Ảnh: Sưu tầm
Đừng nói nữa!
Em ơi đừng nói nữa!
Bao hân hoan vụn nát dưới chiều tàn
Phai màu nắng hoàng hôn đau vật vã
Lời côn trùng đắng cay vang khắp ngã
Tiếng gió sao như tiếng thét mây ngàn
Đừng nói nữa!
Lạy em đừng nói nữa!
Con tim yêu trầm cảm đã bơ phờ
Ánh mắt bầm khô cạn kiệt mộng mơ
Vườn xuân héo màu hoa thôi khoe sắc
Bên cuối trời nhạn lẻ bạn bơ vơ
Đừng nói nữa!
Mong em đừng nói nữa!
Gió heo may đông đặc cóng màn đêm
Sương héo hắt rũ bơ phờ hoá đá
Cánh vạc khuya lạc đường về gục ngã
Bờ vực nào dương cạm bẫy ngọt mềm
Đừng nói nữa!
Van em đừng nói nữa!
Tim dại khờ trí loạn hoá thành điên
Tình ngắc ngoải yêu khê nồng đẫm hận
Hạnh phúc ư! Chỉ là điều lẩn thẩn
Em có nghe tiếng khóc của niềm riêng
29/10/2021
Tú Sụn
* Cảm tác nhân đọc bài XIN EM ĐỪNG NÓI NỮA của Hoài Nam