Trên trời chỉ có mình trăng
Dưới đất chỉ có mình anh đang chờ
Buồn ai trăng mãi ngẩn ngơ
Nhớ em anh mãi sững sờ tròn đêm
Mong ai trăng cố sáng thêm
Đợi em anh cố ru mềm thời gian
Thương ai trăng vẫn chưa tàn
Yêu em anh vẫn miên man đêm buồn
Mơ màng trăng toả sáng suông
Sương đêm se lạnh, chân truồng thấm đau
Bước cao bước thấp tìm nhau
Lang thang đêm lẻ, nát nhàu thời gian
Thiết tha mộng đẹp cao sang
Đợi ngày nắng đẹp trời quang trùng phùng
25/7/2017
Tú Sụn
Thẻ: trăng
TRĂNG CHƯA TÀN
Tĩnh mịch nguyệt rơi phủ lối mòn
Treo trên đỉnh núi mỗi trăng non
Lửng lơ mây điểm trời đêm xám
Nhè nhẹ gió mơn ngọn cỏ non
Nửa đêm tiếng cút rên buồn thảm
Gà gáy vạc kêu dạ héo hon
Nhớ em vò võ tròn đêm vắng
Mong tình vạn kiếp mãi sắt son
28/7/2017
Tú Sụn
VẦNG TRĂNG KHUYẾT
Đầu non mờ ảo ánh trăng lu
Nhấp nhô nhờn nhợt bởi mây mù
Côn trùng than vãn ran đồng vắng
Gió lướt cành gầy rõ vi vu
Trên trời sao tỏ cao vời vợi
Sóng nước mơ màng tựa tiết thu
Trăng gầy cuối tháng đâu một nửa
Để còn một nửa mãi âm u
30/7/2017
Tú Sụn
TRĂNG ĐẦU THÁNG
Trăng lên mờ ảo dạt màn sương
Đầu tháng trăng non lẽ chuyện thường
Gió vắng chưa về ru cành liễu
Mây buồn lờ lững khuất bóng dương
Nhớ mong mòn mỏi luôn sầu não
Buồn giận vì đâu mãi vấn vương
Ngày xưa em thích trăng đầu tháng
Sao giờ cô quạnh, thiếu người thương
31/7/2017
Tú Sụn
TRĂNG RẰM
Vằng vặc trên trời một ông trăng
Chuông ngân hoà nhịp tiếng ông tăng
Gió mát đêm thanh dâng niềm nhớ
Sông hiền nhè nhẹ sóng lăn tăn
Đầu thôn lũ trẻ reo ầm ỉ
Cuối xóm cô thôn ngắm chị Hằng
Mình anh thờ thẫn mong chờ mãi
Người ơi buồn lắm có thấu chăng
31/7/2017
Tú Sụn
TRĂNG ĐÂU RỒI
Trời nay vần vũ gió theo mây
Tìm mãi đâu ra bóng trăng gầy
Vạn vật lu mờ như đêm ảo
Ngân hà lặn khuất chín tầng mây
Vui xưa giờ cạn theo mùa hạn
Buồn nay tràn ngập khắp nơi đây
Vắng trăng trời đất nên buồn thảm
Người cũng sầu bi nên lắt lay
01/8/2017
Tú Sụn
TRĂNG NGỦ ĐẦU NON
Cuối đêm trăng ngủ tận đầu non
Mờ ảo triền sông nhạt lối mòn
Hiu hắt, lau già trơ run rẩy
Lạnh lẽo mờ xa chiếc thuyền con
Buồn anh thờ thẫn đêm khuya vắng
Nhớ em day dứt mấy canh tròn
Đầu non có nhớ người yêu quý
Cuối biển chờ mong trong sắt son
01/8/2017
Tú Sụn
TRĂNG BÊN THỀM
Trăng rơi vàng vọt bên thềm
Dế mèn rỉ rả càng thêm nao lòng
Cả vùng trời đất mênh mông
Vắng hoe hiu quạnh, như đông tràn về
Đường xa cách trở sơn khê
Biết em còn nhớ câu thề ngày xưa
Nơi nào đang nắng hay mưa
Lúa đà trĩu hạt hay chưa làm đòng
Từ khi em nỡ theo chồng
Bên thềm anh mãi ngồi chong bốn mùa
Trăng rơi đêm đậm đêm thưa
Gió qua đêm mạnh đêm vừa quanh năm
Hạ oi, đông rét căm căm
Những khi trăng vắng tối tăm mịt mù
Tim yêu giờ đã ngục tù
Không màng duyên nợ cho dù đang xuân
01/8/2017
Tú Sụn
TRĂNG MUỘN
Chờ trăng mòn mỏi hết canh ba
Đêm vắng mờ sương núi nhạt nhoà
Hiu hiu gió lẻn qua bờ giậu
Ồm ộp nhái kêu vọng từ xa
Âm u mờ ảo chờ trăng mãi
Leo lét trời cao dãi ngân hà
Đêm nay trăng muộn trong cô quạnh
Đầu hiên lành lạnh hạt sương sa
01/8/2017
Tú Sụn
TÌM NỬA VẦNG TRĂNG
Mỗi chiều ra bến thẫn thờ
Chiều đi qua mãi ngẩn ngơ những chiều
Vén mây tìm nửa trăng yêu
Trời cao lồng lộng buồn hiu là buồn
Cuối đêm vạc gọi sương tuông
Dế rên sầu não tiếng chuông than trời
Vầng trăng mỗi nửa mỗi nơi
Đầu non lờ lững cuối trời chờ mong
Gió vô tình mãi thong dong
Cô đơn một kẻ ngóng trông một người
Tháng năm rồi đến tháng mười
Hay là tình đã ngậm cười rồi sao
Cần chi thu cúc xuân đào
Vui chi én lượn mai chào nữa đâu
Dấu tình tận đáy tim sâu
Câu thương câu nhớ qua cầu chửa rơi
Lòng này buồn lắm trăng ơi
Sắt son ghi nhớ, trọn đời tìm trăng
02/8/2017
Tú Sụn