ngày mình sẽ chung đôi lối về
Hương còn ngan ngát hồn quê
Giờ sao biệt bóng câu thề nơi đâu
*****
Trời đông giăng mấy nhịp sầu
Dây trầu vàng lá buồng cau héo gầy
Vầng trăng ai xẻ làm hai
Nửa soi đáy nước nửa cài gương xưa
*****
Cớ chi tạo hóa trêu đùa
Duyên chờ nghĩa đợi dây dưa mấy mùa
Dòng sông lặng mái chèo khua
Lòng nghe lạnh giá gió lùa nhẹ qua
—-
Thơ: Phạm Tuyết 6/12/2021
____________

HỌA:
Võ Văn Thuận

LỐI QUA
————

Chiều nay tắt nắng lên đồi
Tìm hoa sim tím bẻ đôi đêm về
Leo đồi lội suối khổ ghê
Tặng em yêu dấu bây giờ em đâu

Giờ đây mình lại u sầu
Tìm em không gặp bể dâu cũng gầy
Vẫn còn kỷ niệm đâu đây
Sương mù lác đác phủ dày lối xưa

Bầu trời rải rác sao thưa
Mây mù khắp lối hạt mưa đầu mùa
Lá vàng rơi rớt tiếng khua
Rẽ qua lối cũ trăng mùa tối qua ?
—-
Thơ: Võ Văn Thuận
_____________

HỌA:
Tuấn Tôn

LẺ BÓNG MÌNH TÔI
————-

Ông trời khép cửa mé đồi ,
Sơn khê lẻ bóng mình tôi ra về … !
Trăng liềm mờ nhạt đường quê ,
Còn đâu chốn xửa , lời thề còn đâu … !

Vành trăng khuyết giấu u sầu ,
Bước chân chậm lại … dạ đau , dáng gầy … !
Trần gian phân ngả ngẩn ngây ,
Sương buông theo lệ … tràn đầy lối xưa … !

Gió xua ngọn cỏ vui đùa ,
Nỗi lòng tan nát chát chua thay mùa !
Vẳng nghe chuông tịnh , mõ khua …,
Thinh không tiếng vạc … phía chùa … buông qua … !
—-
Hạ Long 6/12/2021- Tôn Tuấn
____________

HỌA:
Ngò Tạ

TÌM VỀ
———

Trở về tìm lại người yêu!
Mà lòng đau nhói nắng chiều chứa chan
nhà kia nó đứng bên đàng
Ven bờ tre cúi giăng hàng lối xưa

Trong đầm bông súng gió đưa
Tình yêu cách trở cũng vừa tròn năm
Lòng còn cất giữ âm thầm
Yêu sao dạt nắng ngan tầm lối xưa

Nhớ Em kỉ niệm ngày mưa
Cùng nhau dìu bước cầu dừa dốc cao
Sợ rung bám chặt tay vào
Mà nay cầu ấy nơi nào lối xưa?.
—–
Thơ: Tạ Ngò
____________

HỌA:
Duong Quang Hớn

MỘNG XƯA
———–

Thương nơi chốn cũ bên đồi
Mộng người tình nhỏ giục tôi quay về
Đường chiều vương nắng miền quê
Tình yêu ngõ vắng hiện về trong tôi

Thời gian xa vắng đã lâu
Trăng thề còn đó người đâu phương trời ?
Giờ đây hai đứa hai nơi
Nhà xưa kỷ niệm một thời tình ta

Chân đồi vẫn đẹp ngàn hoa
Vô tư reo hát đón ca mưa mùa
Giọt mưa xuyên lá lưa thưa
Lay tồi tỉnh lại mộng vừa đi qua .
—-
Thơ: DQH 6/12/2021
____________

HỌA:
Nguyễn Văn Hoè

PHƯỚC ĐẦY
———–

Phước đủ duyên đầy lạc quốc thôi
Thân già vóc trẻ cũng vậy rồi
Một kiếp nhân sinh không vướng nợ
Tây phương cực lạc phật gọi mời

Thành Phật Di Đà ban phước huệ
Cháu con dòng dõi được lên ngôi
Đài sen công đức vô lượng kiếp
Hào quang tỏa sáng bốn phương trời

Hỡi chốn ta bà bao tội lỗi
Pháp Phật cao siêu khổ sầu vơi
—-
6/12/21- Thơ: Nguyễn Văn Hòe
____________

HỌA:
Văn Hiến

LỖI HẸN HÒ
————

Áng mây che khuất chân đồi
Vầng trăng chia nửa lẻ loi nẻo về
Người ơi sao nỡ xa quê
Để em bao nỗi ê chề từ đâu ?

Bao nhiêu nhớ bấy nhiêu sầu
Phòng không gối chiếc ủ sâu tim gầy
Bây giờ chàng ở đâu đây
Sao không về để sum vầy duyên xưa

Tình yêu xin chớ nên đùa
Để em sầu khổ te tua mấy mùa
Bến xưa còn đó, sóng khua
Con đò còn đó nắng mưa vẫn chờ
—-
Thơ: Văn Hiến ( 06/12/2021)
____________

HỌA:
Phong Doxuan

GỢN XƯA
————-

Hoàng hôn gượng chút nắng ôi
Riêng ai đứng gợt nắng hồi tái tê
Mây lang thang lạc lối về
Đường len mù mịt trăng kề gió khâu

Tiếng xưa chỉ vọng âu sầu
Bóng xưa mất hút đêm nhàu bóng quây
Tình tê tái nghẹn đêm dài
Tương vương lối rẽ nhớ “gầy” bóng xưa

Bóng trăng nhạt bóng theo mùa
Thở than mãi úa hương thừa gió thưa
Bên thềm huệ trở giấc khua
Làm mê man nỗi trông vừa thoáng qua
—-
Thơ: Phong Doxuan
____________

HỌA:
Mai Kiết Khánh

ĐƯỜNG MÒN
————–

Đường mòn rẽ lối sau đồi
Mưa rơi lắc tắc ngược xuôi phải về
Làng ta chẳng phải thôn quê
Không xa chợ lắm bộn bề giờ đâu

Hồn thiêng sông núi trăng sầu
Vơi đi nỗi cạn niềm đau thân gầy
Lánh xa thế tục đó đây
Niệm câu lục tự vơi đầy năm xưa

Không còn vọng tưởng ham đùa
Vờn mây bóng nguyệt gió mưa theo mùa
Lung linh chuyển động lại khua
Trời trong mây lặng vui đùa cũng qua.
—-
Thơ: Khánh Mai ngày 6-12-2021.
____________

ĐÔNG NÀO SÁNH (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm của Yến Giang


ĐÔNG XƯA

Mùa đông cái lạnh bủa muôn bề
Dọc ngõ sương dày trải khắp quê
Thuở nọ người đi hồi lễ cưới
Ngày kia kẻ hứa giữ câu thề
Nhưng rồi nghịch cảnh đường ai bước
Chắc bởi lên thành họ đã chê
Khổ quá do nghèo nên phụ nghĩa
Thuyền xưa vẫn đợi sóng xô về
25.11.2021
Thơ: Giang Hoa

Hoạ bài ĐÔNG XƯA của Giang Hoa-hoạ nguyên vận

ĐÔNG NÀO SÁNH

Gió rét sương giăng cả tứ bề
Đìu hiu vắng vẻ một vùng quê
Trách người bội bạc không tròn nghĩa
Thương kẻ thuỷ chung giữ vẹn thề
Gần gũi bao ngày chưa hiểu ý
Cách xa mỗi bận chắc thầm chê
Đông nào sánh được lòng băng giá
Mòn mỏi hòng mong chẳng trở về
25/11/2021
Tú Sụn

GIA ĐÌNH

Ảnh: Sưu tầm


GIA ĐÌNH
Là nơi ấm áp yêu thương
Là nơi dịu ngọt toả hương mỗi ngày
Là nơi chồng vợ đắm say
Là nơi con cháu sum vầy hân hoan
Là nơi dào dạt cung đàn
Là nơi tràn ngập muôn vàn men yêu
Là nơi hoa thắm mĩ miều
Là nơi trái ngọt sáng chiều trao nhau
Là nơi hạnh phúc nhiệm mầu
Là nơi nghĩa nặng tình sâu chan hoà
Là nơi mong đợi thiết tha
Là nơi tiếng hát lời ca yêu đời
Là nơi sóng gọi thành lời
Là nơi triều ngút một trời tình thâm
Là nơi tròn đức vẹn tâm
Là nơi ươm hạt nảy mầm xanh tươi
Là nơi mơ ước người người
Là nơi rộn rã tiếng cười bền lâu
24/11/2021
Tú Sụn

MỘT MÁI ẤM GIA ĐÌNH

Ảnh: Sưu tầm


MỘT MÁI ẤM GIA ĐÌNH
Mái ấm một gia đình
Là nền tảng xã hội
Phải luôn sao thắm tình
Phải thiêng liêng vời vợi

Vợ luôn yêu thương chồng
Chồng luôn đắm say vợ
Cả hai cùng đồng lòng
Khi xa là nhung nhớ

Hãy dành sự quan tâm
Cho nhau thường xuyên mãi
Một trong hai lỗi lầm
Dùng tình yêu phân giải

Dành cho nhau ngọt ngào
Luôn thân thương ấm áp
Không to tiếng ồn ào
Không buông lời ba láp

Cùng nhau nuôi dạy con
Ngoan hiền và lễ phép
Hiếu thảo và sắt son
Ăn ngon và mặc đẹp

Chồng buồn vợ sẻ chia
Vợ buồn chồng an ủi
Không nói lời xa lìa
Không gây ra sầu tủi

Mái ấm luôn vuông tròn
Yêu thương và nhân đức
Vợ chồng cùng các con
Chan hoà trong hạnh phúc

Trời sinh ra mái ấm
Là quy luật sinh tồn
Bên nhau cho êm thấm
Sống sao cho ra hồn

Muốn một đời viên mãn
Muốn trọn vẹn tình yêu
Cả hai cùng xứng đáng
Cho nhau thật nhiều nhiều
22/11/2021
Tú Sụn

THU ƯỚC

Ảnh: Sưu tầm


THU ƯỚC
Vàng lá trải gieo gió lả lơi
Vẩn vơ mây trắng điểm xanh trời
Làn bên bướm rủ hoa trao gởi
Lối cạnh ong trêu nhuỵ gọi mời
Hoang hoải phận hồng luôn ngóng đợi
Thấm nồng duyên thắm mãi đầy vơi
Trang đài được ước thu ngày tới
Sang sướng ấm êm đủ sống đời
18/11/2021
Tú Sụn

Đọc ngược từ phải sang trái, từ dưới lên:

Đời sống đủ êm ấm sướng sang
Tới ngày thu ước được đài trang
Vơi đầy mãi thắm duyên nồng thấm
Đợi ngóng luôn hồng phận hoải hoang
Mời gọi nhuỵ trêu ong cạnh lối
Gởi trao hoa rủ bướm bên làn
Trời xanh điểm trắng mây vơ vẩn
Lơi lả gió gieo trải lá vàng
18/1/2021
Tú Sụn

1/ Bỏ 2 chữ đầu mỗi câu trong bài gốc, sẽ có một bài ngũ ngôn bát cú, luật bằng vần bằng:

Trải gieo gió lả lơi
Mây trắng điểm xanh trời
Bướm rủ hoa trao gởi
Ong trêu nhuỵ gọi mời
Phận hồng luôn ngóng đợi
Duyên thắm mãi đầy vơi
Được ước thu ngày tới
Ấm êm đủ sống đời

2/ Bỏ 2 chữ cuối mỗi câu trong bài gốc, đọc ngược từ dưới lên, ta sẽ được bài ngũ ngôn bát cú, luật bằng vần bằng:

Đủ êm ấm sướng sang
Thu ước được đài trang
Mãi thắm duyên nồng thấm
Luôn hồng phận hoải hoang
Nhuỵ trêu ong cạnh lối
Hoa rủ bướm bên làn
Điểm trắng mây vơ vẩn
Gió gieo trải lá vàng

3/ Bỏ 3 chữ cuối mỗi câu trong bài gốc:

Vàng lá trải gieo
Vẩn vơ mây trắng
Làn bên bướm rủ
Lối cạnh ong trêu
Hoang hoải phận hồng
Thấm nồng duyên thắm
Trang đài được ước
Sang sướng ấm êm

4/ Bỏ 3 chữ đầu mỗi câu trong bài gốc, ta đọc ngược từ dưới lên:

Êm ấm sướng sang
Ước được đài trang
Thắm duyên nồng thấm
Hồng phận hoải hoang
Trêu ong cạnh lối
Rủ bướm bên làn
Trắng mây vơ vẩn
Gieo trải lá vàng

5/ Bỏ 4 chữ đầu mỗi câu trong bài gốc:

Gió lả lơi
Điểm xanh trời
Hoa trao gởi
Nhuỵ gọi mời
Luôn ngóng đợi
Mãi đầy vơi
Thu ngày tới
Đủ sống đời

6/ Bỏ 4 chữ cuối mỗi câu trong bài gốc, ngược từ dưới lên:

Ấm sướng sang
Được đài trang
Duyên nồng thấm
Phận hoải hoang
Ong cạnh lối
Bướm bên làn
Mây vơ vẩn
Trải lá vàng

ĐÔNG ĐẾN

Ảnh: Sưu tầm


ĐÔNG ĐẾN
Bầu trời thấp thoáng bóng mây Thu
Văng vẳng đây còn vọng tiếng ru
Nhành liễu đong đưa đang gió rét
Mặt hồ xao động vắng sương mù
Nhớ nhung xa cách luôn mong đợi
Mơ ước gần nhau chỉ phập phù
Khao khát bao ngày chưa hội ngộ
Một mình Đông đến mãi âm u
15/11/2021
Tú Sụn

MÃI ĐẮM SAY

Ảnh: Sưu tầm

MÃI ĐẮM SAY
Thương mến tháng ngày những ước mơ
Đắm say tha thiết dạ mong chờ
Vườn xinh mượt trúc nhìn thờ thẫn
Ngõ đẹp tươi hoa ngắm ngẩn ngơ
Hương thoảng gió vờn nghe rộn rực
Lối mòn chân mỏi bước ngơ lơ
Sương tan nắng trải trời bừng sáng
Vương vấn ngất ngây bỗng dại khờ
14/11/2021
Tú Sụn

Đọc ngược:
Khờ dại bỗng ngây ngất vấn vương
Sáng bừng trời trải nắng tan sương
Lơ ngơ bước mỏi chân mòn lối
Rộn rực nghe vờn gió thoảng hương
Ngơ ngẩn ngắm hoa tươi đẹp ngõ
Thẫn thờ nhìn trúc mượt xinh vườn
Chờ mong dạ thiết tha say đắm
Mơ ước những ngày tháng mến thương
14/11/2021
Tú Sụn

SÂN GA CHIỀU BUỒN (hoạ thơ)

Ảnh: Sưu tầm


CHIỀU SÂN GA

Đông về vạt nắng trở vàng hanh
Khoảng giữa nhà ga khách bộ hành
Thấy ngả sau, người xô chật chỗ
Xoay ngoài trước, kẻ đợi nhiều canh
Tàu vang mãi giục nhau tìm kiếm
Tiếng vỡ hoài thêm cảnh giật giành
Lỡ chuyến xe chiều hơi đổ muộn
Tôi ngồi thổn thức nghĩ về anh
08.11.2021
Thơ: Giang Hoa

———————

Hoạ bài CHIỀU SÂN GA của Giang Hoa-hoạ nguyên vận

SÂN GA CHIỀU BUỒN
Chiều xế sân ga vẫn nắng hanh
Một mình một bóng cứ song hành
Mặc cho còi giục đâu cần vội
Dẫu có tàu rời cũng chẳng canh
Tiễn biệt người đông bao kẻ khóc
Phân li thân lẻ chẳng ai giành
Hôm rồi đã hẹn em không đến
Một cuộc chia lìa chỉ có anh
13/11/2021
Tú Sụn

_____________

HỌA:
Nguyễn Đức Long

THĂM ANH
———-

Gió bấc tạm dừng chuyển nắng hanh
Vô Nam thăm bạn khởi quân hành
Lên tàu hỏi chỗ nằm qua tối
Tới ghế tìm phòng ngủ suốt canh
Bảo vệ dẫn đưa không phải kiếm
Nhân viên chỉ bảo chả tranh giành
Đến giờ xuất phát sao lo muộn
Như vậy trong ngày sẽ tới anh
—-
Hà Nam ngày 08/11/2021
Thơ: Nguyễn Đức Long
____________

HỌA:
Nguyệt Lê

UỐNG GIỌT TRĂNG LÀNH
————

Em về bến cũ nắng chiều hanh
Bạc áo hài tưa gót viễn hành
Khuất biệt đò đưa trì trệ khắc
Xa mù biển lặn mỏi mòn canh
Phồn hoa ngán ngẩm điều chen lấn
Phố chợ nhàm chê thói đoạt giành
Những mộng an nhàn bên lửa ấm
Nghiêng bầu nguyệt uống giọt tinh anh.
—-
Thơ: Nguyetle -8/11/2021
____________

HỌA:
Hung Tien Vo

TÀU ĐÊM
———-

Trong đêm tĩnh lặng gió hao hanh
Một khoảng trời cao lữ khách hành
Đường sắt đá , đèn chờ lỗ chỗ
Ngõ người ta , gió đợi tàn canh
Còi đang rúc , tới lui còn kiếm
Xe đổi ga , qua lại vẫn giành
Tất bật nơi này bao sớm muộn
Hồi ức chợt hoàn nhớ lắm anh
—-
Thơ: Tiến Hùng
____________

HỌA:
Diệu Hương

GIÓ MÙA
———-

Thu nhường lại để nắng vàng hanh
Gió rượt làm cây rụng lá cành
Có phải khi già trăm nỗi héo
Hay là đích thị những hồn thanh
Từ khi lúc nhỏ đi tìm kiếm
Phước đức ngày sau sẽ để dành
Lỡ sắc vô thường nay đổ mệnh
Sao còn vụt tắt giữa trời xanh
—-
Thơ: Diệu Hương
____________

HỌA:
Phung Phan

YẾN NỠ
———

Mỗi độ đông hàn trở nắng hanh
Nhà xa não nuột khách đơn hành
Âm thầm khiến kẻ lo ngồi chỗ
Lặng lẽ xui chàng phải đứng canh
Kỷ niệm đìu hiu còn giữ kiếm
Tàn dư tĩnh mịch muốn lưu giành
Mơ tình gãy đổ ôm phiền muộn
Yến nỡ theo chồng chẳng đợi anh
—-
Thơ: Phung Phan
____________

HỌA:
Thi Đường Xuân

MÌNH TÔI
———

Tiết đổi heo về đã nặng hanh
Ngoài ga rộn rã khách du hành
Trong thềm chật kẻ đang tìm chỗ
Dưới ngả đông người dõi suốt canh
Tiếng của tàu vang dần mỗi chặng
Âm dồn nhịp vỡ tiếng giành tranh
Mình tôi thẫn dạ soi từng vết
Chỉ biết buồn thiu mãi đợi anh
—-
Thơ: Thi Đường Xuân 7 11 21
____________

HỌA:
Nguyễn Cảnh Quỳ

NHỠ TÀU
———-

Lạnh buốt mưa phùn đổi gió hanh
Chiều nay mở cửa đón du hành
Nơi này mấy Cụ chen tìm chỗ
Khoảng đó đôi Bà đợi đến canh
Tiếng ủ tàu kêu còi gọi kiếm
Lời reo trẻ hứng chí tung giành
Nên đành nhỡ chuyến xe vào muộn
Tiện thể thôi về để đợi Anh .

Thơ: YB8/11/2021NCQ
____________

HỌA:
Duong Quang Hớn

BẾN HẸN SÂN GA
———-

Sân ga chiều tắt ánh đèn hanh
Tàu ghé bến sau khách bộ hành
Người xuống tranh nhau đều vội vã
Xếp hàng kịp bước xuống cho nhanh

Còi tàu giục báo đoàn rời bến
Ngóng dáng em đâu khách cuối cùng ?!
Bến hẹn giờ đây người vắng vẻ
Mình tôi thờ thẫn giữa trời đêm…!
—-
Thơ: DQH 8/11/2021
____________

HỌA:
Mỹ Khê Xưa

Vịnh ” CHIỀU SÂN GA”
—————-

Đèn khuya một bóng vẫn lung linh
Lữ khách rời ga bước một mình
Phố nhỏ con tàu đang bỏ bến
Đường quê cổ máy chạy độc hành
Buồn vương nhớ kẻ thời thơ ấu
Khắc khoải chờ ai khẽ gọi mình
Bạn cũ thầy xưa và tất cả
Còn trong kí ức thủa thư sinh .
—-
Quảng Ngãi,8-11-2021
Thơ: Trương Quang Thọ (MKX)
____________

HỌA:
Phạm Tuyết

XA CÁCH
———–

Thẫm đỏ ga tàu ngọn gió hanh
Chìm trong nỗi khổ bước song hành
Âm thầm đón buổi giờ đơn lạnh
Lặng lẽ nghe hồi trống điểm canh
Kẻ cũng chen vào như giật đánh
Người luôn đạp lấn để tranh giành
Mưa nhòa mắt ngọc đau lòng cảnh
Cách chỉ gang tầm giã biệt anh
—-
Thơ: Phạm Tuyết 8/11/2021
____________

HỌA:
Long PhươngMai

734. LẦM THƯƠNG
———–

Nẫu cả thu tàn ngọn gió hanh
Lầm thương kẻ nọ xót xa hành
Cho hoài nức nở chiều sâu đợi
Dẫu có mơ màng buổi nhạt canh
Một tiếng yêu nồng xưa đã nhủ
Ngàn câu nhớ thẳm cũ luôn giành
Sao người bận nói mà không giữ
Vẫn trái tim này gửi trọn anh .
—-
07112021 – Long PhươngMai
____________

HỌA:
Hoàng Minh Thảo

CÔ ĐƠN
———- (Thủ nhất tự)

Lạnh lẽo sang mùa bấc thổi hanh
Lay phay tuyết phủ gió hoành hành
Lao đao ước nguyện sầu từng buổi
Lận đận mong cầu tủi những canh
Lững thững chân chồn không chỗ tựa
Lang thang gối mỏi chẳng nơi giành
La đà bến vắng hồn cô quạnh
Loạng choạng ga tầu mãi nhớ anh!
—–
Thơ: Hoàng Minh Thảo-08/11/2021
___________

HỌA:
Võ Văn Thuận

TRỄ TÀU
———–

Viễn cảnh nơi này nắng rọi hanh
Làng mây ráng ửng cũng lan hành
Tàu nam chạy thẳng giờ ra bắc
Lữ khách dừng chân kiểm soát ngành
Còi hụ nhiều gong gôm chuyển bánh
Hàng trang lẫn lộn phải tranh giành
Mình em quạnh quẽ ga chiều muộn
Chỉ biết đang chờ phải đợi anh?
—-
Thơ: Võ Văn Thuận
____________

HỌA:
Nhân Nguyễn

VÔ ĐỀ
———

Gì đâu mà phải cứ đành hanh
Cũng biết đúng sai chẻn lộng hành
Đất chật người đông đâu còn chỗ
Chủ tớ rõ ràng lại đứng canh
Tất cả phơi bày sao muốn kiếm
Phần ai của nớ lại tranh giành
Hay sợ chuyến tàu đời sẽ muộn
Dùng dằng đâu nỡ phải xa anh
—-
Thơ: Nguyễn Nhân
____________

HỌA:
Mui Nguyen

XA RỒI MÙA ĐÔNG
————-

Một quãng khung trời đổ nắng hanh
Vào ga bỗng thấy cảnh tranh giành
Mi sầu những lúc tìm muôn ngả
Dạ nghĩ bao người ngủ mấy canh
Thoảng nhớ năm nào ai tiễn đợi
Nhìn theo bóng bạn đã quân hành
Con tàu chậm rãi khi rời bến
Trở bước quay đầu giã biệt anh !
—-
Thơ: Mui Nguyen :08.11.2021
____________

HỌA:
Ngò Tạ

MÕI BƯỚC TÌM EM.
————-

Còi tàu đỗ chậm kéo từng hanh
Bước xuống sân ga! Kiếp lữ hành
Kiếm chốn nơi nào? Toàn kẻ lạ
Tìm nơi khách trọ! Nghĩ vài canh
Qua cơn buổi khó nhờ nâng đỡ
Thoát khỏi bơ vơ! Bọn dỗ dành
Vẫn cứ còn vương tình cảm cũ
Em giờ cách biệt! Để buồn ! Anh !
—-
Thơ: Tạ Ngò
___________

HỌA:
Lập Thành Đinh

KIẾP ĐỘC HÀNH
———-

Thu tàn rụng lá đổi màu hanh
Ở mãi miền xa kiếp độc hành
Ngóng dõi theo , tàu neo trật chỗ
Mong chờ đón , biển dạo tàn canh
Đường xưa vẫn đợi ai nào kiếm
Lối cũ ngừng trông kẻ lại giành
Bởi tiếc duyên hời đêm trễ muộn
Bao lần trở giấc vẫn chờ anh…
—-
Thơ: Đinh Thành Lập
____________

HỌA:
Hồ Phúc Trung

NHÀ GA VẮNG
————

Chỉ mới vô mùa lạnh lẽo hanh
Mà tê tái lạ cảnh du hành
Nhà xe vướng dịch nằm sân – nghỉ
Bác sĩ khoanh vùng lập ổ – canh
Hạnh phúc giờ đây người phải giữ
Niềm vui chỗ đó bạn nên giành
Nhà ga vắng hẳn tàu qua lại
Để trọn tim mình nỗi nhớ anh.
—-
Thơ: Quỳnh Lưu: 8-11-2021- HPT
___________

HỌA:
Phạm Tân Dân

MÌNH ANH CHIỀU SÂN GA
————-

Thu xuôi nắng nhạt gió khô hanh
Nước vận mây tuôn kẻ khất hành
Bến mới người qua nhìn bóng chỗ
Sân buồn thức đợi gởi tàn canh
Còi dung vọng ủ soi tìm kiếm
Kẻng báo khoan thưa cũng phải đành
Phím lỡ tìm về giao cảnh ngộ
Ga hoài lặng ngắt chỉ mình anh.
—-
Thơ: Phạm Tân Dân
___________

HỌA:
Đỗ Dũng

HOÀI NIỆM
==||==

Mỗi độ thu tàn chuyển nắng hanh
Nhớ kỷ niệm xưa khách bộ hành
Giữa khoảng sân ga cầu mưa tạnh
Người đi kẻ ở rứt chẳng đành

Còi hú xót xa người tạm lánh
Khói vươn vẫy chào tàu lướt nhanh
Nhớ cuộc chia ly nghe ớn lạnh
Lòng còn thổn thức chuyện em – anh
—-
Thơ: Đỗ Dũng
____________

HỌA:
Phạm Vinh

VÔ ĐỀ
———

Chiều nhuộm tím dần vạt nắng hanh
Sân ga từng cặp khách song hành
Thiết tha nhung nhớ êm lời chị
Đằm thắm chân tình ấm giọng anh
Bổi hổi con tim giờ cách biệt
Xuyến xao lòng dạ phút sang canh
Người đi kẻ ở bao lưu luyến
Kỷ niệm trong ta mãi cất dành .
—-
Thơ: Phạm Vinh
_____________

HỌA:
Manh Tien Nguyen

MỐI TÌNH TRÊN SÂN GA
——–– (mlt)

Hãy trả ga chiều vạt nắng hanh
Để đôi bạn cũ bước song hành
Gió hờ hững thổi quanh phòng trọ
Nguyệt ngẩn ngơ nhòm giữa điếm canh
Bởi thẹn hài duyên đừng lỡ tiếm
Nếu ôm viễn mộng chẳng cam giành
Ngẫm tình chửa ngấu thôi đành muộn
Lặng lẽ đong buồn khổ đó anh
—-
Thơ: 08/11/21- H V
———————

HỌA:
Bui Song Huong

GA CHIỀU BUỒN
————

Buông chiều vệt nắng chiếu vàng hanh
Ngõ cuối sân ga khách lữ hành
Cổng trước lan tràn ngang lối cửa
Ngoài sau trơ trọi chiếc chòi canh
Còi vang tiếng báo như nghiêng đổ
Cảnh lấn người chen thể giựt giành
Kẻ đợi hằng giờ chân đã mỏi
Trong niềm hớn hở đón chờ anh
—-
08/11/2021 Bùi Song Hương
____________

HỌA:
Diem Phimanhdiem

SÂN GA LÚC CHIỀU ĐÔNG
————-

Nhớ cảnh sân ga lúc chớm hanh
Trời đang trở gió bước quân hành
Đoàn tàu hối hả khi về bến
Lữ khách nhôn nhao đến chỗ canh
Tiếng kéo còi tàu trong khoảng vắng
Từ xa vọng lại thấy như giành
Tìm nhau loáng thoáng nơi chiều muộn
Bóng dáng ai người có phải anh
—-
Thơ: Diemphianh
____________

HỌA:
Vũ Như Cẩn

HỌA:

ĐÊM ĐÔNG LẠNH
————-

Trở lạnh Đông về thoảng gió hanh
Người ngồi lẳng lặng giữa vườn hành
Sương khuya thấm nước rơi quanh chỗ
Khói mỏng manh tàn rớt điếm canh
Thoáng mất ngang trời sao ánh nguyệt
Hằng mong ước mộng đẹp duyên lành
Đêm thanh lỡ chuyến thuyền xa bến
Quyến luyến nhau rồi nghĩ đến anh..!!
—-
Thơ: Vũ Như Cẩn 08/11/2021
_____________

HỌA:
AN Viên

ĐƯỜNG GA NHỎ BÉ
————–

Tiếng hú ga tầu vạt nắng hanh
Dường như gọi bạn bước quân hành
Miền xa chúng bạn đang chờ đón
Chốn ải biên thuỳ đợi bóng anh
Giấu mảnh khăn hồng bao kỷ niệm
Trao vòng nhẫn ước hẹn mầu xanh
Ba năm áo bạc quen đời lính
Mỏi bước sa trường … mộng yến oanh..?
—-
Thơ: ĐVA 8/11/21
_____________

HỌA:
Quang Khai Pham

TRỄ TÀU
————

Bến lặng thưa người quẩn gió hanh
Chờ mong chuyến tới vận xa hành
Dăm bà sốt ruột không yên chỗ
Mấy lão bồn chồn đứng kiễng canh
Thoắt tới ồn vang câu gọi kiếm
Rời mau hỗn độn chỗ tranh giành
Tàu nay trễ tuyến e về muộn
Bữa tối em về giúp phụ anh .
—-
Thơ: Phạm Khái Quang
___________

HỌA:
Nguyễn Thy

CHUYẾN TÀU ĐÊM
—————

Đèn vàng quyện với gió chiều hanh
Lác đác đâu đây dáng bộ hành
Bẻ chiếc ghi quay về hướng đợi
Con tàu chuyển hướng đến ga canh
Đường ray sẽ rẽ đi nhiều hướng
Và mộng riêng tôi chẳng giựt giành
Đã ước rằng đây là chuyến chót
Nơi ngồi nhận rõ chỉ riêng anh.
—-
Thơ: Nguyễn Thy 08-11-2021
___________

HỌA:
Nguyễn Khắc Xuân

TIẾC !
———-

Xin em hãy bớt nghĩ về anh
Kẻo khổ rằng đây vội giật giành
Thấy đẹp ai không lo soán chỗ
Nhìn xinh sao ít kẻ đòi canh
Sông sâu còn lặn quên trời nước
Núi thẳm sợ gì mặc nắng hanh
Phận mỏng tiếc châu đành chịu vậy
Thương sao mong ước để đồng hành
—-
Thơ: Khắc Xuân 8-11-2021
____________

HỌA:
Mui Nguyen

NHỚ ANH
—————

Hạ mãn thu về trở bấc hanh
Từng cơn sóng cuộn xót xa hành
Thuyền đi bỏ bến âu sầu dạ
Thiếp ở trông chàng não nuột canh
Kỷ niệm còn đây ngàn kiếp giữ
Tình yêu vẫn đó vạn năm giành
Sao người nỡ để lòng hiu quạnh?
Những lúc vui buồn mãi nhớ anh!.
—-
Thơ: 8/11/2021‐‐ Mui Nguyen
____________

HỌA:
Trong Hai Phan

CHIỀU _
Vắng !.

Ngã vắng .. ngang chiều .. trở gió hanh !.
Giờ đi .. nẻo rẽ .. lối riêng dành !.
Tôi về .. phố cũ .. thềm xưa lạnh !.
Cỏ rũ .. ai chờ .. giấc tựa mành !.

Dáng liễu .. u sầu .. riêng lẻ quạnh !.
Hiền ngoan .. đẹp nết .. tuổi xuân xanh !.
Thương em .. mộng vẫn .. lòng canh cánh !.
Bếp lửa .. đông về .. mãi đợi anh !.
—-
Thơ: Trọng Hải 8/11/2021
____________

HỌA:
Quang Huy Nguyen

ĐÊM TẦU MUỘN
————–

Chuyển gió nên trời đỡ nắng hanh
Nhà ga tấp nập khách du hành
Đằng sau chật kín đông người nghỉ
Phía trước ồn ào lắm kẻ canh
Bước lẹ tìm nơi không sợ phá
Dời ngay kiếm chỗ chẳng tranh giành
Chồn chân đứng mãi đêm tầu muộn
Mỏi gối ngồi chờ lại nhớ anh.
—-
Thơ: Quang Huy 8.11.2021
____________

HỌA:
Nguyễn Tôn Tuấn

NGHE TRỜI CHUYỂN RÉT
————

Thu tàn lạnh trở vẫn còn hanh ,
Khói quẫn còi vang dạo khởi hành !
Trả khách vừa xong tầu dọn chỗ ,
Trông phòng đã ổn báo chuyền canh !
Người mau chạy vã qua hồi kiểm ,
Kẻ vội vù nhanh tới ngõ giành !
Rõ khổ cho mình ga tới muộn ,
Nghe trời chuyển rét đã rời anh ?
—-
Hạ Long 9/11/2021
Thơ: Tôn Tuấn
____________

HỌA:
Vu Hai

MẢNH TÌNH MANH
————

Hình nghe tiết chuyển lạnh mùa hanh
Rặng liễu gầy thân héo cả cành
Tủi ngẫm bao điều khi tóc bạc
Buồn suy những chuyện thuở đầu xanh
Hờn do buổi ấy xuân về chậm
Dỗi bởi ngày nao hạ đến nhanh
Quạnh quẽ khuê phòng ai thấu cảnh
Đường tơ đứt đoạn mảnh tình manh .
—-
09.11.2021- Thơ : Vuhai
_____________

HỌA:
Lê Đức Chưởng

TRỄ TÀU
——–

Bữa đợi ga chiều ngã nắng hanh
Nhìn heo hút khói chuyến du hành
Thôi rồi đã trễ hơn vài phút
Phải mất đợi chờ hết mấy canh
Lặng lẽ ngồi xem người chạy lấn
Xôn xao đứng kiếm kẻ tranh giành
Âm thầm nghĩ ngợi quên tàu đến
Ghế đá một mình chỉ có anh
—-
Thơ: LÊ ĐỨC CHƯỞNG
____________

HỌA:
Nguyễn Tuấn

SÂN GA BUỒN
————-

Buổi hạ vào ga nắng đã hanh
Trời trưa gặp chuyến chuyển quân hành
Bao chàng đến vội không rời chỗ
Lắm chị đi về cũng phải nhanh
Thúc giục hồi lâu tàu sẽ khởi
Còi vang rộn rã khách an lành
Người đi khắc khoải luôn sầu muộn
Kẻ đứng bơ phờ mãi gọi anh
—-
Thơ: Nguyễn Tuấn 09/11/2021
____________

HỌA:
Thanh Le

MỘT CHIỀU MƯA…
————-
(Đlt, Gđc, Nđt)

Mưa chiều đuổi được, nóng khô hanh.
Rớt quạnh dần xa, nhạt lữ hành.
Thổ mộ qua,/ tình Tôi…ngõ cụt.
Xe thồ chở, nặng/ gánh lòng canh.
Mơ hồ bóng/ Nhỏ…, cười tươi mắt.
Ngọn gió từng cơn,/ rủ bốc giành.
Trên gác hình như, người dõi đợi.
Em nào tư lự..,nghỉ về anh…!?
—-
Thơ: Thanh Le 11/11/21
___________

HỌA:
Lam Hồng

KHÔNG THỂ XA ANH
————

0.
Đông về vạt nắng trở vàng hanh
Khoảng giữa nhà ga khách bộ hành
Thấy ngả sau, người xô chật chỗ
Thêm ngoài trước, kẻ đợi nhiều canh
Tàu vang mãi giục nhau tìm kiếm
Tiếng vỡ hoài thêm cảnh giật giành
Lỡ chuyến xe chiều hơi đổ muộn
Tôi ngồi thổn thức nghĩ về anh
1.
Qua cơn nắng lửa gió chiều hanh
Dịch vật tác tan mãi cứ hành
Trốn chạy cùng trời không thể tránh
Chường ra diện mặt đối cầm canh
Thu tàn mưa tới se cơn lạnh
Sống mái áo cơm phải giật giành
Đối diện tử sinh ai có chạnh
Phương trời xa cách nhớ mong anh
1.
Mong anh tài trí quyết năng hành
Chờ đợi từng ngày mong ngóng canh
Dẫu biết trời xa luôn giá lạnh
Hoài mơ đất biệt quyết tranh giành
Một mình đất khách lòng đơn chạnh
Đơn độc xa quê lạnh lẻo anh
Bao cuộc gian nan không thể tránh
Nơi này đông đến rét đành hanh
2.
Đành hanh mòn mõi ngóng tàn canh
Nỗi nhớ bi thương chỉ để giành
Xa vắng anh rồi ai có chạnh
Biệt ly ngày tháng đợi chờ anh
Nhớ thương sùi sụt làm sao tránh
Cay nghiệt lạnh lùng cơn gió hanh
Có biết hồn em ngày tháng lạnh
Mộng mơ từng phút được đăng hành
3.
Đăng hành nào phải để tranh giành
Xao xác tháng ngày xa vắng anh
Nỗi nhớ như nhiên không thể tránh
Cơn sầu xa cách chẳng đành hanh
Gió mưa xa cách lòng hoang lạnh
Bão tố trần ai dẫu có hành
Ai biết ngàn trùng xa vắng chạnh
Nỗi sầu đơn độc suốt năm canh
4.
Năm canh lạnh lẽo vắng xa anh
Cái lạnh thảm sầu theo gió hanh
Thời tiết giá đông ừ cũng lạnh
Cô đơn chia sẻ chẳng đăng hành
Vòng tay xa cách đau lòng chạnh
Nụ ái tàn phai giá buốt canh
Nỗi nhớ dập dồn không thể tránh
Nụ hôn mật ngọt cớ mơ giành
5.
Mơ giành ân ái hết đành hanh
Chung mộng bên nhau bước hải hành
Nồng ái nụ hôn lòng hết chạnh
Vòng tay say đắm khỏi cầm canh
Không lo không ngại không hề tránh
Chẳng sợ chẳng ưu chuyện giật giành
Thương nhớ vòng tay chia sẻ lạnh
Từng ngày môi thắm mộng chờ anh
—-
Thơ: Lam Hồng Kha
____________